Mục Thần Ký

Chương 2641: Điện còn đạo còn, điện hủy đạo vong

Chương 2641: Điện còn đạo còn, điện hủy đạo vongChương 2641: Điện còn đạo còn, điện hủy đạo vong
Cách hai người không xa, trận chiến giữa Thương Quân, Nguyệt Thiên Tôn và Giang Bạch Khuê với điện chủ Hoan Hỉ cũng đến thời khắc quan trọng.
Giang Bạch Khuê dùng Đại Thiên Đình của Hậu Thiên thành đạo trấn áp nhục thân của điện chủ Hoan Hỉ, mà Thương Quân bị trấn áp dưới Hoan Hỉ Điện đang nhấc đao lên, đao quang bổ đôi Hoan Hỉ Điện!
Đỉnh đầu điện chủ Hoan Hỉ bốc cháy hừng hực, nguyên thân xuất khiếu, đánh bay Giang Bạch Khuê, thế nhưng không còn kịp nữa, đao quang của Thương Quân đã lướt qua chân trái của nàng. Đợi đến khi bay ra khỏi điện, nàng cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy chân trái của mình đứng im trong Hoan Hỉ Điện.
- Thương Quân, ma đầu! Chết đi! Điện chủ Hoan Hỉ nghiến răng nghiến lợi, đạo quang từ Bảo Điện bùng nổ, va chạm với đạo quang của Thương Quân, cùng lúc đó đạo thụ của nàng cũng quét về phía Giang Bạch Khuê!
Ầm!
Đạo quang dữ dội va chạm với nhau khiến cơ thể của Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền ở phía xa xa cũng phải lảo đảo.
Hai người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hoan Hỉ Điện bị chém thành hai nửa, đạo thụ khổng lồ của điện chủ Hoan Hỉ xuất hiện dị tượng ngàn đạo thụ thành rừng, biến nơi đó thành một khu rừng đạo thụ rậm rạp.
Bên trên đại điện nứt làm đôi, Thương Quân đứng trên đỉnh của một nửa đại điện, trên người bê bết máu, tai mắt mũi miệng cũng đang không ngừng trào máu. Mà trên một nửa đại điện khác, điện chủ Hoan Hỉ chỉ còn một chân đang đứng đó, trên mặt là một vết đao vô cùng đáng sợ.
Nguyệt Thiên Tôn hét lên, tiếng đàn vang vọng, không gian gấp khúc, cố gắng phá giải thân thông Không Gian của điện chủ Hoan Hỉ, đưa Giang Bạch Khuê vào trong rừng đạo thụ.
Giang Bạch Khuê cũng chẳng khá hơn là bao. Hắn bị đạo thụ của điện chủ Hoan Hỉ quét qua, Thiên Cung Bảo Điện đổ rạp.
Hắn là người thành công trong việc tập hợp đại đạo Hậu Thiên, pháp lực tu vi vô cùng thâm hậu. Thần thông đạo pháp của hắn không hề nằm trong phạm trù của hệ thống tu luyện trước đó, có thể nói là kiến thức mới, ngay cả Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền cũng không hiểu được.
Đối mặt với đạo pháp thần thông của hẳn, điện chủ Hoan Hỉ đành bất lực bó tay.
Thế nhưng khoảng cách trên phương diện tu vi lại không thể bù đắp nổi, cho nên Giang Bạch Khuê vẫn bị nàng đánh trọng thương.
Trong thời gian ngắn, Nguyệt Thiên Tôn không thể phá giải rừng đạo thụ của điện chủ Hoan Hi, trong lòng gấp muốn chết. Nàng chợt hét lên một tiếng, thôi thúc pháp lực của mình đến cực hạn.
Nàng ném một cành đào vào trong rừng đạo thụ. Cành đào rơi xuống đất, lập tức mọc thành một rừng đào, hoa đào nở rộ, từng cánh hoa đào bay khắp bốn phương tám hướng, xuyên qua không gian, số lượng càng lúc càng nhiều.
Giang Bạch Khuê đạp chân lên cánh hoa đào, không ngừng tiến sâu vào trong rừng đạo thụ. Trong rừng, các loại đạo liên của đạo thụ giao thoa đan xen chẳng chịt như thoi đưa, khiến hẳn liên tục gặp phải công kích, không ngừng phá giải.
Nguyệt Thiên Tôn phối hợp với hắn, hai người cùng phá giải thân thông của điện chủ Hoan HỈ. Nguyệt Thiên Tôn đưa hẳn vào sâu trong rừng đạo thụ, khoảng cách với Hoan Hỉ Điện nứt làm đôi ngày một rút ngắn.
Bên trên Bảo Điện bị chém thành hai nửa, điện chủ Hoan Hỉ nhìn chằm chằm vào đại điện đã tách làm đôi của mình, gương mặt sụ xuống, khẽ lẩm bẩm:
- Sư phụ từng nói với ta, trên thế gian này chẳng có mấy ai có thể làm được đến bước dùng đạo pháp của mình đạt thành tựu Bảo Điện. Bảo Điện mạnh hơn đạo thụ, đạo hạnh cũng cao hơn đạo thụ, là một con đường hoàn toàn mới. Đạo quả và đạo thụ đều chỉ là mô phỏng theo cây thế giới, thế nhưng Bảo Điện lại là vách núi trong lồng ngực, là càn khôn trong lồng ngực của người thành đạo. Điện là chốn bồng lai cuối cùng của người thành đạo, cũng là thành tựu chí cao.
Thương Quân nhấc đao lên, vết thương to nhỏ trên cơ thể hắn không ngừng chảy máu. Uy năng của điện chủ Hoan HỈ gần như đánh gãy toàn bộ xương cốt khắp người hẳn, thế nhưng dù gì hắn cũng là người thành đạo, cho nên hắn có thể dùng pháp lực cường đại của bản thân để cố định thân thể, giúp mình không vỡ nát ngay tức khắc.
Trong lịch sử của kỷ nguyên thứ mười sáu, hắn đã từng bị thương nghiêm trọng hơn thế này, bởi vậy hắn không để ý nhiều lắm.
Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào cái chân còn lại của điện chủ Hoan HỈ.
Một cái chân khác của điện chủ Hoan Hỉ đã bị hắn chém gãy, đạo thương khiến nữ tử này không ngừng chảy máu.
- Sư phụ truyền thụ đạo pháp vô thượng cho ta, thế nhưng tư chất của ta kém cỏi, mãi mà vẫn không thể tham ngộ thấu đáo. Thật ra, điện mà lão nhân gia hắn nói phải là Bảo Điện được ngưng tụ từ đại đạo như Thái Thượng Điện, Vô Cực Điện hay Lăng Tiêu Điện. Hắn muốn bọn ta sửa cũ thành mới, bước ra khỏi con đường của mình, đi trên con đường mà hẳn không thể đi được, bước tới nơi tận cùng, trở thành công tử độc chiếm một phương, trở thành đạo hữu của hắn, giúp nhau tiến lên, thế nhưng ta không làm được.
Điện chủ Hoan Hỉ thở dốc, điều chỉnh khí tức, khàn giọng nói:
- Những gì mà ta có thể làm được chỉ là bước một bước về phía trước dưới sự dạy bảo của hắn, mà một bước này đã là cực hạn của ta, cho nên ta chỉ có thể trở thành một trong bảy mươi hai điện chủ.
Nàng nở nụ cười:
Bạn cần đăng nhập để bình luận