Mục Thần Ký

Chương 1934: Sinh linh tranh nhau qua song (2)

Chương 1934: Sinh linh tranh nhau qua song (2)Chương 1934: Sinh linh tranh nhau qua song (2)
Cứ như vậy, mỗi bên giữ một tòa Bảo Điện, khiến cho đối phương không thể viên mãn, vậy thì khi giao dịch cũng sẽ không chịu thiệt.
Tân Mục lấy lại bình tĩnh, lạnh lùng cười nói:
- Nếu ta là mười Thiên Tôn, lấy một tòa Bảo Điện, mặc cả với đối phương, không thể chiếm được lợi ích thì chịu thiệt. Cho nên, ta dứt khoát lấy thêm mấy tòa Bảo Điện, cứ như vậy điều kiện của ta vừa nhiều, đối phương càng phải chảy nhiều máu dùng lợi ích khác để trao đổi!
Không lâu sau, mặt hắn đen như than đứng ở trước di chỉ của một Bảo Điện khác, hiển nhiên, có người trong mười Thiên Tôn cũng có cùng cách nghĩ với hắn, lấy Bảo Điện thứ hai làm điều kiện. - Không biết xấu hổ! Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu ta là mười Thiên Tôn, ta sẽ lấy đi tất cả Bảo Điện chưa lĩnh ngộ khác...
Hắn đi về phía trước, sắc mặt càng ngày càng đen, trán nổi gân xanh.
Quả nhiên, từng tòa Bảo Điện đều đã không cánh mà bay, hiển nhiên là bị đám người Hạo Thiên Tôn và Hiểu Thiên Tôn lấy đi.
Những Bảo Điện này sẽ trở thành điều kiện để bọn họ uy hiếp lẫn nhau và giao dịch với nhau, chuyện bẩn thỉu này, mười Thiên Tôn làm thuận tay hơn Tần Mục nhiều.
Trên đường Tần Mục không có gì có thể lĩnh ngộ, đành phải đi dọc theo con đường của mười Thiên Tôn để tiếp tục tiến về phía trước, còn bản đồ Ngụy Tuỳ Phong giao cho hẳn, nó đã bị hắn bỏ lại phía sau.
Thành Ngọc Kinh này vô cùng lớn, đi trong tòa thành này, hắn hoàn toàn không thể phân biệt được nơi nào mới là nơi Ngụy Tùy Phong đã đánh dấu.
Đột nhiên, phía trước truyền đến tiếng nước cuồn cuộn, trào dâng ầm ầm, trong lòng Tân Mục khẽ lộp bộp:
- Sông hỗn độn? Nói như vậy, ta đã đến vị trí trung tâm của thành Ngọc Kinh!
Thành Ngọc Kinh Tổ Đình vô cùng nguy hiểm, thời đại Thái Cổ vào năm đó, Thái Đế tập hợp cao thủ mạnh nhất lúc bấy giờ, thậm chí bao gồm cả Cổ Thần cường đại của đám Thái Sơ Thiên Đế sau này, thăm dò nơi này, nhưng cũng biết khó mà lui.
Nhưng mà lần này Tần Mục vội vàng đến đây, mặc dù hơi mạo hiểm, nhưng lại chưa từng gặp phải nguy hiểm chết người, đây là do mười Thiên Tôn dò đường phía trước hẳn, mười Thiên Tôn đã quét sạch những nguy hiểm này, suốt chặn đường hẳn đi vào có thể nói là sóng yên biển lặng.
Nhưng từ điều này cũng có thể nhìn ra được, sự tồn tại của mười Thiên Tôn hiện nay mạnh hơn nhiều so với đám Thái Đế và Thái Sơ của năm đó.
Cuối cùng, Tân Mục cũng nhìn thấy sông hỗn độn phía trước.
Hắn nhìn sang bên kia sông, nhưng không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì ở phía bờ bên kia.
Mà hắn quan sát địa lý gần đây, so sánh nó với bản đồ Ngụy Tùy Phong để lại, cũng không tìm thấy nơi tương tự.
- Hẳn là con sông này đã thay đổi, không có trên bản đồ. Bản đồ đại sư huynh cho ta hoàn toàn vô dụng!
Tần Mục lắc đầu, từ bỏ việc tìm kiếm đánh dấu trên bản đồ, mở mắt dọc giữa mi tâm quan sát dòng sông lớn này, thâm nghĩ: - Mười Thiên Tôn đã qua sông bằng cách nào?
Hắn nhìn về phía sông hỗn độn, mắt dọc giữa mi tâm lập tức nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trong sông.
Chỉ thấy trong sông là quang cảnh vũ trụ hủy diệt, vô số sinh linh giấy giụa trong đại kiếp hủy diệt, muốn trốn thoát, nhưng lại lần lượt tan thành mây khói trong đại kiếp hủy diệt, không còn sót lại chút gì!
Cho dù là tồn tại như mười Thiên Tôn cũng không có chút lực phản kháng nào trong đại kiếp hủy diệt, trực tiếp bị chôn vùi, hóa thành trạng thái năng lượng thuần túy, vô hình vô chất vô thể!
Mà trong hỗn độn, có vô số sinh linh mạnh mế tranh đấu lẫn nhau, định vượt lên khỏi con sông hỗn độn, tiến vào tòa thành Ngọc Kinh này.
Tân Mục hơi giật mình, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác suy nghĩ một chút. Nếu bản thân hắn rơi vào trong trận đại kiếp hủy diệt này, khi ngẩng đầu nhìn lại, chắc chắn hẳn sẽ nhìn thấy cảnh tượng vô cùng hoành tráng.
Khi toàn bộ vũ trụ sụp đổ và hủy diệt, bị bóp nghẹt, bị kéo dãn, xung quanh đều là hỗn độn, là thế giới tan vỡ và những người vô lực giãy giụa.
Lúc đó, khi tất cả mọi người ngẩng đầu, sẽ nhìn thấy một tòa thần thành cổ xưa mà cường đại, đứng sừng sững trong hỗn độn, cho dù đại kiếp hủy diệt có mãnh liệt như thế nào, kinh khủng như thế nào cũng không thể làm toà thần thành này bị lung lay.
Mà tòa thân thành đó chính là tòa thành Ngọc Kinh Tổ Đình dưới chân Tần Mục!
Có lẽ đây là cảnh tượng mà những người trong vũ trụ sụp đổ đó nhìn thấy!
Nhưng từ góc nhìn của Tân Mục, những sinh linh mạnh mẽ này chỉ là đang giấy giụa trong sông hỗn độn, cố gắng lên bờ mà thôi.
Chỉ có như vậy mới có thể giải thích vì sao những kẻ mạnh trong vũ trụ sụp đổ đó đều đang cố gắng bơi trên mặt sông.
- Chủ nhân Di La Cung quá đáng gờm, không ngờ hắn lại có thể tạo ra một tòa thần thành như vậy, vượt qua đại kiếp hủy diệt! Nhưng mà cây thế giới ở đâu?
Hắn nhìn lướt qua sông hỗn độn, mắt dọc giữa mi tâm của hắn chứa đựng vỏ trứng Thái Dịch, cho nên có thể nhìn thấu khí hỗn độn. Hắn tìm kiếm dưới lòng sông một phen, cuối cùng Tân Mục tìm được cây thế giới của Tổ Đình.
Chỉ thấy rễ cây của cây thế giới rộng lớn vô biên, được đặt trong vũ trụ sụp đổ. Rễ cây uốn éo, hệt như một con bạch tuộc khổng lồ với vô số xúc tu bơi trong hỗn độn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận