Mục Thần Ký

Chương 2661: Biển Hỗn Độn của Quy Khư (2)

Chương 2661: Biển Hỗn Độn của Quy Khư (2)Chương 2661: Biển Hỗn Độn của Quy Khư (2)
Cùng lúc đó, Kim Thuyền Độ Thế cũng lao tới. Trên thuyền, Khai Hoàng và điện chủ Tăng Thành đối đầu với nhau, đánh cận chiến, trong thời gian ngắn ai nấy đều thương tích đây mình, số lượng vết thương †o to nhỏ nhỏ trên người lên đến con số trên dưới một trăm.
Bịch bịch bịch!
Năm người thành đạo của Di La Cung giết chết những cường giả tiền sử mà Hoàng Đường dẫn tới, sau đó lần lượt đáp lên Kim Thuyền.
Đám người Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền không tiếp tục quan tâm đến việc gây rắc rối cho điện chủ Hợp Hoan và điện chủ Phượng Hoàng. Bọn họ tiến lên phía trước, đứng sau lưng Khai Hoàng Tân Nghiệp. Điện chủ Tăng Thành lùi lại một bước, đứng cùng với năm người thành đạo của Di La Cung.
Hai bên giằng co, sát khí đằng đằng.
Kim Thuyền lao thẳng về phía điện chủ Hợp Hoan với tốc độ vô cùng đáng kinh ngạc.
Thế nhưng đúng lúc này, thần thông của Tam công tử bùng nổ, nặng nề va chạm với nhánh cây của Vô Nhai lão nhân.
Thời điểm thần thông của Tam công tử Lăng Tiêu bùng nổ, bầu trời Tổ Đình đột nhiên ầm ầm chấn động, dường như vô số vị thần cổ xưa xuất hiện vào giờ phút này, đồng thời đại đạo Hồng Mông được thi triển, ảo ảnh của Lăng Tiêu Bảo Điện treo lơ lửng trên bầu trời!
Nếu như nhìn kỹ, phù văn cấu tạo nên Lăng Tiêu Bảo Điện trông chẳng khác nào những vị thân, mà thân thể của những vị thân này đang xây dựng lên một tòa đại điện vạn thần!
Nếu như tỉnh mắt, người ta có thể nhìn ra đó không phải là những vị thân thật sự, mà chỉ là hình thái thân thánh do phù văn Hồng Mông tạo thành.
Từ xưa đến nay, số cường giả tu luyện cảnh giới Lăng Tiêu thật sự quá nhiều. Khổ tu của bọn họ trở thành từng lạc ấn của Lăng Tiêu Điện, xuất hiện trên Lăng Tiêu Điện.
Đừng nói đến sự ảo diệu trong thần thông của Tam công tử, chỉ nói mỗi tu vi thôi đã có thể xưng bá mười bảy kỷ nguyên vũ trụ, khó tìm được đối thủ!
Mà trong tay Hoàng Đường, hàng ngàn hàng vạn thần thông đại đạo trong nhánh cây thế giới bùng nổ, nghênh đón đòn công kích kia của Tam công tử Lăng Tiêu, mà mỗi một loại đại đạo đều vô cùng hoàn mỹ, hệt như đòn đánh đỉnh phong của người thành đạo! Thân thông ấn chứa trong nhánh cây thế giới của Vô Nhai lão nhân thiên biến vạn hóa, xét về độ tuyệt diệu cũng tuyệt đối là độc nhất vô nhị, khó tìm được cái thứ hail
Hai loại thần thông khủng bố này va chạm với nhau, bùng nổ, uy năng điên cuồng chảy xiết, quét sạch tất cả!
Thời điểm này, tất cả mọi người chẳng thể quan tâm đến việc ra tay với đối thủ nữa, ai nấy đều không thể không thôi thúc tất cả thần thông, liều mạng bảo vệ mình!
Kim Thuyền Độ Thế đối mặt với xung kích đáng sợ kia cũng sáng lên vào lúc này, bảo vệ thân mình.
Dao động của hai loại thần thông vô thượng ập đến, Kim Thuyền kịch liệt chấn động lại trong cơn xung kích, không ngừng lắc lư.
Một lúc lâu sau, dao động đến từ va chạm thần thông mới lắng xuống. Hoàng Đường nôn ra từng ngụm máu, điện chủ Hợp Hoan và điện chủ Phượng Hoàng cũng đều bị thương, cả hai liên tục thở dốc.
Kim Thuyền Độ Thế ổn định lại thân thuyền, khẽ đáp xuống.
Chỉ thấy hai thần thông này tạo thành một vùng hỗn độn, khắp nơi đâu đâu cũng là nguyên khí Hỗn Độn đang phiêu tán. Kim Thuyền đáp xuống nguyên khí Hỗn Độn, sau đó lại đột nhiên dừng lại, rồi chậm rãi bay lên.
Xung quanh bỗng chốc sáng rực, không còn là một vùng tinh không tối đen. Đó là do nguyên khí Hỗn Độn rộng lớn vô biên đã gột rửa tất cả mọi thứ. Hai vị điện chủ đáp xuống, khí tức áp chế nguyên khí Hỗn Độn bay tứ tán. Đột nhiên, hai người biến sắc, chỉ thấy sau khi nguyên khí Hỗn Độn tản đi, thứ hiện ra trước mắt bọn họ chính là một vùng biển Hỗn Độn mênh mông.
Hoàng Đường cưỡng chế thôi thúc nhánh cây thế giới, đang định ra tay với hai vị điện chủ, đột nhiên cũng không khỏi tái mét mặt mày, nhìn bốn phía xung quanh, chỉ thấy trên mặt biển Hỗn Độn rộng lớn mênh mông này là từng phiến lá sen đang trôi nổi.
Từng gốc sen mọc tua tủa gai nhọn cắm rễ đâm sâu vào bầu trời, trông hệt như cuống của một đóa hoa sen, song lại vô cùng to lớn, khiến người ta khiếp sợ.
Bên trên vùng biển Hỗn Độn này, một tòa Hỗn Độn Điện đang bay lơ lửng, một đóa hoa sen như bậc thêm nâng đỡ tòa Hỗn Độn Điện kia, mà Tân Mục và Linh Dục Tú đang ngồi ở nơi đó.
Trái tim của điện chủ Hợp Hoan và điện chủ Phượng Hoàng dần chùng xuống.
Nơi đây là Quy Khư. Bọn họ tiến vào Quy Khư từ lúc nào, ngay cả bản thân cũng không hề phát hiện ra.
Theo lý mà nói, dao động của Quy Khư cực kỳ quỷ dị, là một nơi vô cùng nguy hiểm với người thành đạo, đừng nói đến việc tiến vào Quy Khư, cho dù Quy Khư lướt ngang qua người, bọn họ đều sẽ lập tức nhận ra.
Thế nhưng lần này, sau khi tiến vào nơi sâu nhất của Quy Khư, nhìn thấy biển Hỗn Độn, bọn họ mới phát hiện ra bản thân đã rơi vào trong Quy Khư.
Mà bên trong Tổ Đình, Hạo Thiên Đế ngẩng đầu nhìn lên, chợt thấy bóng dáng của mấy vị điện chủ và đám người Hoàng Đường đột nhiên biến mất, trong lòng không khỏi ớn lạnh.
- Mấy vị điện chủ này xong đời rồi...
Hắn toát mồ hôi lạnh đầy đầu, tiếp tục đi về phía cây thế giới. Bên trong biển Hỗn Độn của Quy Khư, trước Hỗn Độn Điện, Tân Mục đứng dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận