Mục Thần Ký

Chương 1741: Lòng dân làm đao (2)

Chương 1741: Lòng dân làm đao (2)Chương 1741: Lòng dân làm đao (2)
Tân Mục rèn đúc cực kỳ điêu luyện. Người thợ rèn kia nhìn tay nghề của hẳn, không khỏi tấm tắc khen ngợi:
- Đúng thật là một người có tay nghề tốt, nếu ngươi mở tiệm thì việc làm ăn của lão già này đều bị ngươi cướp mất!
Tân Mục dùng hai cân sắt thô rèn thành một thanh đao hệt như được đúc từ sắt đen, bề mặt hiện ra hàn quang, khí lạnh bức người.
Đồ tể thanh toán tiền giấy xong xuôi, nói:
- Không cần trả lại. Mục Nhi, chúng ta đi thôi, tìm thấy sơ tâm rồi, đã đến lúc đao của ngươi nên rèn luyện bước tiếp theo rồi.
Tân Mục không đi theo hắn, nói:
- Ta còn có việc cấp bách cần xử lí. Trong lòng đồ tể khẽ giật thót, dừng bước, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Người thợ rèn kia thấy hai người bọn họ vung tay hào phóng, thầm vui vẻ, chợt ngẩng đầu lên, đột nhiên chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện rất nhiều ngôi sao.
Bây giờ là ban ngày ban mặt, đột nhiên có tinh quang, hơn nữa những tỉnh quang này còn cực kỳ chói mắt, đúng là vô cùng kỳ lạ!
Những tỉnh quang kia đang di chuyển, trong đó có một ngôi sao lớn được bao quanh bởi hàng trăm ngôi sao nhỏ, tỉnh quang càng ngày càng gần, những ngôi sao. kia cũng ngày càng trở nên rõ ràng hơn.
Vèol
Từng vệt tỉnh quang hạ xuống từ trên trời, đáp xuống tân thành nơi Giang Lăng này. Ai mà ngờ được đó lại là nhóm quan văn của triều đình Diên Khang, là lại bộ quan viên phụ trách lại trị. - Lại bộ quan viên, tham kiến quốc sư!
Hàng trăm vị quan viên vây quanh lại bộ thượng thư, đồng thời khom người, tất cả đồng thanh nói.
- Không cần đa lễ.
Tân Mục giơ tay lên, tháo bỏ phong ấn tu vi của bản thân, nói với người thợ rèn đang ngẩn người:
- Mượn cửa tiệm của các hạ dùng một lát, ta sẽ trả công.
Người thợ rèn kia vội vàng lui vào nội xá. Tân Mục lấy thần kim thần liệu bên trong Tổ Đình ra, tinh luyện và tôi luyện kim loại ngay trước mặt mọi người. Lại bộ thượng thư và lại bộ chư thần ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một loạt văn tự luật pháp đang lơ lửng trên không trung, tràn ra từ bên trong tiệm rèn nho nhỏ này, lan ra toàn bộ tân thành của Giang Lăng, trong văn tự luật pháp kia còn kèm theo đạo âm hùng vĩ, không ngừng gâm rú chấn động, hệt như một vị phán quan công bằng chính trực đang đọc khuyết điểm của thiết luật Diên Khang!
Bên trong tân thành của Giang Lăng, vô số dân chúng dồn dập bước ra đường phố, lắng nghe giọng đọc những điều luật pháp kia, bất giác nghe đến mê mẩn.
Vệ Dung và vài Thần Nhân của Giang Lăng vẫn chưa rời đi. Bọn họ nhìn những văn tự luật pháp rơi xuống từ trên trời kia, suy nghĩ xuất thần.
Kèm theo sự tôi luyện của Tân Mục, trong giọng đọc, những văn tự luật pháp được hẳn lạc ấn vào trong một thanh Thần Đao, biến thành thiết luật, biến thành uy năng của Thần Đao.
Một lúc lâu sau, Tân Mục dập thần hỏa, vứt chùy sắt, trong tay cầm một thanh đao pháp tắc, giọng nói vang vọng toàn thành, trầm giọng nói:
- Lại bộ chư quan tiến lên nhận đao. Lại bộ chư quan tiến lên, lại bộ thượng thư khom người, giơ cao hai tay.
- Luật pháp Diên Khang là người trị hay pháp trị? Là lấy pháp trị quốc hay là theo luật trị quốc? Luật pháp cũ của Diên Khang có còn phù hợp với thời đại hiện nay hay không?
- Đạo pháp thần thông của Diên Khang cần thay đổi, luật pháp của Diên Khang có cần thay đổi hay không?
- Có phải trong hoàn cảnh hiện tại, thiện pháp năm đó đã biến thành ác pháp hay không? Làm sao trừng trị cái ác, làm sao phát huy cái thiện, làm sao cho công bằng?
- Hoàn toàn không thể loại bỏ người trị, làm sao để cân bằng giữa người trị và luật trị?
- Luật pháp giả là tự kỷ luật, hay là luật của kẻ khác, hay là pháp luật? - Lại bộ chủ công!
- Trách nhiệm của luật pháp là hướng đến những gì dân chúng mong muốn!
- Lòng dân làm đao, là Thần Đao mạnh nhất, có thể chém một hai tham quan ô lại, cũng có thể phá hủy một quốc gia mạnh mẽ. Chư công thay ta chăm sóc lòng dân.
- Hôm nay ta thay mặt triều đình trao đao cho các ngươi, cải cách luật pháp thay luật, giao cho các ngươi!
Tần Mục xoay người, đưa đao pháp tắc lên. Lại bộ thượng thư bước tới, dùng hai tay đỡ lấy Thần Đao, cúi đầu lui xuống cùng hàng với chư quan, trầm giọng nói:
- Ở đâu có luật pháp, lại bộ nhất định xông pha khói lửa, không phụ lòng dân thiên hại...
Tân Mục đi theo đồ tể rời khỏi tân thành của Giang Lăng, nhắm mắt nối gót theo đuôi. Có lẽ lần tới tân thành để trao đao này sẽ dẫn tới chấn động không nhỏ ở Diên Khang, luật pháp thay đổi nhất định sẽ thúc đẩy phát triển, có khi sẽ còn mang lại cho Diên Khang một cục diện chính trị rõ ràng.
- Đồ gia gia, cửa ải tiếp theo chúng ta đi đâu?
- Nhân gian này chính là một thánh địa khổng lồ, cũng là một địa ngục khổng lồ, chúng sinh có thể siêu thoát trong thánh địa, cũng có thể rơi vào trong địa ngục. Chuyện bất bình trên thế gian quá nhiều, tranh đấu quá nhiều, tranh ngoài sáng đấu trong tối, giằng co lẫn nhau, nhiều vô số kể. Đao Đạo cần rèn luyện ở hồng trần, cũng cần tôi luyện trong chiến trường.
Đồ tể nói:
- Ta dẫn ngươi tới chiến trường. Mặc dù ngươi là đồ đệ của ta, nhưng chưa từng ra trận, chiến trường của Thái Hoàng Thiên ngươi cũng chỉ lướt qua rồi thôi. Năm đó...
Bạn cần đăng nhập để bình luận