Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 809 -




Tạ Yếm im lặng, cuối cùng vẫn chọn cách che giấu.
Cuộc sống ở Thần Khải vô cùng gian nan, Khung Trạc cũng là người hỗn huyết, cũng phải trải qua thử nghiệm cải tạo của Thần Khải, những thử nghiệm đó vô cùng đau đớn, nhưng Khung Trạc không biết mẹ ruột mình đã chết, với khao khát được đoàn tụ, hắn ta cắn răng chịu đựng.
Khung Trạc dần trở thành cộng sự của Tạ Yếm, thường xuyên cùng cậu ra ngoài làm nhiệm vụ, nhưng hắn ta khác với Tạ Yếm, khi ở Thần Khải, hắn ta sẽ tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn, nhưng một khi ra ngoài làm nhiệm vụ, hắn ta sẽ bắt đầu lười biếng, thậm chí còn cố tình thả một số mục tiêu nhiệm vụ, mặc dù sẽ bị phạt vì điều đó, nhưng lần sau hắn ta vẫn dám làm.
Tạ Yếm không đồng tình với cách làm của hắn ta: "Đừng chạm vào giới hạn của bọn chúng, sẽ chết đấy."
Khung Trạc cười, khoác vai cậu, chớp mắt: "Vậy lần sau ta cẩn thận hơn... Ngày thường nhờ có ngươi hỗ trợ che chở, cảm ơn ngươi, huynh đệ tốt."
Tạ Yếm hất tay hắn ta ra, bước đi: "Ta không hiểu ngươi đang nói gì."
Khung Trạc đuổi theo, thì thầm: "Trước đây ta còn tưởng ngươi là người thiết diện vô tư, không ngờ ngươi cũng mềm lòng nha."
Tạ Yếm không trả lời, Khung Trạc lại chọc vai cậu: "Sao ngươi lại vào đây? Ngươi mạnh như vậy, cũng phải làm việc cho bọn họ sao, hay là cũng có điểm yếu nằm trong tay họ?"
Tạ Yếm không muốn nói về quá khứ của mình, nhưng con hắc giao long không biết mệt này cứ phải bám theo hỏi, cậu cau mày lạnh lùng đáp: "Hồi nhỏ quá yếu.”
"Hóa ra ngươi đã bị bắt vào đây từ khi còn nhỏ... Thật là quá thảm."
Khung Trạc không khỏi lộ vẻ thương cảm, nhìn xung quanh, thì thầm với cậu: "Ta muốn nói, đợi đến khi ta cứu được nương ta, chúng ta cùng nhau chạy trốn đi, nơi quỷ quái này không phải là nơi người ta sống!"
"Chạy trốn?" Tạ Yếm lạnh lùng nhìn hắn ta: "Ngươi muốn chạy trốn đến chỗ nào?”
Khung Trạc nghẹn lời, vắt óc suy nghĩ: "Ma vực chưa bị Thần Khải đánh bại mà, đến lúc đó chúng ta sẽ đi đầu quân cho Ma tôn, Ma tôn chắc chắn sẽ thu nhận chúng ta."
Hắn ta vừa nói xong, bước chân của Tạ Yếm đột nhiên dừng lại.
Khung Trạc không hiểu: "Sao vậy?"
Hơi thở của Tạ Yếm thay đổi trong chốc lát, rất nhanh đã trở lại bình thường, cậu nhìn về phía xa, cuối cùng vẫn thờ ơ nói: "Ta không đi được… Ngươi tự đi đi."
Bỏ lại Khung Trạc ở đó bối rối gãi đầu.
Còn Tạ Yếm đã trở lại vẻ bình lặng như nước, cậu bước về phía trước, bóng hình cao gầy dưới ánh hoàng hôn kéo dài thành một cái bóng cô đơn.
Thời gian trôi qua, hình ảnh hiện ra trước mắt Tạ Vãn U lại một lần nữa thay đổi.
Vì sự ngăn cản của Vương nữ, Thần Khải vẫn không thể đánh bại Hải tộc, ngay lúc này, Tông chủ Thiên Nguyên đã nghiên cứu ra một loại thuốc - Một loại thuốc có thể đẩy nhanh quá trình phát bệnh của người hỗn huyết.
Vì "Thần tử" đã ra đời, "Thiên Diệu" chỉ còn cách thần một bước cũng không còn giá trị nữa.
Thêm vào đó, Ma tôn nhiều lần nhắm vào Thần Khải, phá hoại kế hoạch của Thần Khải, Tông chủ Thiên Nguyên quyết định, dứt khoát giết chết Ma tôn.
Một khi Ma tôn chết, Ma vực không còn thủ lĩnh, Thần Khải muốn hoàn toàn chiếm lấy Ma vực cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Còn ai sẽ làm việc này... Câu trả lời không cần phải nói cũng biết.
Hình ảnh Tạ Vãn U không muốn nhìn thấy nhất, cuối cùng vẫn xảy ra.
Hai cha con lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng gặp nhau, chính là trên chiến trường.
Hai quân đối đầu, đã rơi vào bế tắc, không ai có thể làm gì được Ma tôn, vì vậy, Tạ Yếm nhận được lệnh giết chết Ma tôn.
Cậu tiến lên rất chậm, giống như một thế kỷ trôi qua, cậu đi qua quân đoàn hỗn huyết, đến trước mặt Ma tôn.
Mái tóc bạc như nhau, hai đôi mắt xanh xám giống hệt nhau chạm vào nhau.
Không cần nói lời nào, trong khoảnh khắc đó, bọn họ đều cảm nhận rõ ràng sức mạnh huyết mạch giống với mình trên người đối phương.
Phải nói gì đây?
Có thể nói gì đây?
Đi đến bước này, trên chiến trường ngàn cân treo sợi tóc, hai cha con im lặng nhìn nhau, chỉ còn lại sự im lặng.
Tạ Yếm thấy đôi môi nhuốm máu của Ma tôn đối diện mấp máy, hình như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Tông chủ Thiên Nguyên bắt đầu thúc giục Tạ Yếm nhanh chóng ra tay, Tạ Yếm nhìn chằm chằm vào Ma tôn, chậm chạp không động đậy.
Ngay khi Tông chủ Thiên Nguyên sắp tức giận, Ma tôn đột nhiên động đậy, hắn vươn người lên, hóa thành bản thể khổng lồ, không thương tiếc tấn công Tạ Yếm.
Cơn gió bão từ đôi cánh khổng lồ cuốn tung mái tóc bạc của Tạ Yếm, sát khí đã cận kề nhưng Tạ Yếm vẫn đứng yên tại chỗ, nhắm mắt lại, như một người hiến tế ngoan ngoãn chịu chết.
Cậu không muốn tự tay giết cha mình, nhưng Thần Khải sao có thể cho phép, thấy Tạ Yếm không chịu chủ động ra tay, lập tức cưỡng chế kích hoạt chú thuật con rối.
Cơ thể Tạ Yếm nhanh chóng phình to, không lâu sau đã biến thành hình dạng khổng lồ gần giống với Ma Tôn.
Hai con Bạch hổ hung dữ cắn xé nhau, thân hình to lớn như nhau, sức chiến đấu ngang ngửa nhau, mỗi lần cắn xé đều máu me đầm đìa.
Nơi chúng giao chiến nhanh chóng biến thành một biển lửa rực cháy.
Dù tuổi của Tạ Yếm còn nhỏ, dù được truyền sức mạnh cưỡng chế, nhưng vẫn kém Ma Tôn một chút, cục diện chiến đấu nhất thời rơi vào bế tắc.
Ngay lúc này, một tiếng xé gió truyền đến.
Một cây kim tẩm độc xuyên qua biển lửa rực cháy, nhân lúc Ma Tôn và Tạ Yếm đang giao chiến, với một góc độ hiểm hóc đã đâm vào cơ thể Ma Tôn.
Đó là loại thuốc độc đặc chế của Tông chủ Thiên Nguyên, có thể khiến người hỗn huyết phát bệnh ngay lập tức, sau đó suy kiệt mà chết.
Con Bạch hổ toàn thân phủ đầy những đường vân đen đỏ lập tức phát ra tiếng gầm đau đớn, từ trên không trung rơi xuống, đập mạnh xuống đất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận