Mục Thần Ký

Chương 1667: Minh chủ Thiên Minh (2)

Chương 1667: Minh chủ Thiên Minh (2)Chương 1667: Minh chủ Thiên Minh (2)
Loại suy yếu này thành lập dựa trên cơ sở của đạo tâm, bây giờ không cảm nhận được, nhưng nếu như Hồng Thiên Tôn bị thương, tu vi bị hao tổn, hắn sẽ cảm nhận được, bởi vì đạo tâm bị khóa khiến cho nguyên khí, thân thức, nguyên thần và nhục thân, thậm chí ngay cả đại đạo hẳn luyện thành cũng bị khóa lại toàn bộ, không thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong!
Hắn không bị thương, vậy thì tất cả sẽ như không có chuyện gì xảy ra, chẳng qua Tần Mục khóa đạo tâm của hắn lại mà thôi.
Nhưng chỉ cần hắn bị thương thì sẽ vạn kiếp bất phục!
Đó chính là điểm lợi hại của thần thông Đạo Cảnh thứ hai mươi lăm Trọng Thiên của Tân Mục! - Sao Mục Thiên Tôn lại trút giận lên Hồng Thiên Tôn?
Vân Sơ Tụ đi đến, hai bím tóc của nha đầu này cứ tự lắc qua lắc lại, cười hì hì nói:
- Lão già kia là người hiền lành, sao ngươi lại đắc tội hắn thế?
Bỗng nhiên tai mắt mũi miệng của Tần Mục đều chảy máu, Vân Sơ Tụ hoảng sợ thất thanh nói:
- Vừa rồi thoạt nhìn ngươi không có gì quá đáng ngại, bị đánh nát cũng có thể sống lại, tại sao bây giờ đột nhiên lại có cái dáng vẻ sắp toi mạng thế này?
- Ngươi mới sắp toi mạng.
Tân Mục hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:
- Ta bị Hồng Thiên Tôn đánh trọng thương, mặc dù nguyên thần và nhục thân đã khôi phục, nhưng thần thông của hắn quá mạnh, để lại cho ta rất nhiều đạo thương, chốc chốc lại tổn hại đến nguyên thần và nhục thân của ta. Nhưng không sao. cả, ta đã tu thành Thiên Cung Y Đạo, nhưng những đạo thương này không thể làm khó được ta.
Vân Sơ Tụ thấy hai tai hắn có hai vết máu chảy xuống, rồi nhìn thấy đôi mắt của hắn cũng có hai hàng huyết lệ, lỗ mũi cũng chảy ra hai hàng máu tươi, sau đó lặng lẽ nhìn xuống thân dưới của hắn.
Tân Mục giận tím mặt:
- Ngươi nhìn chỗ nào đấy hả?
Vân Sơ Tụ vội vàng cười nói:
- Ta nhìn xem liệu chỗ đó của ngươi có chảy máu không, đáng tiếc là không.
Tân Mục hừ một tiếng:
- Sao ngươi lại phân thân đến đây? Trong hội nghị cấp cao của Thiên Minh, ít nhất ngươi cũng phải dùng nhục thân của Nguyên Mẫu chứ? Nếu không thì quá xuề xòa. Chắc hẳn ngươi đã lấy được nhục thân Nguyên Mẫu rồi nhỉ?
- Đương nhiên là đã lấy lại rồi.
Vân Sơ Tụ thản nhiên nói:
- Ngươi để cho U Thiên Tôn tính kế ta, lấy nhục thân của ta uy hiếp ta, buộc ta không thể không chữa trị cho Thần Khí Ngự Thiên Tôn trong tay Thổ Bá. Nếu như không lấy lại nhục thân của ta, bây giờ Diên Khang của ngươi đã toàn người chết rồi.
- Chẳng phải lúc đó ngươi cũng tính kế ta sao? Cung Thiên Tôn, Lang Hiên Thần Hoàng và Nghiên Thiên Phi đều đã tới tìm †a, suýt chút nữa thì lột da ta ra rồi.
Tân Mục thôi thúc Thiên Cung Y Đạo, trấn áp lại đạo thương, từ từ trị liệu. Mặc dù đạo thương của hẳn rất nghiêm trọng, nhưng bởi vì Hồng Thiên Tôn phải giữ lại mạng sống của hẳn, cho nên không xuất toàn lực, vì vậy Thiên Cung Y Đạo vẫn có thể chữa khỏi. Từ khi dược sư chỉ ra điểm lớn mạnh của Thiên Cung Y Đạo, sau khi thi triển tài chữa bệnh cho Nguyệt Thiên Tôn, trình độ y đạo của Tân Mục cũng ngày càng tiến bộ.
Quả thật Y Đạo và Thiên Cung Y Đạo của dược sư vô cùng kì diệu và thần kì, có khi ngay cả đại đạo Tạo Hóa cũng không thể nào sánh bằng.
Vân Sơ Tụ thở dài, u oán nói:
- Lần này người ta dự họp không thể sử dụng nhục thân Nguyên Mẫu, cũng không thể trực tiếp động đến Thạch Kỳ La, nếu không nhỡ đâu mười Thiên Tôn không có ý tốt, vậy thì chẳng phải ta sẽ mất nhục thân rồi thiệt mạng luôn sao? Bởi thế, ta phải sử dụng nhục thân này tới dự họp trước, đợi đến khi xác nhận được tất cả, ta mới hiện thân cũng không muộn.
Hai người đi vào gian nhà trúc nhỏ trong Dao Trì, thất khiếu của Tần Mục không đổ máu nữa, thương thế cũng dân bình phục được một chút, nhưng sắc mặt vân hơi xanh xao. Hắn cảm khái:
- Năm đó ta đã đánh nhau với nhi tử Hạo Thiên Tôn của ngươi ở đây, bắt đâu đánh từ đằng trước biệt cung đại điện.
Vân Sơ Tụ nhớ lại chuyện xưa, cảm khái nói:
- Đáng tiếc ngươi không thể đánh chết hắn. Bản lĩnh của ngươi kém quá, đánh chết hắn thì chẳng có những chuyện sau này rồi.
Tần Mục cả giận nói:
- Còn không phải tại lúc đó ngươi ngăn cản ta sao?
Vân Sơ Tụ vội vàng xin tha:
- Lúc ấy là lần đầu tiên người ta sinh hài tử, nóng lòng bảo vệ giọt máu đầu tim, thấy ngươi dũng mãnh đánh nhi tử của ta như thế, đương nhiên ta vô cùng căng thẳng rồi. Khi đó ngươi vô cùng hung ác, trông mà khiến người ta như con nai vàng đâm đầu loạn xạ, khiến cho tâm hồn thiếu phụ biến thành tâm hồn thiếu nữ...
Tân Mục á khẩu, tiểu nương bì này nói chẳng có câu nào tin được cả. Đương nhiên, nghe tiểu nương bì này nói những lời đường mật thoải mái hơn nghe Thạch Kỳ La nói ngon nói ngọt không biết bao nhiêu lần.
Hai người bọn họ đi qua biệt cung đại điện, đi đến trước điện Thiên Tôn.
Vân Sơ Tụ hơi lo lắng, túm lấy ống tay áo của hắn, Tần Mục vội vàng giấy ra. Nguyên Mẫu phu nhân là Cổ Thần cổ linh tỉnh ma quỷ quái, bất kể lời nào của nàng, thậm chí đến bất kì biểu cảm nào của nàng cũng không thể tin được.
- Tiểu nương bì này mà ngoan độc lên, đến cả bản thân cũng dối lừa! Nàng không hề lo lắng một chút nào, chỉ cố ý tỏ vẻ như này thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận