Mục Thần Ký

Chương 2422: Đạo hỏa Thiên Môn thiêu đốt Tước Hồn ta

Chương 2422: Đạo hỏa Thiên Môn thiêu đốt Tước Hồn taChương 2422: Đạo hỏa Thiên Môn thiêu đốt Tước Hồn ta
Ngay khi Mạnh Vân Quy chết, nguyên thần của hẳn lập tức tiêu tán, linh hồn vỡ vụn, biến thành từng dòng cát đen theo thi thể hắn bay lên.
Thương thế của hắn quá nặng, hồn phách trong nguyên thần của hắn đều tan vỡ, thật ra hắn đã chết từ lâu, chẳng qua tu vi của hắn quá cao, vẫn luôn cố gắng chống đỡ mà thôi.
- Bạch Thiên Sư, cuối cùng ngươi cũng khiến ta yên tâm rồi.
Thiên Vương Dực La nhìn thấy linh hồn hắc sa từ trong thân thể của Mạnh Vân Quy phiêu tán. Hắn thở phào một hơi, tiến tới vài bước cười nói:
- Trước khi đi, bệ hạ đã phân phó ta, Thiên Sư thứ ba Bạch Ngọc Quỳnh, Nhân tộc và Mạnh Vân Quy có quan hệ tốt, không thể không đề phòng. Trên đường đi, ta cũng đê phòng Thiên Sư hơn, cũng nhiều lần thăm dò. Bạch Thiên Sư hiểu rõ đại nghĩa, tự tay chém giết phản tặc Mạnh Vân Quy, ta rất khâm phục, cũng hoàn toàn yên tâm.
Bạch Ngọc Quỳnh cúi đầu, nhìn thanh kiếm trong tay mình, giọng nói đầy lạnh lùng:
- Mạnh tặc không rõ thiên cơ, không biết thời thế, không có lòng trung quân, nhận ân đức của Thiên Đình mà không biết phải báo đáp Thiên Đình, không bằng cầm thú. Đương nhiên ta muốn giết hắn, cắt đứt quan hệ với hắn.
Nước mắt nàng tuôn rơi, nhưng điều kỳ lạ là những giọt nước mắt rơi xuống biến thành ngọn lửa lơ lửng bên gò má nàng.
Tuy giọng nói nàng lạnh nhạt, nhưng trong thân thể nàng, có một ngọn đuốc linh hôn đang hừng hực bùng cháy, đang vùng vây, la hét!
Trong lòng nàng tràn ngập bi thương vô tận và phẫn uất, khiến linh hồn bất khuất này càng lúc càng nóng, càng lúc càng quyết liệt, tựa như muốn thoát khỏi sự ràng buộc của thân thể nàng, triệt để vươn móng vuốt hung tàn, xé toạc thân thể nàng, phóng ra hỏa lực vô tận!
Bạch Ngọc Quỳnh nâng tay còn lại lên, nắm thật chặt miếng ngọc bội đang đeo trên cổ nàng.
Miếng ngọc bội kia là do Tân Mục phá giải sức mạnh luân hồi của Âm Thiên Tử rồi đưa cho nàng. Miếng ngọc bội này đã từng giúp nàng chuyển thế chín mươi tám lần, đảm bảo thần hồn của nàng bất diệt.
Miếng ngọc bội này là tâm ma của nàng, cũng là nút thắt trong tim nàng.
Ta chính là ta! Ta độc nhất vô nhị!
Thế gian này chỉ có một Bạch Ngọc Quỳnh!
Ta không phải là Nam Đết
Nàng đã từng nói với Tân Mục như vậy, như đỉnh đóng cột, tràn đầy tự tin.
Nhưng mà...
Bạch Ngọc Quỳnh nhìn xác Mạnh Vân Quy trước mặt, sau đó lại nhìn dân chúng ở Nam Thiên thấp thỏm lo sợ. Nam Đế Chu Tước không chỉ là Nam Cực Thiên Đế, mà còn là Nam Thiên Đế.
Là Nam Đế Chu Tước không thể bảo vệ được Nam Cực Thiên, không bảo vệ được dân chúng Nam Cực Thiên, chính là không làm tròn bổn phận, là thất trách, là Nam Đế làm sai, mà tất cả những thứ này, không nên để dân chúng Nam Cực Thiên hứng chịu, không nên để Mạnh Vân Quy gánh vác! Dân chúng ở Nam Thiên chưa từng làm sai, bọn họ chỉ sinh sống tại Nam Thiên, Mạnh Vân Quy cũng chưa từng làm gì sai, hắn chỉ tình cờ đến Nam Thiên!
Bàn tay Bạch Ngọc Quỳnh run rẩy giữ lấy ngọc bội:
- Ta không muốn trở thành Nam Đế, ta không muốn trở thành Nam Đế chút nào, ta chính là ta...
Từng giọt nước mắt đã biến thành ngọn lửa lại bay về phía miếng ngọc bội này, chui vào bên trong.
Thiên Vương Dực La bước đến, cười nói:
- Bệ hạ giao quyền kiểm soát Nam Thiên Môn cho ta là vì đề phòng ngươi, nhưng ngươi làm rất tốt, không để bệ hạ thất vọng. Bạch Thiên Sư, sau này sẽ giống như Hỏa Thiên Tôn. Hỏa Thiên Tôn giết chết Vân Thiên Tôn nên được bệ hạ coi trọng, nhưng Hỏa Thiên Tôn dã tâm bừng bừng, ngươi đừng dẫm lên vết xe đổ của hắn.
- Ta sẽ trở thành một Hỏa Thiên Tôn khác sao?
Bạch Ngọc Quỳnh nở nụ cười.
Trong thân thể nàng, linh hồn điên cuồng kia tỏa ra ngọn lửa lớn, ngày càng hừng hực, ngày càng khó áp chế.
Đúng là nàng không dám đối mặt, bởi vì đó là thân hồn của Nam Đế, nhưng thần hồn này lại đang có xu hướng tự mình thức tỉnh, không cần trải qua lần luân hồi cuối cùng!
Là lương tri mà Mạnh Vân Quy đã nhắc đến phải không?
Là Mạnh Vân Quy dùng cái chết của bản thân thức tỉnh lương tri của dân chúng Nam Thiên, đồng thời cũng thức tỉnh lương tri của nàng phải không?
Là lương tri này khiến thân hồn Nam Đế trong thân thể nàng bắt đầu tỉnh lại, bắt đầu bùng lên ngọn lửa cuồn cuộn, thiêu đốt thân thể nàng để thoát khỏi trói buộc phải không?
Ngọn lửa mạnh mẽ, đốt cháy đạo tâm của nàng, đốt cháy linh hồn nàng, khiến nàng muốn giải phóng ngọn lửa không thể bị trói buộc này, giải phóng năng lượng vô tận trong người, thay Mạnh Vân Quy bảo vệ Nam Thiên, làm việc mà Nam Đế chưa từng làm được.
Nhưng mà, nàng không muốn chết.
Nếu giải phóng thần hồn của Nam Đế, Bạch Ngọc Quỳnh sẽ không còn là Bạch Ngọc Quỳnh, mà là Nam Đất
Thiên Vương Dực La đi đến bên cạnh nàng, nhìn thấy dân chúng Nam Thiên đang vùng vẫy đấu tranh, nói:
- Ngươi sẽ làm tốt hơn Hỏa Thiên Tôn. Tất cả quỳ xuống! Sắc mặt hẳn tối lại, quát dân chúng Nam Thiên:
- Trò hề đã kết thúc, tất cả quỳ xuống!
Nhưng mà trước mặt hắn, không một ai quỳ xuống.
Sắc mặt Thiên Vương Dực La càng thêm đen lại, cười kinh nói:
- Lũ giòi bọ các ngươi muốn chết sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận