Mục Thần Ký

Chương 2790: Kiếm Đạo vô thượng (3)

Chương 2790: Kiếm Đạo vô thượng (3)Chương 2790: Kiếm Đạo vô thượng (3)
Quả thật đúng như những gì Tân Mục nói, Tân Mục đã tìm hiểu rõ thần thông Kiếm Đạo của hẳn. Dưới tình huống mượn sức mạnh từ dòng sông Hỗn Độn, pháp lực của Tân Mục không yếu hơn hắn, mà sẽ chỉ mạnh hơn hắn!
Thế mạnh và thế yếu đảo ngược, hắn lập tức rơi xuống thế hạ phong!
Vả lại đạo tâm của hắn thật sự có khuyết điểm, thời điểm nghênh đón nhát rìu kia, thanh kiếm trong tay hắn đã xuất hiện một vệt nứt hệt như đạo tâm của hắn.
Hỗn Độn Điện nhanh chóng bay tới, Tần Mục đứng trên đỉnh điện, bổ xuống thêm một nhát rìu nữa!
Tử Tiêu lại tiếp tục đỡ lấy nhát rìu này, một tiếng động lớn truyền tới, thanh kiếm vang lên một tiếng "răng rắc" rồi không ngừng nứt ra. Cả người hắn bay ngược về phía sau, trong miệng hộc máu, toàn thân xuất hiện vô số vết thương!
Tân Mục đuổi theo hắn, lại bổ xuống thêm một nhát rìu nữa.
Đúng lúc này, tiếng đàn lúc ẩn lúc hiện truyền tới. Tân Mục sửng sốt, hắn thật sự nghe thấy tiếng đàn này.
Đạo tâm của hắn không hề có khuyết điểm, cũng không hề có trải nghiệm giống như Tử Tiêu, không thể nào có chuyện xuất hiện ảo giác nghe thấy tiếng đàn tương tự như Tử Tiêu được, thế nhưng tiếng đàn kia thật sự đang truyền vào trong tai hắn.
Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc.
Đúng thật là Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc!
Giai điệu này giống hệt với giai điệu của Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc mà Nguyệt Thiên Tôn từng gảy, thế nhưng trong âm luật lại ẩn chứa thứ tình cảm nồng đậm mà Nguyệt Thiên Tôn không có, vả lại còn là thứ tình cảm và nỗi nhớ nhung nồng đậm đến mức không thể tan biến. Đó chính là niềm thương nhớ của một người thê tử với phu quân của mình.
Tứ công tử Tử Tiêu say mê với kiếm, trong khi đó nàng lại hết mực yêu thương phu quân, dùng tất cả tình cảm của mình gửi gắm lên người Tử Tiêu.
Trong những năm tháng trước khi đại kiếp hủy diệt ập đến, nếu như nàng có thể chuyên tâm độ kiếp, vậy thì nàng sẽ sống sót vượt qua đại kiếp, song nàng lại càng hy vọng phu quân của mình có thể sống sót hơn!
Tần Mục lơ đãng liếc mắt nhìn xuống dòng sông Hỗn Độn phía bên dưới, nữ tử kia đang gảy đàn trong đại kiếp hủy diệt, hơn nữa tiếng đàn lại có thể xuyên qua đại kiếp, vang vọng tới mặt sông. Rõ ràng nữ tử kia cũng nhìn thấy trận chiến bên ngoài đại kiếp này, cho nên mới ra tay giúp phu quân của mình vào thời khắc mấu chốt cuối cùng.
Thứ tình cảm mà Nguyệt Thiên Tôn không hề có đang tuôn trào trong tiếng đàn của nàng, khiến Tân Mục cảm thấy mọi chuyện không hề ổn.
Xoet...
Đạo quang của thanh kiếm gãy trong tay Tử Tiêu chợt bắn khắp bốn phía, đó là thứ Kiếm Đạo mà Tần Mục chưa từng được nhìn thấy. Kiếm quang lao tới, phá vỡ đại thần thông Thái Dịch Phạt Thụ của hắn, chém gấy cây rìu của hắn!
Tần Mục thôi thúc thần thông Hỗn Độn. Thần thông Hỗn Độn của hẳn đã có chút thành tựu. Hắn định mượn Kiếm Đạo. của Tử Tiêu để chém về phía Lăng Tiêu, thế nhưng từng đường kiếm quang lại đột phá thần thông Hỗn Độn của hắn, đâm vào cơ thể hắn.
Tân Mục kêu lên một tiếng đau đớn, khắp người xuất hiện vết thương chẳng chịt.
Hồng Chung Vũ Trụ rung lên, thế nhưng ngay giây sau, chiếc chuông này đã bị kiếm quang đâm thủng, cắt đứt tiếng chuông!
Tần Mục thi triển đủ loại thần thông, liều mạng chống cự, thế nhưng trong Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc, dù cho là đài sen Quy Khư hay là đạo quả trên cây thế giới thì đều bị nhát kiếm của Tử Tiêu xuyên thủng!
- Thật ra trong Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc không hề có tình cảm, mà là đạo tâm của Tử Tiêu có khuyết điểm, nhưng lại có tình cảm, cho nên Kiếm Đạo của Tử Tiêu mới tiến thêm một bước nữa!
Tân Mục ngoan cường chống đỡ, thế nhưng cho dù sức mạnh mà hắn mượn được có vô biên tới mức nào đi chăng nữa thì cũng không thể ngăn cản được Kiếm Đạo tuyệt thế đáng kinh ngạc này!
Tử Tiêu hệt như đang ở trong một loại cảnh giới cực hạn, một loại cảnh giới mà hắn chưa từng đạt đến, phát huy ra uy lực của Kiếm Đạo đến đỉnh điểm!
Ầm!
Tần Mục bị vạn kiếm xuyên tâm, máu tươi bắn tung tóe trong kiếm quang. Hắn lăn lông lốc trên mặt sông, suýt chút nữa thì rơi xuống sông, may mà trên mặt sông mọc ra một phiến lá sen, nâng đỡ cơ thể hắn lên.
Tân Mục đứng dậy, thế nhưng hai chân lại mềm nhũn, suýt thì ngã xuống.
Khóe miệng hẳn trào máu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tử Tiêu trên mặt sông, trong lòng càng ngày càng trĩu nặng.
Trước mắt hắn, một Tử Tiêu có thê tử tương trợ trở nên bất khả chiến bại, hắn thật sự không thể nghĩ ra được cách nào có thể đánh bại được đôi phu thê Tử Tiêu!
Đột nhiên, tiếng đàn dân biến mất.
Tân Mục sửng sốt, đưa mắt về phía lòng sông, nhìn thấy bóng dáng thê tử của Tử Tiêu trong đại kiếp hủy diệt.
Tần Mục ngẩng đầu nhìn Tử Tiêu ở phía đối diện, chỉ thấy Tứ công tử của Di La Cung cũng đang cúi đầu nhìn cảnh tượng này, mà bả vai của một cường giả vô địch như hắn lại đang không ngừng run lên.
Tử Tiêu nhớ tới cảnh tượng thê tử của hắn thân tử đạo tiêu trong đại kiếp, khi đó, thê tử gảy cho hắn nghe một khúc đàn cuối cùng.
Hắn không biết vì sao trong thời khắc sống chết mà thê tử của hắn lại không chống lại đại kiếp hủy diệt, mà nhất định phải gảy một khúc đàn cuối cùng, sau đó hao hết sinh cơ mà hết trong đại kiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận