Mục Thần Ký

Chương 2055: Sáu tỷ năm vô địch (2)

Chương 2055: Sáu tỷ năm vô địch (2)Chương 2055: Sáu tỷ năm vô địch (2)
Tu vi của nàng khá thấp, không bằng Tân Mục, càng không bằng Hạo Thiên Tôn, Hiểu Thiên Tôn và Khai Hoàng, cơn gió lạnh này khiến nhục thân, nguyên thần của nàng lập tức bắt đầu tan rã.
- Lĩnh vực Linh Thai Thần Tàng!
Đột nhiên Tân Mục quát một tiếng, lĩnh vực thần thức xuất hiện, một cây thế giới rậm rạp xanh tươi lập tức từ mặt đất trồi lên, chống một vùng trời đất trong Chung Cực Hư Không.
Lăng Thiên Tôn và nhục thân Tân Mục vẫn còn ở trong lĩnh vực Linh Thai Thần Tàng, xu hướng nhục thân nguyên thần tan rã lập tức ngừng lại.
Lăng Thiên Tôn thôi thúc thần thông Bất Dịch, nhục thân nguyên thần khôi phục như lúc ban đâu. Nàng có chút kinh ngạc, nghi ngờ không chắc chắn quan sát xung quanh.
Bọn họ cưỡng ép trấn áp lại nhục thân, nguyên thần của mình, nhưng vẫn khó mà áp chế nổi ảnh hưởng từ cơn gió lạnh †ạo ra cho bọn họ!
Cũng may tu vi của bọn họ đủ mạnh, tuy gió lạnh có ảnh hưởng đến bọn họ nhưng không đến mức thoáng cái đã có thể lấy đi tính mạng.
Bọn họ ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy một đạo thụ xuất hiện giữa bọn họ, cành lá rậm rạp, tán cây xòe rộng.
Bọn họ nhìn xung quanh, đã không nhìn thấy chư thiên kia, bởi lẽ cả chư thiên đã hoàn toàn hư hóa, không còn sót lại chút gì!
Cuối cùng Đại La Thiên Thân Thức của Thái Đế cũng hạ xuống! - Không mọc đạo thụ, nở đạo hoa, kết đạo quả thì đều là sâu kiến!
Bên dưới đạo thụ, một Tạo Vật Chủ vĩ đại bước ra từ phía sau gốc cây, cười ha hả nhìn về phía mọi người, thản nhiên nói:
- Ta coi các ngươi như sâu kiến hèn mọn đang tranh chấp thế giới, đánh đến đầu rơi máu chảy, quả thực rất thú vị.
- Cư Dư Thị!
Hiểu Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng.
- Thái Đết
Ánh mắt Tần Mục sáng lên.
Hạo Thiên Tôn nở một nụ cười, kích động.
Khai Hoàng chống tay đứng dậy, quan sát đạo thụ, làm như không thấy Thái Đế.
Tân Mục thì lại quan sát Thái Đế từ trên xuống dưới, khen ngợi không dứt, cười nói: - Đại ca, nơi này chính là Đại La Thiên Thân Thức của ngươi à? Ngươi lạc ấn đại đạo Thần Thức vào Chung Cực Hư Không, sau đó tạo thành Đại La Thiên Chung Cực ư? Đại đạo Thần Thức lạc ấn Chung Cực Hư Không có thể bất tử bất diệt không?
Hắn vô cùng tò mò, không nhịn được mà nghiên cứu bí ẩn của Chung Cực Hư Không.
Thái Đế liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói:
- Lão tứ, chờ sau khi ngươi chết, ta sẽ nhốt nguyên thần của ngươi trong Đại La Thiên Thần Thức, ngày đêm dày vò, ngươi sẽ có nhiều thời gian nghiên cứu, đừng nóng lòng!
Tần Mục cảm động rơi nước mắt, nức nở nói:
- Đại ca thật tốt với ta... Vân Thiên Tôn đâu? Có ở trong Đại La Thiên Thân Thức của ngươi không? Thái Đế cười ha hả nói:
- Hắn ở dưới sợi rễ đạo thụ của ta làm phân bón. Ngươi cũng sẽ rơi vào tình cảnh như vậy, các ngươi đều như nhau.
Trong mắt hắn lóe vẻ hưng phấn:
- Lão tứ, ta cảm ơn ngươi đã đưa nhục thân Thái Sơ tới đây, ngươi có biết ta vì một ngày này mà chờ đợi biết bao nhiêu năm không? Từ khi ngươi trở lại thời kỳ viễn cổ giai đoạn đầu Long Hán, ta đã bắt đầu chờ đợi! Đến nay đã trăm vạn năm! Lão nhị, ngươi sống bốn vạn năm, giờ hãy dâng hiến nhục thân và nguyên thần của ngươi cho ta, †a sẽ vô cùng cảm kích, chờ ta nuốt ngươi rồi, ta sẽ lập bia mộ cho ngươi.
Hiểu Thiên Tôn mỉm cười nói:
- Ta có thể gặp lại huynh trưởng, tâm tình ta cũng kích động mãi không thôi.
Thái Đế cười to, tiếng cười vừa dứt, ánh mắt hắn dừng lại trên người Lăng Thiên Tôn, châm chậm nói:
- Có thể vây nhốt nguyên thần của ta bốn vạn năm, ngươi cũng ghê gớm đấy. Ngươi là người đầu tiên phá vỡ lĩnh vực Thần Thức Vô Thượng của ta, ta sẽ cho ngươi chết một cách đẹp nhất.
Lăng Thiên Tôn tháo trâm cài tóc xuống.
Thái Đế không để ý lắm, ánh mắt dừng trên người Thân Nữ Thái Tố, cười nhạo:
- Năm đó là một quả trứng làm đồ cưới cho người ta, hiện giờ cũng ra đời rồi, rất tốt.
Thần Nữ Thái Tố cười giễu.
Thái Đế lại nhìn về phía Khai Hoàng Tân Nghiệp, khen:
- Kiếm Đạo của ngươi vừa thành, tiền đồ rộng mở, đáng tiếc vẫn thấp hơn ta một cảnh giới như. Hơn nữa ngươi vừa mới thành đạo, còn chưa hiểu rõ cái gọi là cảnh giới sau khi thành đạo, nơi này lại còn là bốn vạn năm trước, thật đáng tiếc.
Ánh mắt Khai Hoàng dừng lại trên đạo quả của hắn, thản nhiên nói:
- Ta thấp hơn ngươi nửa cảnh giới. Đạo quả của ngươi còn xanh, chưa trưởng thành.
Thái Đế cười nói:
- Nửa cảnh giới cũng đủ để đè chết ngươi. Còn về Hạo Thiên Tôn...
Hắn mỉm cười nói:
- Cũng không tồi, đi được đến bước lấy sức mạnh thành đạo đã là làm khó ngươi rồi. Đáng tiếc, cho đến bây giờ ngươi vẫn chưa lạc ấn sức mạnh vào Chung Cực Hư Không, với sức mạnh thành đạo chưa viên mãn thì kém hơn ta ba cảnh giới, đạo thụ, đạo hoa và đạo quả.
Hắn bày ra phong thái đại đế thống trị vũ trụ Hồng Hoang mấy tỷ năm, thản nhiên nói:
- Trong cuộc đời dài dằng dặc của ta có những nhân vật thú vị như các ngươi chơi cùng, trái lại cũng không cảm thấy cô quạnh. Đáng tiếc, thật sự là đáng tiếc cho. các ngươi qua.
Hạo Thiên Tôn đột nhiên quỳ đất xuống cái "bịch', vái lạy Thân Nữ Thái Tố:
- Cô cô cầu được ước thấy, phá tan Đại La Thiên Thần Thức của hắn đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận