Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 91 -




Tạ Vãn U sửng sốt một chút: "Trưởng lão của Thiên Nguyên còn làm ra chuyện như vậy sao?"
"Sao lại không?" Lạc Như Hi nhìn trái nhìn phải, ghé sát vào tai Tạ Vãn U nói nhỏ: "Trước đây có một tin đồn... Có người nhìn thấy hậu sơn của Thiên Nguyên Đan Tông chất đầy xác chết thối rữa, có xác chết còn có thể cử động, mô tả rất sống động... Nhưng sau khi Đan Minh phái người đi xem thì lại không phát hiện ra xác chết nào, thật kỳ lạ."
liên minh của các đan tông
Tạ Vãn U gật đầu, không khỏi mừng thầm trong lòng, may mà mình đã không chọn đi Thiên Nguyên Đan Tông.
Trong tiểu thuyết tu tiên, loại tông môn lưu truyền lời đồn kỳ lạ như vậy, rất có thể thật sự có vấn đề.
Tạ Vãn U ôm chặt Tiểu Bạch, sờ vào sợi dây chuyền giấu sau lớp lông trên cổ nó.
May mà đã lấy lại được thứ này.
Lạc Như Hi thấy tiểu sư muội có vẻ như bị dọa, không nhịn được cười, nắm lấy cánh tay Tạ Vãn U: "Không phải chứ, vậy mà cũng sợ à? Tiểu sư muội đúng là nhát gan!"
Tạ Vãn U lặng lẽ nhìn nàng ấy: "Ai là người ở khách điếm dán phù chú khắp phòng mới dám ngủ?"
Lạc Như Hi: "..."
Lạc Như Hi giả vờ nhìn quanh: "Là ai nhỉ... Chắc là Tiểu Bạch."
Tiểu Bạch đang nằm trong lòng Tạ Vãn U vẫy đuôi: "?"
Đầu nó toàn là dấu chấm hỏi.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chẳng mấy chốc đã đến ngày Đại hội Thí luyện.
Đại hội Thí luyện do Đan minh tổ chức, địa điểm thay đổi hàng năm, năm nay địa điểm được đặt tại đàn tràng Lăng Thiên của Bích Tiêu Đan Tông.
Địa điểm này đã được định ba năm trước, lúc đó Bích Tiêu Đan Tông vẫn là đan tông số một, Đan minh đương nhiên rất vui lòng đặt địa điểm tại Bích Tiêu Đan Tông.
Nhưng năm nay thì khác, Bích Tiêu Đan Tông mất đi nhiều đan sư cấp cao, thực lực tông môn suy yếu rất nhiều, có xu hướng suy tàn, nếu không phải địa điểm đã định trước không thể thay đổi thì Đan minh đã sớm chuyển địa điểm sang Thiên Nguyên Đan Tông rồi.
Hôm nay, mọi người từ các đan tông lớn chỉ còn cách nhắm mắt bước vào Bích Tiêu Đan Tông.
"Xui xẻo thật, ta vào Bích Tiêu Đan Tông, tông môn của ta sẽ không gặp vận rủi chứ?"
"Đừng nói thế chứ! Xui xẻo quá!"
"Đan minh đúng là gió chiều nào theo chiều đó, Bích Tiêu Đan Tông vừa suy yếu thì tất cả đều đi nịnh hót Thiên Nguyên Đan Tông, chậc chậc chậc."
"Không còn cách nào khác, ai bảo Thiên Nguyên Đan Tông lại bám được vào hoàng thất nhân gian, bây giờ họ độc quyền các hiệu thuốc ở nhân gian, không nịnh hót Thiên Nguyên thì nịnh hót ai?"
"Nè, ta nghe nói năm nay có mấy mầm non tốt, người giỏi nhất chưa đến năm mươi tuổi mà đã có thể luyện được đan dược nhất phẩm trung đẳng!”
Mọi người xung quanh đều kinh ngạc: "Ngươi nói thật chứ? Chưa đến năm mươi tuổi mà đã đạt được thành tích như vậy? Thật là tiền đồ vô lượng!"
"Ta cá là cuối cùng hắn sẽ đến Thiên Nguyên Đan Tông!"
“Nói nhảm, ai lại ngu ngốc bái nhập Bích Tiêu Đan Tông, không thấy bây giờ Thiên Nguyên đang chèn ép Bích Tiêu sao? Bây giờ Bích Tiêu hoàn toàn không có tiền đồ gì.”
Các đệ tử của các tông phái luyện đan lớn nói cười vui vẻ, ngồi vào chỗ ngồi tương ứng của mình.
Những tu sĩ có năng khiếu luyện đan trong giới tu chân rất hiếm, Đại hội Thí luyện hàng năm chính là để tìm kiếm nhân tài, chỉ để tìm ra những Luyện đan sư thực sự có năng khiếu.
Các tông phái lớn có thể chọn ra những thiên tài thực sự, còn những người còn lại không có nhiều năng khiếu sẽ được các tông phái nhỏ hơn chọn.
Trước đây, cứ vài năm lại có một hoặc hai Luyện đan sư tài năng xuất hiện, nhưng cho đến tận bây giờ, đã rất lâu rồi không xuất hiện một thiên tài nào được cả giới tu chân chú ý.
Mọi người nhàm chán ngồi vào vị trí của mình, nếu không phải sau khi Đại hội Thí luyện kết thúc, đệ tử thiên tài của các tông phái luyện đan lớn sẽ ra thi đấu giao lưu, thì họ mới lười đến đây.
Năm nay, có lẽ cũng chỉ như vậy thôi.
Hôm nay, điều mà bọn họ mong đợi nhất chính là sau khi Đại hội Thí luyện kết thúc, sẽ tụ tập lại để xem trò cười của Bích Tiêu Đan Tông không tuyển được một đệ tử nào.
Trước khi vào sân, Tạ Vãn U hoàn toàn không ngờ Đại hội Thí Luyện lại có nhiều người đến vậy.
Toàn bộ đàn tràng Lăng Thiên gần như chật kín đệ tử của các đan tông, vì màu sắc trang phục của mỗi đệ tử đan tông đều khác nhau nên khu vực khán giả cũng chia thành những mảng màu riêng biệt, còn các Tông chủ của các đan tông lớn thì ngồi ở vị trí chính giữa, bao quanh khu vực luyện đan.
Vừa nhìn thấy, Tạ Vãn U đã cảm thấy cảnh tượng này có chút quen thuộc, nghĩ lại thì chẳng phải đây chính là phiên bản đại hội thể thao của giới tu chân sao?
Chỉ là nội dung thi đấu của đại hội thể thao này là luyện đan mà thôi.
Đặc biệt là trước khi Đại hội Thí Luyện bắt đầu, các Tông chủ của các đan tông bắt đầu lần lượt phát biểu, cảm giác giống như đang động viên trước khi thi đấu của đại hội thể thao lại càng mạnh mẽ hơn.
Tạ Vãn U: "..."
Tạ Vãn U suy nghĩ đến đại hội thể thao kiếp trước, tâm hồn đã phiêu lãng tới tận chân trời, cho đến khi tiếng ồn ào từ phía sau vang lên, nàng mới tỉnh táo trở lại.
"Ở đâu ra kẻ ăn mày thế này, không có mắt à!" Một tiếng mắng khắc nghiệt vang lên, sau đó là tiếng kêu đau của một người bị ngã xuống đất.
*

Bạn cần đăng nhập để bình luận