Mục Thần Ký

Chương 2483: Trên sông mây xanh, mây cuộn mây bay (3)

Chương 2483: Trên sông mây xanh, mây cuộn mây bay (3)Chương 2483: Trên sông mây xanh, mây cuộn mây bay (3)
Nguyệt Thiên Tôn và Thần Vương Lãng Uyển đánh nhau với nhục thân Thiên Công và Tổ Thần Vương. Nguyệt Thiên Tôn chém đứt nhục thân Thiên Công đang vung vậy trong Thiên Hà, trong lúc lơ đãng nhìn thấy Vân Thiên Tôn bước tới từ chiến trường, vội vàng kêu lên một tiếng.
Vân Thiên Tôn nghe thấy được, mỉm cười với nàng, phất tay từ biệt.
Lãng Uyển cũng nhìn thấy hắn, Vân Thiên Tôn cúi lạy, thoải mái rời đi.
Thiên Công và A Sửu đang dẫn đầu quân phòng thủ của từng thần thành Diên Khang ra sức ngăn cản xung kích của đại quân Huyền Đô, yểm trợ cho mọi người trong các thành của Diên Khang rút lui.
Thiên Công phân chia năm mươi chí bảo Thiên Đạo đến tay các quân phòng thủ của từng tòa thành, bản thân thì sử dụng chí bảo Thiên Sát và Trảm Thần Huyền Đao đại sát tứ phương. Nhưng dù vậy, trận ác chiến này cũng vô cùng gian nguy.
Nhìn thấy Vân Thiên Tôn đi ngang qua, Thiên Công vội vàng cao giọng nói:
- Vân Thiên Tôn, ngươi thắng rồi sao? Mau tới đây hỗ trợi
A Sửu hiện đang đối đầu với trận pháp của Long Vũ Nhị Vệ Thiên Đình, khi thoáng nhìn Vân Thiên Tôn thì giật mình, lắc đầu nói:
- Đạo huynh, để hắn đi đi.
Tu vi thực lực của Thiên Công kém xa A Sửu, vì hắn dựa vào uy năng của năm mươi chí bảo Thiên Đạo, còn A Sửu đã tu luyện đại đạo U Đô đến trình độ ba mươi lăm Trọng Thiên, bởi vậy mới có thể nhìn ra trạng thái của Vân Thiên Tôn. Thiên Công không hiểu, mặc cho Vân Thiên Tôn rời đi.
Vân Thiên Tôn băng qua chiến tuyến dài đằng đẳng, đi thẳng vào cửa ải thứ nhất có hơn mười vạn Thần Ma đang gác ở phía tây Diên Khang - thung lũng Lam Phong. Dọc đường có không ít đại quân Diên Khang đang chạy về tiền tuyến, di dời dân chạy nạn vào một nơi tương đối an toàn trong Diên Khang.
Vân Thiên Tôn đi vào thung lũng Lam Phong, chỉ thấy từng tòa thần thành đều có trọng binh canh gác. Diên Khang tạo ra nơi này để bảo vệ trọng địa phía tây, thế hệ cao thủ trẻ tuổi xuất sắc nhất Diên Khang đều tập trung ở nơi này, những trọng khí tân tiến nhất Diên Khang cũng được chuyển tới đây.
Vân Thiên Tôn đi vào một tòa thần thành, chủ tướng trấn thủ nơi đó là Diêm Thiếu Thanh, vốn là tả thiếu bật của Thiên Đình, chủ yếu tu luyện thần thức, sau đó đến Diên Khang cầu đạo.
Diêm Thiếu Thanh nhìn thấy hẳn thì giật mình, đang muốn tiến lên bái kiến. Vân Thiên Tôn phất tay, bước vào một tòa phủ đệ bên trong thần thành này.
Vân phủ.
Vân Tiêu phu nhân dẫn đầu rất nhiều quả phụ Vân gia và phu phụ Vân Tiệm Ly tiến lên nghênh đón. Vân Tiêu phu nhân nắm tay của hắn không buông, nghẹn ngào rơi lệ, nói:
- Từ khi bệ hạ hồi sinh đến nay chưa hề trở về thăm hỏi gia quyến, vì sao hôm nay lại trở về...
Trong lời nói của nàng có chút oán giận, nhưng cũng nhanh chóng được xua tan bằng niềm vui mừng.
Vân Thiên Tôn cười nói:
- Hương Doanh, không về nhìn các ngươi một lần, ta không yên tâm. Vân Tiệm Ly vội vàng tiến lên bái kiến, vành mắt đỏ lên:
- Bái kiến gia tổi
Vân Thiên Tôn quan sát hắn từ trên xuống dưới, nói:
- Ngươi rất giỏi, Mục Thiên Tôn đánh giá ngươi rất cao, quả nhiên hắn không nhìn nhầm. Cuộc chiến lần này ở Diên Khang, Vân gia cũng phải ra trận, ngươi đã có con nối dõi chưa ?
Thê tử Vân Tiệm Ly vội vàng dắt ba hài tử đi tới, quỳ lạy tiên tổ. Vân Thiên Tôn nở nụ cười, nói:
- Tốt lắm, tốt lắm, Vân gia có hậu, huyết mạch không dứt. Tiệm Ly, sau khi ngươi ra chiến trường, đừng làm cho Vân gia mất mặt.
Vân Tiệm Ly đứng thẳng người, giọng mạnh mẽ vang vọng:
- Tiệm Ly là huyết mạch của Vân Thiên Đế, chắc chắn sẽ không làm cho tổ tông mất mặt!
Vân Thiên Tôn nghiêm mặt nói:
- Nếu ngươi có thể thể sống sót, nhớ kỹ một điều, thế gian này tuyệt đối không có cái gì gọi là huyết mạch Thiên Đế. Ta sinh ra làm người, chưa từng nghĩ bản thân hơn người, xây dựng cơ nghiệp cũng như người. Hậu nhân Vân gia, nào có ai đạt thành tựu công lao lớn hơn ta? Ta chưa bao giờ dám tự xưng bản thân là huyết mạch Thiên Đế, vậy mà các ngươi lại dám?
Vân Tiệm Ly sợ hãi, không dám nhiều lời.
Vân Tiêu phu nhân theo hắn đi vào cao đường, cười nói:
- Ngươi vẫn luôn nghiêm túc, để đám hậu nhân này của ngươi tới vái lạy, dâng trà cho ngươi đi.
Vân Thiên Tôn ngồi trên cao đường, Vân Tiêu phu nhân đứng ở bên cạnh. Vân Thiên Tôn bảo nàng cũng ngồi xuống, cười nói:
- Phu thê một thể, ta là tổ tông của Vân gia, ngươi cũng là tổ tông của Vân gia. Ngồi xuống đi.
Vân Tiêu phu nhân ngồi vào chỗ.
Vân gia đời đời đơn truyền, cả nhà còn lại đều là quả phụ. Ai nấy đều lần lượt dâng trà quỳ lạy, Vân Thiên Tôn và Vân Tiêu phu nhân nhận lấy chén trà của tức phụ, uống xong rồi đặt xuống.
Vân Thiên Tôn nhìn quanh một lượt, cười nói:
- Nam tử Vân gia phần lớn đều chết sớm, để lại các ngươi thủ tiết. Bọn họ đi sớm, không phân phó gì, ta lấy tư cách gia chủ của Vân gia phân phó, các ngươi đều có thể tái giá. Gặp được người người tâm đầu ý hợp thì có thể gả đi. Bên trong cao đường, rất nhiêu quả phụ Vân gia kinh ngạc nhìn nhau.
Vân Thiên Tôn nghiêng đâu nhìn Vân Tiêu phu nhân, nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận