Mục Thần Ký

Chương 2789: Kiếm Đạo vô thượng (2)

Chương 2789: Kiếm Đạo vô thượng (2)Chương 2789: Kiếm Đạo vô thượng (2)
Hắn dành toàn bộ thể xác và tinh thần của mình vào việc nghiên cứu kiếm thức hai mươi ba, thậm chí hắn còn cảm thấy thê tử của mình trở nên đáng ghét hơn bao giờ hết, là một trở ngại trên con đường thành đạo của hắn. Hắn không chỉ một lần đánh nàng, mắng nàng, muốn đuổi nàng đi, quá quắt hơn nữa còn định giết nàng.
Thế nhưng thê tử của hắn vẫn không rời khỏi hắn, hiểu cho hắn, yêu thương hắn, cố gắng giúp hắn thành đạo.
Hắn quá ngu dốt, bởi vì say mê với kiếm, cho nên hắn không nhìn thấy tình yêu thương của thê tử với hắn, cũng không nhìn thấy đại kiếp hủy diệt đang cận kề.
Thế nhưng thê tử của hắn lại nhận ra điều đó. Nàng cho rằng hắn không thể vượt qua đại kiếp hủy diệt, chắc chắn sẽ chết trong đại kiếp, bởi vậy trong những năm trước khi đại kiếp hủy diệt ập đến, nàng mới vùi đầu vào việc làm thế nào để giúp hắn thành đạo.
Thế nhưng nàng lại chưa từng suy nghĩ đến việc làm thế nào để bản thân vượt qua đại kiếp hủy diệt.
Cuối cùng nàng sáng tác ra Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc, mà khúc đạo âm đã thất truyền này chính là thứ trợ giúp Tử Tiêu thành đạo.
Sau khi thành đạo, thời điểm đại kiếp hủy diệt ập đến, lúc ấy Tử Tiêu mới biết đến sự hy sinh của thê tử, thanh kiếm đỉnh cao trong hắn trở thành thứ tình cảm tột cùng nhất, liều mạng muốn bảo vệ thê tử mình vượt qua trận đại kiếp hủy diệt lần đó.
Thế nhưng đã muộn rồi.
Thê tử của hắn không thể vượt qua đại kiếp hủy diệt, dù cho nàng có tài năng nghịch thiên, có thể giúp hắn thành đạo, giúp hắn tương lai trở thành Tứ công tử của Di La Cung, song nàng lại không cách nào giữ được tính mạng của mình trong đại kiếp hủy diệt.
Trong đại kiếp, bọn họ cùng nhau trải qua chút thời gian cuối cùng, cảm nhận chút ấm áp cuối cùng.
Tử Tiêu đứng trên mặt sông nhìn cảnh tượng này, đây chính là "kiếp" trong đạo tâm mà hắn không tài nào thoát ra khỏi.
Hắn đáp xuống bầu trời phía trên đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười, nhìn thấy mọi nỗ lực và cố gắng của bản thân trong đại kiếp đều không thể cứu được thê tử.
Tân Mục đáp xuống mặt sông, không hề ra tay, mà lẳng lặng chờ đợi.
Một lúc lâu sau, Tử Tiêu thu hồi tâm mắt, ngẩng đầu thơ ơ nói: - Lão Thất, ngươi đưa ta quay về đây, hy vọng đạo tâm của ta sẽ sụp đổ đúng không? Vậy thì ngươi sai rồi, tới nơi này sẽ chỉ kiến đạo tâm của ta càng thêm kiên định. Ta phai đánh bại ngươi thì mới có thể cứu được thê tử của ta trong tương lai. Bởi vậy, trong trận chiến này, ta sẽ dốc hết sức mình!
Tần Mục đưa mắt nhìn về phía đôi phu thê Tử Tiêu đang ôm lấy nhau trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười, sau đó thản nhiên nói:
- Tứ sư huynh, ngươi cho rằng ta dùng thần thông để ảnh hưởng để đạo tâm của ngươi sao? Thật ra ta có thể làm được, nhưng ta không hề làm điều đó. Đạo tâm của ngươi đang tự tan rã từng chút một, tất cả đều là do chính ngươi. Là ngươi đang tự nhớ đến thê tử của mình lúc sử dụng Kiếm Đạo, là ngươi tự cho rằng đạo tâm của mình có nỗi hổ thẹn. Ta không hề động tay động chất chút nào. Hắn nở một nụ cười trào phúng, ánh mắt không hề nhìn về phía Tử Tiêu ở đối diện, mà vẫn đang nhìn về phía lịch sử của kỷ nguyên thứ mười:
- Ngươi sử dụng bất kỳ kiếm chiêu nào đều sẽ khiến bản thân ngươi cảm thấy thành tựu của mình đều đến từ thê tử của ngươi. Là tự ngươi đang đánh bại chính ngươi.
Tử Tiêu sa sầm mặt mày.
Tần Mục ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt của hắn, sau đó mỉm cười rồi nói:
- Những ngày này ta đã hiểu rõ Kiếm Đạo của ngươi, ngươi biết vì sao mới nãy ta có thể đánh trúng ngươi không? Bởi vì đạo tâm của ngươi có lỗ hổng, hơn nữa lỗ hổng này càng ngày càng lớn, mà ta lại có thể dùng năng lượng của đại kiếp hủy diệt trong dòng sông Hỗn Độn để giúp tu vi của bản thân nâng cao đến trình độ có thể đối đầu với ngươi!
Công tử Tử Tiêu vung kiếm, kiếm quang bản ral
Tân Mục bay lên không trung, đáp xuống Hỗn Độn Điện, nghênh đón kiếm quang đang bay tới kia. Vô số kiếm quang bắn ra khỏi dòng sông, trông vô cùng rực rỡ lóa mắt. Dường như những kiếm quang kia chính là nỗi nhớ nhung của Tử Tiêu với thê tử trong tích tụ trong kỷ nguyên thứ mười, hóa thành Kiếm Đạo vô thượng!
Dưới mái hiên của Hỗn Độn Điện, Hồng Chung Vũ Trụ không ngừng rung lên, chấn động dòng sông Hỗn Độn. Trong tiếng chuông, nguyên khí Hỗn Độn hóa thành từng thế giới, uy năng bắn khắp bốn phía, đẩy lùi từng đường kiếm quang!
VùI
Cây thế giới cắm rễ vào dòng sông Hỗn Độn, từng sợi rễ to dày xuyên qua lòng sông, hấp thụ năng lượng của đại kiếp hủy diệt!
Cùng lúc đó, hoa sen Quy Khư xuất hiện, khiến dòng sông dựng đứng, mà đài sen Quy Khư của hắn cũng hấp thụ năng lượng của đại kiếp hủy diệt. Hai con quái vật lớn này giúp cho pháp lực của Tân Mục tăng vọt, trở nên hùng hậu không gì sánh được!
Tần Mục thi triển thần thông thiên biến vạn hóa, nghiêng người đánh tới, sau đó vung cây rìu Thái Dịch lên, bổ một nhát xuống!
Tử Tiêu nâng kiếm lên đỡ, một âm thanh định tai nhức óc vang lên, cơ thể của Tử Tiêu ngả về phía sau, hai chân trượt dài trên mặt sông, cánh tay bị chấn động đến mức tê rần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận