Mục Thần Ký

Chương 1763: Bướm yêu hoa, hoa vô tình

Chương 1763: Bướm yêu hoa, hoa vô tìnhChương 1763: Bướm yêu hoa, hoa vô tình
Phương Tử Yên cười nói:
- Ngươi nói láo, con mắt của ngươi trông đẹp như vậy, sao có thể xấu xí được cơ chứ. Ở trước mặt ta, ngươi không cần phải đeo mặt nạ, ta không tin kẻ đeo mặt nạ, nhất là danh y chữa bệnh cho ta.
Nam nhân đeo mặt nạ đồng xanh kia do dự một chút, nói:
- Phu nhân pháp nhãn vô song. Thật ra là vì tướng mạo tại hạ anh tuấn, sợ gây phiền toái không cần thiết, vậy nên thường dùng mặt nạ che giấu.
Hắn cười khổ nói:
- Ta thường xuyên hành y khắp nơi, nợ tình đầy rẫy, hơi chật vật một chút.
Phương Tử Yên càng thêm tò mò, nhất định muốn hắn tháo mặt nạ xuống. Nam nhân mang mặt nạ đồng xanh bất đắc dĩ đành phải tháo mặt nạ ra, nói:
- Phu nhân, lương y như từ mẫu, vẫn xin phu nhân xem ta như một thầy thuốc.
Sau khi mặt nạ được lấy xuống, nguyên thần của Phương Tử Yên có một loại cảm giác như bị điện giật, chỉ cảm thấy thế gian tươi đẹp chẳng qua chỉ có vậy, tất cả tập trung trên nam nhân trước mặt này.
- Phu nhân, ta vẫn nên đeo mặt nạ lên thì hơn.
Nam nhân kia nói.
Phương Tử Yên vội vàng ngăn hẳn lại, cười nói:
- Ngươi vừa chữa bệnh cho ta, ta vừa thưởng thức người đẹp, chẳng phải là vẹn cả đôi đường à? Ngươi tên gì?
Nam nhân kia tiến lên, khuôn mặt của hai người gân như dán vào nhau, Phương Tử Yên có thể cảm nhận được rõ ràng hô hấp của hắn mang đếnxúc cảm cho bản thân, tim không khỏi đập nhanh vài nhịp.
- Người khác đều gọi ta là dược sư, còn tên trước kia sớm đã tiêu tán theo quá khứ của ta.
Vị dược sư kia dịu dàng cười một tiếng, nói:
- Tình trạng vết thương ở mắt của phu nhân là đạo thương, đạo thương do Đao Đạo và sát khí để lại, thần y của Thiên Đình trị ngọn không trị gốc, mặc dù chữa khỏi tổn thương ngoài da, nhưng lại không trừ bỏ sát khí cho phu nhân, sẽ ảnh hưởng đến đạo tâm của phu nhân. Có điều ta lại có thể trừ bỏ sát khí cho nương nương, cũng có thể chữa khỏi đạo thương trong mắt nương nương.
Lời hắn dịu dàng như mật ngọt rót vào trong tim. Phương Tử Yên khế khàng nói:
- Theo ngươi là được. Trên Trảm Thân Đài, đao quang như nước, đạo như vòm trời, hai con đại long huyết sát đang liều chết xung phong chiến đấu xoay quanh từng tầng vòm trời, cực kỳ lợi hại, nhưng uy thế đã không lớn bằng thời kỳ hưng thịnh.
Mấy ngày nữa lại trôi qua, Trọng Thiên đao vực thứ hai mươi bảy hình thành, cái này mất cái kia sinh, hai luông uy lực của ác long huyết sát cũng càng nhanh chóng suy kiệt.
Mà lúc này, Phương Tử Yên đang chìm đắm trong sự dịu dàng của dược sư anh tuấn, không thể tự kiềm chế, hoàn toàn quên đi chuyện này.
Sát khí huyết sắc của Trảm Thần Đài bị đám người Tần Mục luyện hóa, tích trữ trong cơ thể. Thực lực tu vi của bọn họ càng ngày càng mạnh, hiểu biết về cảnh giới Trảm Thân Đài cũng càng ngày càng sâu. Trình độ trên Đao Đạo của bọn họ cũng theo đó mà tăng lên.
Đạo chất chứa trong Trảm Thần Đài không phải là Đao Đạo, mà là đạo Sát Khí trong đại đạo thiên địa, đồng thời còn ẩn chứa tôi luyện với đạo tâm.
Việc luyện hóa sát khí, cưỡng đoạt uy năng của Thần Đao huyết sát chỉ có thể giúp tăng cường tu vi, để cho bọn họ hiểu biết sâu hơn về đại đạo trong sát khí chứ không thể nâng cao trình độ Đao Đạo.
Sở dĩ Đao Đạo của bọn họ có sự tiến bộ rất lớn là bởi vì đạo tâm của bọn họ đã được tăng cường, hơn nữa trong quá trình chống lại Thần Đao sát khí đã tham ngộ ra đao pháp Đao Đạo của bản thân, bởi vậy cũng trở nên mạnh mẽ hơn.
Năm người bọn họ, ngoại trừ Tân Mục ra, mỗi người đều có thiếu sót trên phương diện rèn luyện đạo tâm. Lúc bình thường, bọn họ không thể đi vào Trảm Thần Đài, chỉ riêng cửa ải thử thách đạo tâm này thôi, bọn họ đã không thể chịu đựng sự sát phạt của Trảm Thần Đài.
Tuy nhiên đạo tâm của Tân Mục lại vô cùng mạnh mẽ. Trải qua việc ngộ đạo ở Dũng Giang, tinh thần của năm người đã luyện thành một thể, lạc ấn Đao Đạo vào hai mươi lăm tầng Hư Không, lấy đạo tâm của Tần Mục làm chủ, cưỡng ép nâng cao trình độ đạo tâm của đám người đồ tể và Triết Hoa Lê.
Đám người đồ tể có thể đứng trên Trảm Thần Đài cũng là dựa vào việc ngộ đạo ở Dũng Giang, Đao Đạo lạc ấn vào hai mươi lăm Trọng Thiên.
Thế nhưng nếu như Tần Mục chỉ có một mình thì cũng không thể đứng vững trên Trảm Thần Đài. Uy lực của hai thanh Trảm Thần Đao huyết sát thật sự quá mạnh, tuy rằng đạo tâm của hắn có thể chịu đựng được, nhưng nguyên thần và nhục thân thì không thể bảo toàn, đại đạo cũng sẽ bị chém bay.
Nếu một mình đứng trên đài, có lẽ hắn sẽ bị chém chết hết lần này đến lần khác, không thể nào tham ngộ được.
Đạo tâm của hắn tuy mạnh, nhưng trình độ Đao Đạo vẫn còn hơi yếu. Khi ngộ đạo ở Dũng Giang, sỡ dĩ hắn có thể lạc ấn Đao Đạo vào hai mươi lăm Trọng Thiên cũng là dựa vào sự hợp tác của Tứ Tổ Đao Đạo khác, không phải là công lao của một người.
Chỉ khi năm người hợp tác với nhau thì mới có thể đạt đến trình độ này, mới có khả năng chống lại Trảm Thần Đài.
Mà hiện tại, việc Đao Đạo của bọn họ lạc ấn trong hai mươi bảy tầng Hư Không cũng nhờ vào sự hợp tác của năm người, mượn uy lực của Trảm Thần Đài, tập hợp trí tuệ, nâng cao trình độ Đao Đạo đến hai mươi bảy Trọng Thiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận