Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 93 -




Tạ Vãn U dự định luyện là nhất phẩm hạ đẳng đan Tụ Linh, đan Thanh Hư và đan Tu Tủy.
Những loại đan dược này Tạ Vãn U đã luyện rất nhiều lần ở Bích Hòa Đường, lúc này nàng thuần thục lấy một nắm linh thảo cần thiết để luyện đan Tụ Linh, rồi đổ tất cả vào lò luyện đan.
Những người vô tình nhìn thấy cảnh này: "??"
Má nó, một lần cho hết đống linh thảo vào như vậy, có thể tinh luyện được không vậy!!
Rốt cuộc đây là tên ngốc luyện đan nào thế!
Lê công tử nhìn thấy cảnh này, cũng khinh thường cười khẩy một tiếng.
Thật là đồ không biết lượng sức mình, tưởng luyện đan là trò đùa à? Làm bừa bãi như vậy, không nổ lò mới là lạ!
Nhưng chờ mãi mà lò luyện đan vẫn không nổ.
Lê công tử nhíu mày quay đầu, phát hiện ra cô nương luyện đan bừa bãi kia đang đứng canh trước lò luyện đan, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ.
Cười chết mất, chẳng lẽ nàng ta đang nghĩ tại sao mình không luyện được đan dược?
Linh thảo đã bị lửa thiêu thành tro rồi đi!
Khóe miệng Lê công tử cong lên, khinh thường liếc nhìn nữ tử tên "Tạ Vãn" kia lần cuối, rồi bắt đầu tập trung luyện đan.
Hắn ta cẩn thận bỏ một cọng linh thảo vào lò luyện đan, cẩn thận bắt đầu tinh luyện, không lâu sau, cuối cùng cũng tinh luyện thành công cọng linh thảo này, trên mặt đã lấm tấm mồ hôi.
Lê công tử thậm chí còn chẳng rảnh để lau mồ hôi, tranh thủ thời gian bỏ vào một cọng linh thảo nữa, lặp lại quá trình tinh luyện.
Giữa chừng, hắn ta không nhịn được lại liếc nhìn "Tạ Vãn", thấy nàng ngây ngốc đứng canh trước lò luyện đan, trông như không biết phải làm sao, lò luyện đan vẫn không có động tĩnh gì, trong lòng không khỏi có thêm một chút kiêu ngạo.
Có lẽ vì lý do này mà hôm nay trạng thái của hắn ta khá tốt, thế mà ngay lần luyện đầu tiên đã luyện ra được đan dược nhất phẩm trung đẳng!
Đám đệ tử đứng xem ồ lên một tiếng, Lê công tử ngẩng mặt lên, nụ cười càng lúc càng tươi.
Những người khác tham gia Đại hội Thí Luyện lúc thấy hắn ta luyện ra đan dược nhất phẩm trung đẳng, có lẽ đã bị đả kích quá mạnh, có thể thấy bầu không khí ảm đạm hẳn đi.
Lê công tử thừa thắng xông lên, nghỉ ngơi một lát rồi bắt đầu tiếp tục luyện chế lò đan dược thứ hai.
Hắn ta ngẩng đầu nhìn "Tạ Vãn", nàng vẫn duy trì tư thế như trước, không nhúc nhích.
Đợi khi Lê công tử luyện xong lò đan dược thứ ba, "Tạ Vãn" vẫn chưa có bất kỳ động thái gì, thấy thời gian sắp hết, Lê công tử vừa hả hê vừa bắt đầu nghi ngờ.
Rốt cuộc người này đang chờ cái gì?
Những người khác chú ý đến "Tạ Vãn" cũng có chung thắc mắc.
Rốt cuộc nàng đang chờ gì?
Nàng thực sự không định giãy giụa thêm một chút nào sao? Định cứ thế mà qua loa kết thúc Đại hội Thí Luyện?
"Ngươi có thấy cô nương kia không? Nàng ta duy trì tư thế này gần một khắc rồi đấy, là nhập định rồi à?"
"Ta thấy là không chịu nổi đả kích trở nên ngu ngốc mất rồi."
"Thôi đi, cái kiểu vứt linh thảo của nàng ta, nhìn là biết không hiểu gì rồi, luyện ra được đan dược mới là lạ!"
“Chỉ có mình ta tò mò không biết nàng ta đang làm gì sao? Đại hội Thí luyện sắp kết thúc rồi đấy! Ta thực sự chưa từng thấy người nào như vậy cả.”
Những người xung quanh bàn tán xôn xao, Tạ Vãn U như không nghe thấy gì, toàn bộ tâm trí đều đặt vào lò luyện đan.
Nàng rất chắc chắn, trong lò luyện đan có đan dược đang thành hình.
Nhưng tại sao, nó vẫn chưa luyện xong?
Tạ Vãn U chưa từng gặp phải tình huống này, chỉ có thể đợi, đợi nó luyện xong.
Nàng cũng nghi ngờ không biết có phải hôm nay nàng luyện đan đã xảy ra sai sót gì không, nhưng dù nàng có xem xét lại thế nào thì trong ba bước tinh luyện, dung hợp và thành đan đều không có vấn đề gì, đều được thực hiện theo tiêu chuẩn của nàng trước đây.
Nếu nhất định phải nói có chỗ nào không ổn… thì chính là ngọn lửa của Tiểu Bạch quá hữu dụng, lúc nàng tinh luyện, hình như đã vô tình tinh luyện quá sạch sẽ…
Tạ Vãn U suy nghĩ mãi mà không hiểu được mối liên hệ giữa chúng, chỉ có thể đè nén sự nghi ngờ trong lòng, chăm chú nhìn vào lò luyện đan.
Đại hội Thí luyện nhanh chóng đi đến hồi kết, không ít người đã nộp ba lò đan dược, chỉ có Tạ Vãn U là thậm chí còn chưa luyện xong một lò đan dược.
Lạc Như Hi ở khu vực quan sát nhìn thấy, suýt nữa vì tiểu sư muội mà vội chết, nàng ấy bóp chặt tay đại sư huynh, gấp gáp nói: “Ta đã bảo vừa nãy tại sao mí mắt cứ giật liên hồi, hóa ra là ở đây chờ ta!”
Vẻ mặt hiền hòa chững chạc của đại sư huynh bị nàng ấy bóp đến nỗi không thể duy trì được, nhăn nhó nói: “Đừng vội! Ta lại thấy có lẽ trong đó có thể có chuyển biến bất ngờ.”
Lạc Như Hi vội vàng nói: “Vậy huynh nói có thể có chuyển biến gì? Còn nửa chén trà (5 phút) nữa là kết thúc rồi, tiểu sư muội thậm chí còn chưa luyện ra được một lò! Thật kỳ lạ, rõ ràng trước đây ở Bích Hòa Đường luyện rất tốt mà!”
Lúc này, những người tham gia dự thi đã luyện xong ba lò đan dược lần lượt nộp bài, trên đàn tràng ngày càng ít người.
Bây giờ, Tạ Vãn U vẫn đứng bất động trên đàn tràng càng trở nên nổi bật hơn.
Trên đài, chư vị Tông chủ của các tông phái luyện đan lớn nhìn nhau, Tông chủ Thiên Nguyên Đan Tông sắc mặt nhàn nhạt, đề nghị: “Theo ý của bản tôn, có thể kết thúc Đại hội Thí luyện này rồi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận