Mục Thần Ký

Chương 2332: Mở ra kỷ nguyên thứ bảy(2)

Chương 2332: Mở ra kỷ nguyên thứ bảy(2)Chương 2332: Mở ra kỷ nguyên thứ bảy(2)
Sau một lúc lâu, Tân Mục dừng cánh cửa lại, kinh ngạc nhìn về phía trước, chỉ thấy vùng hư vô trước mắt đột nhiên xuất hiện một cái đầu khổng lồ!
Cái đầu kia to đến mức không thể tin nổi. Nó đã sinh ra huyết nhục, thế nhưng lại không hề có làn da. Lúc này đây, cái đầu ấy đang bay trong khu vực phế tích, mở to miệng nuốt chứng tất cả những bảo vật bị vứt bỏ ở nơi đây!
Lúc này đây, cái đầu kia đang ngấu nghiến một quyển sách bị rách. Quyển sách phát ra kim quang lóa mắt kia lập tức tự động lật mở từng trang sách, chữ viết màu vàng kim được viết bên trong bay lên, liên tục lạc ấn trên cái đầu kia, đánh bay huyết nhục của nó!
Thế nhưng rõ ràng quyển sách rách này không phải là đối thủ của cái đầu đó, cho nên cũng nhanh chóng bị cái đầu nuốt xuống!
Huyết nhục trên cái đầu kia lại bắt đầu nhúc nhích, sinh sôi, trở nên hoàn chỉnh hơn trước.
Đột nhiên, cái đầu kia chú ý đến hắn, thế là lập tức hùng hổ lao qua.
Tân Mục tỏ vẻ lo sợ, lập tức dựng thẳng cánh cửa lên, cầm trong tay hệt như một thanh đao.
Khoảnh khắc cái đầu kia ầm ầm lao đến, Tần Mục tụ khí ngưng thần, thế nhưng gió lạnh đột nhiên thổi một chiếc thuyền vỡ nát tới, đâm sâm vào cái đầu đang lao về phía Tần Mục!
Những tấm gỗ nhọn sắc bén chỉ chít trên chiếc thuyên vỡ nát kia đâm xuyên qua huyết nhục của cái đầu, treo nó trên vách thuyền. Lúc chiếc thuyên vỡ nát bay ngang qua mặt, Tân Mục lập tức nhìn thấy một bộ xương trắng treo lơ lửng trên thuyền. Bộ xương trắng đó là đạo cốt của một người thành đạo, song lại không hề bị hư không hóa bởi Chung Cực Hư Không, thế nhưng lại bị đóng đinh chết ở trên thuyền.
Cái đầu kia bỗng nhiên vô thanh vô tức rống lên một tiếng, giãy giụa muốn thoát ra khỏi con thuyền.
Theo đó, Tần Mục nhìn thấy bộ xương bị đóng đỉnh trên thuyền bỗng nhấc một cách tay xương trắng hếu lên. Cánh tay đó càng ngày càng dài, tóm lấy mặt của cái đầu kia, kéo một mảng huyết nhục trên mặt nó xuống!
Cánh tay xương trắng đó thu về, đặt mảng huyết nhục kia lên cơ thể mình. Sau khi được cố định trên cơ thể, mảng huyết nhục kia lập tức vừa leo lên khắp bộ xương như vô số sợi xúc tu, vừa liên tục sinh trưởng.
Bộ xương trắng đó lại vươn tay ra lần nữa, xé rách một mảng huyết nhục trên gương mặt của cái đầu kia. Cái đầu nổi giận đùng đùng, dùng hết sức giãy giụa, cuối cùng cũng thoát khỏi con thuyền vỡ nát. Sau đó, nó lập tức lăn lên boong thuyền, đánh về phía bộ xương trắng bị đóng đinh trên vách thuyền.
Bộ xương trắng bị đóng đỉnh ở đó, mặc dù không thể thoát thân, thế nhưng lại như một vị hoàng đế uy nghiêm bất khả xâm phạm, thể hiện sự uy nghi tối cao trong mọi cử chỉ!
Thế nhưng hắn đã bị cố định ở đó, không phát huy được bao nhiêu phần sức mạnh. Cái đầu kia lăn qua lăn lại trên thuyền, né tránh đòn công kích, sau đó lại đột ngột mạnh mẽ va chạm với bộ xương trắng!
Chiếc thuyền vỡ nát kia bị chấn động tới mức không ngừng rung lắc. Cái đầu lùi lại, sau đó tiếp tục va chạm với bộ xương trắng, mà lần va chạm này còn mạnh hơn cả trước đói
Đột nhiên, khoang thuyền của chiếc thuyền vỡ nát bị hất bay, cánh cửa vừa mới được mở ra, chỉ thấy sáu bảy bộ xương trắng lao ra khỏi đó, bổ nhào về phía cái đầu!
Tân Mục sững sờ, chỉ thấy những bộ xương trắng đó đều là đạo cốt. Chúng không nói không rằng, chỉ lao về phía trước, xé rách từng mảng huyết nhục trên gương mặt của cái đầu xuống, dán lên cơ thể mình!
Chẳng mấy chốc, huyết nhục trên cái đầu kia đều bị bọn chúng sé sạch sẽ!
Trên người của những bộ xương trắng kia treo đầy huyết nhục. Chúng vui mừng tới mức quên trời quên đất, thế nhưng khi gió lạnh quét tới, phân huyết nhục đó lại lập tức bị thổi bay.
Trên thuyền lập tức lặng ngắt như tờ, bất kể là cái đầu hay là bộ xương trắng kia thì đều không tiếp tục chém giết nữa, mà là thất hồn lạc phách đứng trên boong thuyền, mặc cho gió lạnh thổi qua.
Tần Mục cười ha hả, lắc đầu nói:
- Đám ngu xuẩn này...
Đột nhiên, cái đầu và mấy bộ xương trắng kia đồng loạt quay đầu lại nhìn hắn. Tần Mục thầm biết không ổn, lập tức lái cánh cửa rời đi thật nhanh.
Mấy bộ xương trắng và cái đầu trên thuyền đều hưng phấn bừng bừng. Chúng nhanh chóng trèo lên cột buồm, giương cao cánh buồm rách tả tơi, mượn gió lạnh tăng tốc thuyền đuổi theo Tần Mục.
Bọn chúng xoa hai bàn tay, vô cùng hưng phấn, rõ ràng định xé huyết nhục của Tân Mục xuống để dán lên cơ thể mình! Mà bộ xương trắng bị đóng đỉnh trên vách thuyền cũng hưng phấn tới mức gõ lạch cạch, thúc giục bọn chúng tăng thêm tốc độ.
Mặc dù trông có vẻ chiếc thuyền khá cũ nát, thế nhưng sau khi giương cánh buồm thủng trăm ngàn lỗ lên, tốc độ của thuyền vẫn tăng lên rất nhiều. Chiếc thuyền đuổi theo sát nút, cách cánh cửa càng ngày càng gần.
Bộ xương trắng đứng trên cột buồm tung người nhảy lên, bổ nhào về phía cánh cửa. Nó há to cái miệng trống rỗng như thể đang vui cười, có điều sau một khắc lại bị Kiếp Kiếm của Tần Mục xuyên thủng, đóng đỉnh cái "phập" trên vách thuyền.
Một bộ xương trắng khác bay đến thì bị Tân Mục dùng chưởng đánh cho treo lơ lửng trên mảnh gỗ sắc nhọn của chiếc thuyền, dùng tay chân khua loạn xạ mà cũng không thể xuống ngay được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận