Mục Thần Ký

Chương 1280: Xưa nay tiền tài luôn khiến cho người ta động lòng

Chương 1280: Xưa nay tiền tài luôn khiến cho người ta động lòngChương 1280: Xưa nay tiền tài luôn khiến cho người ta động lòng
Sắc mặt của Hạo Thiên Tôn âm u bất định, đi tới đi lui, đột nhiên giơ lòng bàn tay lên, chỉ thấy tất cả các loại vật liệu đá Thần Kim trên lãnh thổ của hẳn bay vút lên không trung, nhanh chóng chất thành một cung điện lộng lẫy.
Hạo Thiên Tôn suy nghĩ một lúc, lấy Vạn Đạo Thiên Luân của mình ra, treo trước cổng cung điện, nói nhỏ:
- Cái tên Mục Thiên Tôn này, vẫn là cái kiểu hành động côn đồ này! Xét cho cùng thì cũng chỉ có xuất thân như con dế nhũi, không có chút giáo dưỡng nào!
Lang Hiên Thần Hoàng chiếm Dao Trì của Tổ Đình. Mặc dù trong Dao Trì Tổ Đình đã không có nhiều Hồng Mông Nguyên Dịch nữa, nhưng dù gì vẫn còn một chút, đây cũng là một nơi tốt. Hồng Mông Nguyên Dịch có thể chữa lành mọi vết thương, nâng cao tu vi, tăng cường sức mạnh của nguyên thần thân thức, đây cũng là một việc không thể coi thường được.
Mà gần đó là nơi sinh ra Địa Mẫu Nguyên Quân, tất nhiên nơi có thể sinh ra Địa Mẫu Nguyên Quân sẽ có rất nhiều bảo vật.
- Cái tên Tân Mục này dám công khai lấy Lưu Ly Thanh Thiên Tràng ra, thành ra có muốn trực tiếp cướp đoạt cũng không dễ đâu, nhưng cái tên này hết lần này đến lần khác bày ra cái dáng vẻ ta không thể chết, nhưng đúng là hết lần này nến lần khác hắn không chết được thật, khiến cho người ta rất bực bội.
Lang Hiên Thần Hoàng bố trí nhiều trận pháp để thu hút linh lực của thiên địa, mượn dùng Dao Trì Tổ Đình để thu thập linh lực của thiên địa, để có thể nhanh chóng tạo ra Hồng Mông Nguyên Dịch.
Tạo Vật Chủ ở thời đại Thái Cổ không hề có tri thức như các thế hệ sau, cho rằng dùng Hồng Mông Nguyên Dịch một ít sẽ bớt đi một ít, nhưng hắn là Thiên Tôn thuộc thế hệ sau, thu thập linh lực của Tổ Đình để tinh luyện Nguyên Dịch, mặc dù không bằng Nguyên Dịch trời sinh, nhưng cũng không khác lắm.
Khai thác bảo vật tiềm tàng của Tổ Đình không nhất thiết phải có bảo vật tiềm tàng tự nhiên, cũng có thể sử dụng điểm đặc thù của Tổ Đình của mình để tự tạo ra bảo vật.
- Nếu như ta lấy được Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, mấy lão già kia sẽ mừng đến mức đánh chết ta.
Hắn lắc đầu:
- Cái tên Tổ Thần Vương này khôn khéo thật đấy, ném cái vấn đề khó nhằn này ra ngoài. Tường Thiên Phi cũng chiếm một khu bảo địa, so với những người khác, nàng hiểu rõ về Tổ Đình hơn, những Thiên Tôn khác đi chọn nơi quan trọng dễ thấy nhất, mà nàng thì lại chọn một nơi nhìn như thâm sơn cùng cốc.
Mạch khoáng này là mạch khoáng do. Thúc Quân Thần Vương chiếm giữ, nhìn thì giống như thâm sơn cùng cốc, nhưng thực chất thì bên trong ẩn giấu càn khôn.
Nàng không đi tranh đoạt mạch khoáng Thái Sơ với Thúc Quân Thần Vương, nếu như tranh đoạt sẽ làm bại lộ Hư Không Mẫu Thú, gây ra nguy cơ thân phận bị bại lộ, cái giá phải trả quá lớn.
- Mặc dù Lưu Ly Thanh Thiên Tràng tốt, nhưng thứ bảo vật kia quá nguy hiểm.
Tường Thiên Phi đã xây dựng cung điện của riêng mình, ném một chiếc dù che mưa lên, chiếc dù bay lơ lửng, hóa thành một vật che trời, bao trùm lãnh thổ của nàng.
Trong cung điện, Tường Thiên Phi nằm nghiêng người trên hương tháp, quyến rũ mê hoặc, trầm giọng cười:
- Bên trong bảo vật Lưu Ly Thanh Thiên Tràng là một Cổ Thần Noãn, rất giỏi dụ dỗ mê hoặc, đáp ứng các yêu cầu, trên thực tế nó thông qua yêu cầu của người dùng để củng cố bản thân và nâng cao sức mạnh. Quả trứng này vốn là của hồi môn của Cung Vân, lúc đó ta đã thấy nàng không ổn rồi, e là đang sợ sẽ có một Thái Sơ nhảy ra từ trong đó, cho nên mới niêm phong rồi cất nó đi.
- Sau đó, quả trứng này và các bảo vật khác đã bị Bắc Đế Huyền Vũ lấy đi. Bắc Đế Huyền Vũ chính là tế tự của tộc của ta, vậy mà lại xem quả trứng này như một món bảo vật. Có thể thấy cực kỳ ngu xuẩn.
Nàng từ từ đứng dậy, cười duyên nói nói: - Hay là tới chỗ Cung Thiên Tôn kia ngồi một chút nhỉ, nói chút chuyện nhà, tình thâm tỷ muội.
Bên phía Hồng Thiên Tôn cũng đã chọn xong mọt bảo địa, chẳng qua là nơi này khá khác biệt, đây là một cái đầm lầy, vốn dĩ là nơi khởi nguồn của Thiên Hà và Quần Tinh, sau này bầu trời càng lúc càng cao, Thiên Hà càng lúc càng cao.
Trong Tạo Vật Chủ có Tạo Tinh Chủ, lấy Thiên Hà làm điểm xuất phát tạo ra Thôi Xán Tinh Thần, bọn họ cải thiên hoán địa, Thiên Công và Quần Tinh sinh ra vì ứng đạo.
Kể từ đó, cả Thiên Hà và Huyền Đô đều ngày càng cao hơn.
Nguồn gốc của Huyền Đô chính là đầm lầy này.
- Nếu như nói đập nát Tổ Đình thì có phải Huyền Đô của ta là cũng sẽ rơi xuống không? Đến lúc đó thiên đạo sẽ không tồn tại nữa đúng không?
Hồng Thiên Tôn nhìn quanh, khe khẽ thở dài, chuẩn bị xây dựng cung điện của chính mình, hiến tế bảo vật của Thiên Tôn để trấn áp bảo địa, thâm nghĩ:
- Bên trong Lưu Ly Thanh Thiên Tràng có Cổ Thần Noãn, còn bị Mục Thiên Tôn đưa vào đây, không biết là phúc hay họa... tuy thiên hành là hữu thường, nhưng thiên đạo lại vô thân, ta phải làm thế nào đây?
Hắn trầm tư hồi lâu vẫn không nhúc nhích.
Trong mạch khoáng Thái Sơn, Hiểu Thiên Tôn giơ một thanh kiếm lên, trấn trụ mạch khoáng, mắt nhìn về phía nơi mạch khoáng hỗn độn, lạnh lùng nói:
- Làm loạn! Mạch khoáng dễ dàng sụp đổ, thứ kinh khủng như vậy xuất thế, may mắn thay là phong ấn của Tổ Đình chưa bị phá vỡ... Cung Thiên Tôn cũng nhìn về phía mạch khoáng hỗn độn, khẽ cau mày, nhưng vào lúc này, chỉ nghe thấy giọng nói của Tường Phi Tiên vang lên, mỉm cười duyên dáng:
- Cung tỷ tỷ, tiểu muội đến đây thăm.
Cung Thiên Tôn thu hồi ánh mắt, nở một nụ cười:
-Tường muội muội, mời vào bên trong ngồi.
Tần Mục chống Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, để mặc cho Hư Không Thú chở hắn đi hành tẩu. Sau đó vài ngày nữa, Tần Mục nhìn về phía xa, nhưng nhìn thấy cung điện của Nghiêm Thiên Tôn đã ở trước mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận