Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 507 -




Tạ Vãn U như có cảm giác, ngẩng đầu cười với nó.
Cái đuôi đằng sau Tạ Chước Tinh lập tức vung lên như cánh quạt nhỏ, Huyền Du Đạo Nhân vui vẻ, bắt lấy chóp đuôi đang kích động của đứa nhỏ.
Tạ Vãn U chưa kịp giữ nụ cười bao lâu, thì phát hiện ra một vị khách không mời mà đến trên khán đài.
Tiết đại thiếu gia mặt mũi âm trầm thấy nàng nhìn sang, liền cong môi cười với nàng một cách đầy ẩn ý.
Tạ Vãn U: "..."
Thật là âm hồn bất tán, tên lưu manh này bám riết nàng không tha sao, nàng đã đánh hắn ta đến chảy máu mũi rồi, sao hắn ta còn theo tới nữa!
Hắn ta sẽ không phải là kẻ thích bị ngược chứ!
Tạ Vãn U không tin hắn ta tình cờ xuất hiện ở đây, với tư cách là con trai cả của Tiết thành chủ, người kế nhiệm Thành chủ Lộc Lộc tiếp theo, thứ hắn ta nên quan tâm nhất là thực lực của các thế lực lớn.
Huống chi gần đây hắn ta bị trọng thương, đám thứ tử ở dưới còn rình rập địa vị người thừa kế của hắn ta, hễ còn chút não thì Tiết đại công tử đều phải đến Đại hội Vấn Tiên để mở rộng quan hệ, kết giao với các thế lực khác.
—— Chứ không phải xuất hiện trên võ đài so Thi đấu Đan Dương, cười đùa tục tĩu với nàng.
Quả nhiên, hành động tiếp theo của Tiết đại công tử càng khiến Tạ Vãn U khẳng định suy đoán của mình.
Hắn ta biết Tạ Vãn U đang nhìn, liền lấy ra một chiếc khăn tay trắng tinh vô cùng quen mắt, cố ý đưa lên mũi ngửi trước mặt nàng.
Đó chính là chiếc khăn tay nàng dùng để bắt mạch cho Tiết đại công tử.
Mí mắt Tạ Vãn U giật giật, nắm đấm lại cứng ngắc ngay lập tức: “…”
Tạ Vãn U quyết định, sau khi kết thúc trận đấu loại này, nàng nhất định phải đến cho Tiết đại công tử thêm mấy cú đánh nữa.
Lúc này, trận đấu loại bắt đầu, Tạ Vãn U liếc mắt nhìn Tiết đại công tử lần cuối, cố đè nén suy nghĩ không hay, toàn tâm toàn ý bắt đầu luyện đan.
Thấy nàng không để ý đến mình, Tiết đại công tử chán nản thu hồi ánh mắt, chuyển sang liếc về phía Huyền Du Đạo Nhân.
Tạ Chước Tinh đột nhiên dựng tai, nó nhạy bén nhận ra ánh mắt người khác, cảnh giác quay đầu nhìn lại, liền thấy tên thúc thúc xấu xa bắt nạt nương nó đang cười kỳ lạ với nó.
Tạ Chước Tinh mở to mắt, lông khắp người dựng đứng ngay lập tức.
Tên thúc thúc xấu xa này cười kỳ lạ quá… Chẳng lẽ muốn lén bắt nó đi bán sao?
Có lẽ vẻ mặt cảnh giác của nó quá rõ ràng, Tạ Chước Tinh thấy tên thúc thúc xấu xa đột nhiên trợn mắt với nó một cách vô lý.
Tạ Chước Tinh: “?”
Tên thúc thúc xấu xa này thật vô lễ!
Tạ Chước Tinh tức giận trừng mắt nhìn đối phương, há miệng, cách không khí cắn hắn ta một cái, sau đó nhanh chóng trốn vào lòng Huyền Du Đạo Nhân.
Vật nhỏ trong lòng rất hài lòng với cách trả thù này, đuôi khẽ vẫy vẫy.
Huyền Du Đạo Nhân nhận ra động tác nhỏ của nó, ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, phát hiện người Tạ Chước Tinh vừa tương tác, lập tức thu hồi ánh mắt, cúi đầu cảnh cáo vật nhỏ: “Người đó rất xấu, chúng ta đừng chơi với hắn.”
Tạ Chước Tinh nghiêm túc gật đầu, lại thò đầu ra dùng chân bấu lấy mặt mèo, làm mặt quỷ với người thúc xấu xa kia.
Nó nhất định phải dọa cho thúc xấu xa mơ thấy ác mộng!
Tiết Đại công tử: "..."
Hắn ta ấn trán, thở dài thườn thượt.
...
Vòng loại của Thi đấu Đan Dương chủ yếu là dựa trên tốc độ luyện đan và chất lượng đan dược để loại trừ thí sinh, từ trước đến nay tốc độ luyện đan của Tạ Vãn U đều ổn, do đó thuận lợi vào vòng trong.
Lạc Như Hi và Ôn Lâm Giản cũng thuận lợi vào vòng trong, với họ, vòng loại không có gì khó khăn, vào được chung kết không phải vấn đề.
Mặc dù thiên phú luyện đan của Tạ Vãn U rất tốt, nhưng nếu chỉ so về cấp bậc, nàng không đấu lại được các Luyện đan sư có cấp bậc cao hơn, vì vậy Tạ Vãn U rất bình tĩnh, nàng không cầu thứ hạng cao, chỉ cần vào được top 10 Thi đấu Đan Dương, nhận được phần thưởng cơ bản dành cho top 10 là Vân Tiên Quả trăm năm là đủ.
Mặc dù Tạ Vãn U chỉ định tham gia Thi đấu Đan Dương để lấy phần thưởng cơ bản, nhưng nàng vẫn gây được sự chú ý với một số tu sĩ.
"Nữ tu mặc áo trắng kia là ai? Thật không ngờ luyện được đan dược hoàn mỹ, đã bao nhiêu năm giới tu chân không xuất hiện đan dược hoàn mỹ rồi, trước đây ta chưa từng nghe nói đến nhân vật này."
"Ngươi không biết sao? Đó là tiểu đồ đệ của Tông chủ Bích Tiêu Đan Tông, nửa năm trước trong Đại hội Thí Luyện luyện được đan dược hoàn mỹ Nhất phẩm, không ngờ giờ đã lên đến Lục phẩm rồi..."
"Ngươi không nhầm chứ, mới có nửa năm thôi."
"Không nhầm, đúng là nửa năm."
Một nhóm tu sĩ không quan tâm đến luyện đan đều kinh ngạc trước tốc độ tiến triển này, dù không hiểu về luyện đan, bọn họ cũng biết thiên phú của cô nương này khủng khiếp đến mức nào.
Bọn họ suy nghĩ trong lòng, không tránh khỏi động lòng, lần lượt đến chỗ ngồi của Bích Tiêu Đan Tông, muốn trả giá mua đan dược hoàn mỹ mà Tạ Vãn U vừa luyện được.
Một mặt là để có được đan dược hoàn mỹ, mặt khác, việc kết giao với Tạ Vãn U, gieo một mối duyên lành, mới là nguyên nhân sâu xa hơn.
Tuy nhiên, Tạ Vãn U còn phải đến Đại hội Vấn Tiên bên kia tham gia vòng loại, không có thời gian tiếp đãi những tu sĩ này, đành nhờ Ôn Lâm Giản tiếp đón họ, thậm chí còn chưa kịp nhận phần thưởng của vòng loại, bế Tiểu Bạch vội vàng đi tiếp.
Còn về Tiết đại công tử, hắn không chủ động gây chuyện trước mặt Tạ Vãn U, Tạ Vãn U cũng lập tức quên hắn ta ra sau ót.

Càng đến gần đạo tràng tổ chức Đại hội Vấn Tiên, tiếng người càng trở nên ồn ào náo nhiệt.
Tiếng reo hò vang lên không dứt, chứng tỏ cuộc so tài diễn ra vô cùng hấp dẫn, tạo nên bầu không khí hoàn toàn trái ngược với sự trang nghiêm của Thi đấu Đan Dương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận