Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 463 -




Tạ Chước Tinh: "???"
Tạ Chước Tinh kinh ngạc, nhìn thấy bàn tay đưa tới, theo bản năng lùi lại hai bước: "Thật sự không sao chứ?"
Dung Độ nhàn nhạt đáp một tiếng: "Chúng ta phải nhanh lên, nếu không thì viên thuốc này sẽ lãng phí mất."
Quả nhiên đứa trẻ bị lừa, nghe nói sẽ lãng phí đan dược, lập tức tiến lên, chủ động đưa đầu tới: "Tôn giả sờ đi, tùy tiện sờ nha ~"
Dung Độ dừng lại một chút, đè bàn tay xuống, cuối cùng cũng sờ được bộ lông mềm mại trên đỉnh đầu đứa trẻ.
Không giống với sự cứng rắn và sắc bén của kiếm, đây là một loại cảm giác yếu ớt và mềm mại, y theo bản năng giảm sức lực, vụng về xoa cái đầu mèo này vài cái.
Tay y lạnh ngắt, đặt trên đỉnh đầu, ngược lại khiến Tạ Chước Tinh cảm thấy rất thoải mái, Tạ Chước Tinh bị sờ đến nỗi tai dựng thẳng lên, không tự chủ được phát ra tiếng gừ gừ.
Dung Độ chưa từng thấy tình huống này, nghe thấy tiếng đứa trẻ phát ra liền nhanh chóng rút tay về, cau mày nhìn nó: "Có đau không?"
Vuốt ve giữa chừng bị dừng lại, Tạ Chước Tinh cũng ngơ ngác: "Không có?"
Dung Độ rất nghiêm túc hỏi: "Vậy tại sao con lại phát ra loại âm thanh đó?"
Tạ Chước Tinh mất nửa ngày mới phản ứng lại được, ngượng ngùng giải thích: "Khi cảm thấy thoải mái, Tiểu Bạch sẽ vô tình phát ra loại âm thanh này..."
Hóa ra là có ý thoải mái.
Dung Độ mặt lạnh, tiếp tục xoa đầu nó.
Lúc đầu Tạ Chước Tinh còn rất thoải mái, sau đó bị sờ đầu mãi, liền cảm thấy có chút không ổn.
Nó cảm thấy mình sắp bị sờ trọc đầu đến nơi rồi...
Vì để bảo vệ lông trên đầu, Tạ Chước Tinh khéo léo đề nghị với Dung Độ, có thể sờ lông trên lưng nó.
Dung Độ bị nó nhắc nhở, quả nhiên chuyển sang sờ lưng nó.
Tạ Chước Tinh thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm mừng.
Cuối cùng lông trên đỉnh đầu của nó cũng được cứu rồi!
Một lớn một nhỏ tiến hành nghi thức sờ lông bí ẩn này được một lúc, Huyền Minh Đạo Nhân vội vàng chạy về.
Ông trò chuyện với người khác thêm một lúc, vốn còn lo lắng Tiểu Bạch đợi mình mãi, sẽ cảm thấy buồn chán, không ngờ vừa về đến, đã nhìn thấy Lục sư đệ vốn ghét động vật có lông của mình, lúc này đang ngồi xổm bên cạnh đứa bé, vẻ mặt nghiêm túc sờ lông của đứa bé.
Quả nhiên, ai có thể nhịn được mà không sờ một Tiểu Bạch đáng yêu như vậy...
Vừa cảm thấy có chút đắc ý như đã đoán trước, Huyền Minh Đạo Nhân đột nhiên phản ứng lại không đúng.
Lục sư đệ này của ông bị bệnh dị ứng mà!
Tiểu Bạch là thứ Lục sư đệ có thể sờ được sao?
Huyền Minh Đạo Nhân vội vàng tiến lên ngăn cản: "Lục sư đệ, đệ quên mất mình đang bệnh à?"
Dung Độ thản nhiên đứng dậy: "Ta đã uống thuốc rồi."
"Đệ đã uống thuốc cũng không được..." Huyền Minh Đạo Nhân cảm thấy có chút đau đầu, thấy sư đệ không có ý hối lỗi, thậm chí còn có chút thỏa mãn, bất đắc dĩ thỏa hiệp: "Thôi, chỉ lần này thôi, loại thuốc này đệ tuyệt đối không được uống nhiều, nếu không sẽ dần dần mất tác dụng, hiểu chưa?"
Dung Độ đáp một tiếng, sư huynh đã đồng ý, y liền cúi người bế đứa nhỏ lên, cúi đầu tiếp tục vuốt ve.
Cảm giác trên tay thực sự rất tuyệt.
Thật kỳ lạ, sờ thêm một chút nữa.
Huyền Minh Đạo Nhân: "..."
Từ khi nào Lục sư đệ lại thích lông xù như vậy, trước đây không cho phép nuôi linh thú trong tông môn, chẳng lẽ là Lục sư đệ giả mạo sao?
Ông khẽ ho một tiếng: "Tuyết rơi rồi, vào nhà trước đi."
Hai sư huynh đệ ngồi xuống, Dung Độ hỏi: "Sư huynh vừa đi làm gì vậy?"
"Hazz, nói đến chuyện này, ta lại thấy phiền." Huyền Minh Đạo Nhân thở dài: "Là Hoa trưởng lão của Kiếm Các, ông ấy nói có lẽ chuyện Đại hội Vấn Tiên tổ chức sớm hơn dự kiến, sẽ được công bố trong mấy ngày nữa, để Huyền Thương Kiếm Tông chúng ta chuẩn bị trước, để kịp thời phái người trấn thủ Kiếm Các."
Mỗi lần Đại hội Vấn Tiên đến, Kiếm Các sẽ mở ra một lần, do thanh kiếm Phất Sương bị trấn áp trong Kiếm Các quá mạnh mẽ, sau khi Kiếm Các mở ra, chỉ dựa vào sức mạnh của các trưởng lão Kiếm Các là không đủ để ổn định tình hình trong Kiếm Các, còn cần Huyền Thương Kiếm Tông phái các trưởng lão, cùng với các trưởng lão Kiếm Các cùng nhau trấn thủ. Tránh để Phất Sương kiếm nổi loạn, đồng thời cũng có thể ngăn cản tốt hơn những kẻ có ý đồ với pháp khí trong Kiếm Các.
Đây cũng là lý do tại sao đệ tử Huyền Thương không cần tham gia Đại hội Vấn Tiên, mà vẫn có thể vào Kiếm Các chọn kiếm.
Hành động của Dung Độ chậm dần: "Vậy ra, lời đồn đó là sự thật sao?"
"Mặc kệ là thật hay không, thì bầu trời của giới tu chân, e là sắp thay đổi rồi."
Huyền Minh Đạo Nhân nắm lấy chân nhỏ của Tạ Chước Tinh lắc lắc: "Giới tu chân có một đống chuyện lộn xộn, khiến ta không thể thanh tịnh tu luyện, trách không được sư tôn muốn đưa Huyền Thương Kiếm Tông ẩn thế không ra, bây giờ xem ra, quả thật có lý."
Hai người lại thảo luận về ứng cử viên có thể trở thành chủ nhân của Phất Sương kiếm một lúc, Tạ Chước Tinh dựng tai lên lén lút lắng nghe, phát hiện mình nghe không hiểu lắm, liền bắt đầu mê mẩn liếm chân.
Hai người lớn vừa nói chuyện này xong thì chuyển sang chuyện khác.
"Diệp gia sụp đổ rất nhanh, chắc chắn có người đứng sau thúc đẩy, ta có người quen trong Vạn Bảo Trai, hắn ta tiết lộ cho ta một chút, hóa ra là Diệp gia không hiểu sao lại đắc tội với một vị Luyện khí sư Thiên cấp, mới xảy ra chuyện này."
Tạ Chước Tinh liếm chân nghĩ, thúc đẩy?
Nó tưởng tượng hồ ly thúc thúc trở nên rất lớn rất lớn, sau đó đứng thẳng lên, phát ra tiếng gầm rung trời, rồi giơ hai chân trước ra, giống như đẩy người tuyết vậy đẩy đổ hết nhà của Diệp gia, không hiểu sao lại thấy hơi buồn cười.
"Ma tôn lại đánh hạ một thành ở Ma vực, tên là Tịch thành, dạo gần đây Ma tôn hành động ngày càng thường xuyên, có xu hướng thống nhất toàn bộ Ma vực..."

Bạn cần đăng nhập để bình luận