Mục Thần Ký

Chương 2744: Đạo Cảnh ba mươi sáu trọng thiên (2)

Chương 2744: Đạo Cảnh ba mươi sáu trọng thiên (2)Chương 2744: Đạo Cảnh ba mươi sáu trọng thiên (2)
Công tử Vô Cực áp chế thương thế, nhìn quanh một vòng, cười chế nhạo:
- Sư phụ không giết được ta, các ngươi cũng đừng hòng giết được ta. Các ngươi tưởng rằng sư phụ đánh trọng thương ta, cộng thêm việc hiến tế lão phế vật Vô Nhai này là có thể trừ khử được ta, đúng là nằm mơ giữa ban ngày, quá khinh thường ta.
Dưới chân nàng, đài sen vỡ nát lại xuất hiện, sau đó không ngừng xoay tròn, tự tái tạo lại, ngay cả những phiến lá sen nát rách trên mặt biển cũng khôi phục lại như ban đầu.
Cây thương đang trấn áp biển Hỗn Độn trong tay công tử Lăng Tiêu không ngừng chấn động, có xu thế không thể tiếp tục trấn áp, khiến hắn sa sầm mặt mày. Cho dù đã bị thương đến mức này, song thực lực của công tử Vô Cực vẫn khiến hắn không thể theo kịp!
Công tử Tử Tiêu phất tay xếp lại cây đàn của mình. Cây đàn "cạch" một tiếng mở ra, để lộ ra một thanh kiếm. Công tử Tử Tiêu cầm lấy chuôi kiếm, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên.
Cây đàn này là đạo binh thuộc về thê tử đã mất của hắn, thanh kiếm trong cây đàn này mới là đạo binh của hắn.
Sau khi trở thành Tứ công tử của Di La Cung, bởi vì nhớ thương thê tử đã khuất, cho nên hắn không ngừng luyện chế đạo binh của thê tử, uy lực của cây đàn sớm đã vượt xa năm đó không biết bao nhiêu lần.
Thế nhưng binh khí mà hắn thuận tay nhất vẫn là Cầm Trung Kiếm (kiếm trong đàn). Câm Trung Kiếm là món vũ khí khi vị đại đế vũ trụ là hắn thành đạo năm đó, dùng để trấn áp lịch sử vũ trụ dài dằng dặc! Tân Mục hít vào một hơi thật sâu, Nguyệt Thiên Tôn giật nảy mình, vội vàng nghiêng người né sang một bên, chỉ thấy từng ánh hào quang phát ra từ đạo quả trong Hỗn Độn Điện phía sau lưng nàng xuyên qua hỗn độn, chiếu sáng tòa Bảo Điện này.
Nguyệt Thiên Tôn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đạo liên bên trong đạo quả đan xen giao thoa với nhau, chiếu rọi cây thế giới của Tân Mục.
Trên cây thế giới, hoa văn trên hàng ngàn phiến lá cây không ngừng di chuyển, đại đạo như rồng cuộn hóa thành đường vân của những phiến lá cây và cành cây kia.
- Mục đang sử dụng mọi cách!
Trái tim của Nguyệt Thiên Tôn như tiñu nặng. Đạo liên tản ra từ ba đạo quả và ba đạo hoa của Mục Thiên Tôn đan xen với nhau tạo thành dị tượng của mười sáu dòng sông Hỗn Độn, tương tự như mười sáu dòng sông Hỗn Độn bên trong Hỗn Độn Điện.
Đây là Đạo Cảnh ba mươi sáu trọng thiên của Tần Mục, thế nhưng vẫn chưa hoàn thành.
Hồng Chung Vũ Trụ kia là Đạo Cảnh ba mươi lăm trọng thiên của Tần Mục, được tu thành vào ba ngàn năm trước, thế nhưng đến Đạo Cảnh ba mươi sáu trọng thiên, Tân Mục đã tiêu tốn hết thời gian hơn ba ngàn năm mà mới chỉ tạo dựng được hình thái ban đầu, chưa thể tu luyện hoàn tất.
Lúc ở Đạo Cảnh ba mươi lăm trọng thiên, đám người Hư Sinh Hoa, Lam Ngự Điền, Khai Hoàng và Thái Thủy giúp đỡ được Tần Mục rất nhiều, thế nhưng khi đến Đạo Cảnh ba mươi sáu trọng thiên, ngay cả đám cường giả như Hư Sinh Hoa hay Lam Ngự Điền cũng không giúp được hắn chút nào, chỉ đành để hắn tự mình chậm rãi lĩnh ngộ.
Thậm chí Tân Mục còn cho rằng, trọng thiên này của Đạo Cảnh cần hắn quay trở về quá khứ, sau khi vượt qua mười sáu dòng sông Hỗn Độn mới có thể hoàn thành!
Có điều thần thông ẩn chứa trong Đạo Cảnh ba mươi sáu trọng thiên đã có uy lực vô cùng bất phàm!
Tân Mục chuẩn bị dùng chiêu thức này, chứng tỏ hắn cũng không đủ tự tin để đối phó với tình hình trước mắt!
Chiêu thức này vẫn chưa thành thục, nếu như tùy tiện sử dụng thì rất có khả năng sẽ bị đối phương phá vỡ, khiến bản thân rơi vào thế bị động.
Rào!
Vô Nhai lão nhân vốc nước biển Hỗn Độn lên rửa sạch máu đen trên mặt, phá vỡ sự yên tĩnh. Gương mặt hắn đã không còn vẻ hiền lành dịu dàng như trước đó nữa, mà trông vô cùng xanh xao. Hắn cười chế nhạo:
- Vô Cực, chúng ta chỉ có một con đường, đó là giết chết tất cả bọn chúng! Sau đó, ta sẽ rời khỏi Quy Khư, ngươi cũng có thể thoát ra ngoài!
Hắn vừa dứt lời, công tử Vô Cực đã mạnh mẽ ra tay!
Ầm!
Biển Hỗn Độn sôi trào khiến hai tay của công tử Lăng Tiêu run bần bật, cây thương không thể tiếp tục trấn áp vùng biển Hỗn Độn này được nữa!
Công tử Lăng Tiêu nhảy lên cao, quay một vòng trên không trung, sau đó vung thương lên, đánh về phía Vô Cực!
Cùng lúc đó, công tử Tử Tiêu cũng rút Cầm Trung Kiếm ra. Cây đàn vang vọng tiếng đàn, bay xung quanh hắn, trong thoáng chốc bên trong vô số dị vực Đại La Thiên đều xuất hiện bóng dáng của hẳn, đánh về phía Vô Cực từ bốn phương tám hướng!
Một bên khác, Vô Nhai lão nhân cũng hét lên một tiếng, không quan tâm đến việc cây thế giới có bị tổn hại hay không, vô số sợi rễ cắm xuống biển Hỗn Độn, ảo ảnh của vô số đạo quả hiện lên trên cây thế giới. Vô Nhai lão nhân bay lượn giữa những ảo ảnh đạo quả kia, hai cánh tay dang rộng, cành lá của cây thế giới sau lưng lập tức hóa thành từng cánh tay của hắn!
Lúc này đây, cây thế giới trông hệt như một con quái vật mọc ra vô số cánh tay, mỗi một bàn tay thi triển một loại thần thông khác nhau, đánh về phía Lăng Tiêu, Tử Tiêu và Tân Mục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận