Mục Thần Ký

Chương 1736: Hành vi phóng túng (3)

Chương 1736: Hành vi phóng túng (3)Chương 1736: Hành vi phóng túng (3)
Hư Sinh Hoa nhẹ nhàng nói:
- Ta có gia đình, không có xung đột gì với ngươi, cũng không có chút suy nghĩ không yên phận nào với nương nương. Nương nương với ta chỉ là bằng hữu có thể thổ lộ tâm sự. Tiểu Thất có thể yên tâm. Ngươi trung thành tuyệt đối với nương nương, yêu thương nàng ấy, nương nương tự khắc biết rõ, ngươi chia sẻ ưu tư với nàng, đương nhiên địa vị sẽ không thay đổi, chỉ có thể ngày càng cao hơn.
Mèo trắng khó hiểu nói:
- Ta chỉ là trai lơ mà thôi, không dám có ý nghĩ không yên phận.
- Sự tại nhân vi, không phải sao?
Hư Sinh Hoa nhìn hắn với ánh mắt ấm áp. Mèo trắng đột nhiên hừ một tiếng, nhảy ra khỏi ngực hẳn, đáp mặt đất, vểnh đuôi lên, rảo bước đi xa một cách kiêu ngạo. Nó đột nhiên dừng bước, nghiêng đầu nói:
- Con người ngươi không xấu, không giống tên bại hoại Mục Thiên Tôn... Ngươi về nói với Mục Thiên Tôn, đừng có mà có mấy suy nghĩ không yên phận với nương nương!
Hư Sinh Hoa đồng ý.
Tú Hồng Tô nhìn hắn, sau một lúc lâu, cười nói:
- Hư công tử, tại sao thế gian lại có người hoàn mỹ như ngươi? Hệt như hư không, uyên bác khiêm tốn, cũng hệt như Thần Minh hoàn mỹ nhất khiến người ta không thể sinh lòng hận thù.
Hư Sinh Hoa ngâm nga một tiếng:
- Dương diễm Hư Không Hoa, sao miễn được sinh lão? Chẳng bằng nghĩ không ra, tĩnh tọa không ưu sâu. Sư tỷ, ngươi hâm mộ ta, ta còn đang hâm mộ ngươi đây này.
- Dương diễm Hư Không hoa, sao miễn được sinh lão? Đây chính là nguồn gốc của cái tên Hư Sinh Hoa ư?
Tú Hồng Tô thưởng thức ý nghĩa trong đó, trong mắt không còn ái dục, chỉ còn lại vẻ tấm tắc khen ngợi.
Thấy Hư Sinh Hoa bình yên không xảy ra chuyện gì, Ngụy Tùy Phong không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lập tức cáo từ Tú Hồng Tô, không đợi Hư Sinh Hoa chào tạm biệt Nghiên Thiên Phi đã lập tức lôi hắn ra ngoài, nhỏ giọng nói:
- Ngươi vẫn bình yên vô sự thì may! Nơi này là đầm rồng hang hổ, ở lại càng lâu thì càng nguy hiểm. Chúng ta nhanh chóng vê Thập Vạn Thánh Sơn thôi!
Hư Sinh Hoa ngạc nhiên nói: - Sao lại là đầm rồng hang hổ? Nơi này phong cảnh tráng lệ, đẹp đẽ, cũng không kém cạnh các thánh địa khác trong thiên hạ.
Nguy Tùy Phong ngạc nhiên, lắc đầu.
Trong Thập Vạn Hắc Sơn, Tân Mục dõi mắt trông xa, chỉ thấy cột sáng thứ tư phóng thẳng lên trời, xuyên qua bầu trời Tổ Đình, vô cùng tráng lệ phi phàm.
- Đến khi đúc tạo xong xuôi mười một cây cầu Linh Năng Đối Thiên, Thiên Đình sẽ bắt đầu di chuyển vào trong Tổ Đình.
Hắn yên lặng suy tư, nếu Thiên Đình di chuyển đến Tổ Đình, Thiên Hà dọc theo Thiên Đình cũng sẽ di chuyển rồi thay đổi hướng chảy, có lẽ khi đó Thiên Hà sẽ rót vào sông ngòi Tổ Đình, để sông ngòi nơi đây lại bắt đầu có sức sống.
Sông nước Tổ Đình là lãnh địa của Hồng Thiên Tôn. Sông nước chiếu rọi lên Huyền Đô, đồng thời tinh không của Huyền Đô cũng chiếu rọi xuống sông nước hệt như một Huyền Đô khác được giấu ở dưới đáy sông.
- Sau khi Thiên Đình di chuyển xong xuôi, có lẽ Thiên Hà sẽ trở lại vị trí cũ, chảy dọc theo bầu trời của Huyền Đô. Khi đó sẽ là thời khắc Thiên Đình bắt đầu tấn công Huyền Đô của Thiên Công.
Hắn ngửa mặt nhìn lên bầu trời, dõi mắt trông xa, Huyền Đô ngoài trời ảm đạm mờ mịt không rõ.
- Trong vòng ba năm, chắc chắn Thiên Đình sẽ di chuyển vào trong Tổ Đình, hay nói cách khác, thọ mệnh của Thiên Công chỉ còn có ba năm.
Tần Mục thu ánh mắt lại, chỉ thấy bóng dáng của Hư Sinh Hoa và Ngụy Tùy Phong từ phía xa xa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
- Trong vòng ba năm, ta nhất định phải leo lên đến Dao Trì Trảm Thần Đài! Chỉ có trải qua tẩy lễ của Dao Trì Trảm Thần Đài, ta mới có thể tiến thêm một bước!
Trong con ngươi của hắn hiện lên lãnh địa của Tường Thiên Phi. Sức mạnh và nỗi khiếp sợ của Dao Trì Trảm Thần Đài khiến hắn không thể không rùng mình mấy cái.
Đối với hắn mà nói, Trảm Thần Đài kia cũng vô cùng nguy hiểm, có thể nguy hiểm đến tính mạng!
Nhưng cho dù như thế nào đi chăng nữa, hắn nhất định phải đi một chuyến!
Mặc dù Thiên Công thường xuyên tự đưa ra chủ trương, mặc dù Thiên Công từ đầu đến cuối chưa từng hỏi ý kiến hắn, mặc dù lần này là Thiên Công tự mình muốn chết, nhưng hắn cũng nhất định phải làm gì đó vì Thiên Công!
Cho dù là nguy hiểm đến tính mạng!
Trong ba năm này, nhục thân nguyên thần đạo tâm của hắn nhất định phải mạnh mẽ đến mức có thể bước lên Trảm Thần Đài, hiểu rõ tất cả mức độ ảo diệu của Trảm Thần Đài!
Hắn nhất định phải leo tới hung địa bất khả chiến bại này, nắm giữ đạo lý trong đó, phải có bản lĩnh tìm thấy một tia hy vọng sống vì Thiên Công!
Hư Sinh Hoa bước tới, Tân Mục nở nụ cười, nghênh đón hắn. Ở nơi đây, mọi người tâm tình luận đạo, chuyện trò vui vẻ, giao lưu đạo pháp thần thông.
Tân Mục dẫn theo rất nhiều sĩ tử Diên Khang đích thân đi đến chỗ Ma Vương Đô Thiên, chế tạo thần thành, còn đích thân ra đồng ruộng, khai khẩn đất hoang, dẫn dắt dòng nước, lao động cùng mọi người.
Chờ đến khi cây cầu Linh Năng Đối Thiên thứ năm của Thiên Đình xây xong, giây phút mọi người đang ngước nhìn cột sáng rực rỡ trên bầu trời, Tân Mục lặng lẽ rời đi. Hắn trở về Diên Khang, tới gặp đồ tể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận