Mục Thần Ký

Chương 2702: Thiên Đô quy vị (2)

Chương 2702: Thiên Đô quy vị (2)Chương 2702: Thiên Đô quy vị (2)
Các điện chủ khác và người thành đạo sửng sốt, đồng loạt nói phải.
Điện chủ Vân Long nhìn về phía Quy Khư, ánh mắt dị thường, lẩm bẩm:
- Đám người khai thiên mượn con đường Quy Khư, đại chiến với Nhị công tử, ắt hẳn sẽ tổn thất mấy người. Những kẻ khinh đạo đó chết cũng không hết tội, mà công tử Vô Cực cũng làm nhiều việc ác, tàn sát đồng môn, phản bội sư phụ, phản bội Di La Cung, tốt nhất là bọn họ có thể đồng vu quy tận...
Điện chủ Bát Cảnh bên cạnh nói:
- Cho dù có thể lao ra khỏi Quy Khư thì đám người khai thiên cũng sẽ rơi vào trong cạm bấy Tổ Đình của công tử Hỗn Độn, bị nhốt trong đó. Sau khi mắc kẹt như thú bị giam cầm, bọn họ sẽ không còn đường để đi, chỉ còn một con đường duy nhất là tự tàn sát lẫn nhau. Đến lúc đó, công tử Lăng Tiêu và công tử Tử Tiêu có thể thuận lợi giáng xuống!
Điện chủ và người thành đạo trong thành Ngọc Kinh ngồi trên núi xem hổ đánh nhau, án binh bất động.
Mà lúc này đây, Tân Mục, Thái Dịch và Vô Nhai lão nhân vẫn đang lao thẳng đến Đại Uyên Quy Khư.
Trên bầu trời, tầng tầng lớp lớp do Tân Mục bố trí bắt đầu tan rã. Trước đó, dao động thần thông bắn ra từ Quy Khư của đám người khai thiên và Nhị công tử chỉ đột phá phong ấn của hắn, song phong ấn không hề tan rã. Mà nay, phong ấn lại đang vỡ vụn, để lộ ra Đại Uyên Quy Khư.
Chẳng qua phong ấn của Tần Mục vẫn chưa hoàn toàn bị phá vỡ, dẫn đến việc trên bầu trời Tổ Đình có nơi tối đen, có nơi xanh thẳm. Hắc ám pha trộn vào nhau, phạm vi càng lúc càng lớn.
Ba người đang định xông vào trong Quy Khư, đột nhiên chỉ nghe thấy một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, phong ấn khác do Tân Mục bố trí bắt đầu vỡ thành mảnh nhỏ, một khuôn mặt mang theo nụ cười quỷ dị chợt cúi xuống từ trên bầu trời, chắn kín Đại Uyên.
Khuôn mặt này và chủ nhân của khuôn mặt đó giống như hai giọt nước khổng lồ, liên tục rơi xuống, sau đó co lại, cuối cùng nhiều bộ phận hơn lại rơi xuống.
Cơ thể của hắn vô cùng khổng lồ, giống như bị kẹt trong Quy Khư, nhưng cũng giống như phía sau có ai đó tóm lấy chân của hắn, còn hắn đang ra sức giấy giụa.
Cứ liên tục vài lần như thế, người mặt cười vô cùng to lớn kia đột nhiên rơi cả người ra khỏi Quy Khư.
Thái Dịch biến sắc, nói với Tân Mục: - Đạo hữu, ngươi quay về đi!
Tân Mục sửng sốt, không hiểu ý của hắn.
Khí thế của Thái Dịch càng ngày càng cường đại, hơn hai mươi chiếc định quan tài cắm đầy nửa thân dưới của hắn đột nhiên xoay tròn, rơi ra khỏi cơ thể hắn.
- Thái Dịch, trên thân thể ngươi vẫn còn vết thương! Nếu như lấy đinh ra, ngươi sẽ không thể áp chế nổi đạo thương của chính mình!
Tân Mục vội vàng ngăn cản hắn, thế nhưng trong thời gian ngắn này, Thái Dịch đã ép toàn bộ đinh quan tài ra khỏi người mình.
Tốc độ của Thái Dịch tăng vọt. Hắn sải bước, vượt qua Tần Mục, chạy tới nơi người mặt cười kia rơi xuống.
Cùng lúc đó, Vô Nhai lão nhân cũng bay tới từ bên cạnh, chạy thẳng về phía người mặt người kia và Thái Dịch.
Cơ thể khổng lồ của người mặt cười đó đột nhiên vặn vẹo, sau đó nổ tung, hóa thành ba mươi lăm người khai thiên, đứng ở giữa không trung, lẳng lặng chờ đợi sự xuất hiện của Thái Dịch, trên gương mặt của ai nấy đều mang theo một nụ cười tươi.
Mà người mặt cười kia cũng ở trong đó. Hắn đứng ở phía trước, nụ cười trên mặt vẫn không hề có bất cứ thay đổi gì.
Trên cơ thể bọn họ đều có đạo thương, hẳn là trong trận chiến với Nhị công tử Vô Cực, bọn họ cũng chẳng dễ chịu gì, cũng phải trải qua một trận huyết chiến mới có thể lẻn tới từ Quy Khư.
Vô Nhai lão nhân đi trước một bước, ra tay với ba mươi lăm người khai thiên kia cùng một lúc. Đám người khai thiên của Thiên Đô nguy hại đến nhường nào, hắn là người hiểu rõ hơn ai hết.
Không phải là Vô Nhai lão nhân quan tâm đến thế nhân, mà là con đường của ba mươi lăm người khai thiên này đã hoàn toàn từ bỏ con đường Đạo Cảnh truyền thống, không tu đạo thụ, cho nên hắn không chiếm được chút lợi ích nào.
Đương nhiên hắn sẽ nhân cơ hội đám người khai thiên này bị thương, diệt trừ bọn họ, chấm dứt hậu hoạn!
Bóng dáng của ba mươi lăm người khai thiên kia đan xen vào nhau, dùng trận thế tế đàn khai thiên để nghênh đón Vô Nhai lão nhân. Thần thông của hai bên còn chưa hoàn toàn thi triển, Thái Dịch đã xuất hiện phía sau Vô Nhai lão nhân, trong tay cầm một cây rìu.
Vô Nhai lão nhân kinh hãi, đồng thời chống lại công kích đến từ trước sau.
Ầm...
Vô Nhai lão nhân máu vẩy trời cao, chạy trốn bạt mạng, để lại rất nhiều mảnh rễ cây và cành cây của cây thế giới trên bâu trời.
Sau khi uy năng thần thông của ba bên bùng nổ, Tân Mục chợt bay tới, chém vào giữa thân thông của ba bên, sau đó dừng lại, đáp xuống giữa trung tâm ba mươi lăm người khai thiên.
-Mởi
Tần Mục nặng nề giẫm xuống, tế đàn khai thiên dưới chân hắn ầm ầm bay lên, đạo pháp cường đại tuôn ra khắp bốn phương tám hướng, hoàn toàn tương xứng với tế đàn khai thiên của ba mươi lăm người khai thiên kia.
Hắn điều động pháp lực, ba mươi lăm người khai thiên chỉ cảm thấy sức mạnh trong cơ thể mình đang tuôn ra, hòa làm một thể với pháp lực của Tần Mục. Ai nấy đều tỏ vẻ kinh ngạc, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Tân Mục đứng ở trung tâm của tế đàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận