Mục Thần Ký

Chương 2765: Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình

Chương 2765: Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ ĐìnhChương 2765: Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình
Nhánh cây kia rơi xuống, chui sâu vào trong lòng đất, biến mất không thấy đâu nữa.
Thần thông giả của Thú tộc tới tìm kiếm, thế nhưng mãi vẫn không tìm thấy nhánh cây bị đốt cháy kia.
Không biết bao nhiêu năm sau, có một ngày đột nhiên sấm chớp đì đùng không ngừng nghỉ, sét đánh như mưa, liên tục bổ về một phía. Nơi bị sét bổ xuống, một mầm cây xanh non mơn mởn đang chui ra khỏi mặt đất.
Một bên khác, một bé gái được sinh ra, một bên mắt thì đối tăm, một bên mắt thì sáng ngời, trông như thể chứa đựng cả vũ trụ tỉnh không.
Bên trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình, công tử Lăng Tiêu và công tử Tử Tiêu thấy Vô Cực đã chết, không khỏi biến sắc, vội vàng dừng thành Ngọc Kinh lại, lập tức thi triển huyết tế.
Mục đích lần này của thành Ngọc Kinh Tổ Đình là nhân lúc Tân Mục đối phó với Vô Cực, quét sạch toàn bộ thế lực Diên Khang, thế nhưng điều khiến bọn họ không ngờ được chính là, Tân Mục lại giết chết Vô Cực nhanh đến như vậy, hơn nữa còn vô cùng lưu loát dứt khoát.
- Toàn lực thôi thúc huyết tết
Hai vị công tử hạ lệnh, vô số mảnh vỡ Đại La Thiên sáng lên, từng cột lăng trụ không ngừng nhô cao, kích thước càng ngày càng khổng lồ, đồng thời vô số phù văn cũng lóe sáng, khiến cả Tổ Đình được bao trùm trong hào quang của huyết tế.
Nhưng điều khiến bọn họ kinh ngạc chính là, Tân Mục không hề nhân cơ hội này để can thiệp vào huyết tế, mà mặc cho bọn họ thi triển.
- Chẳng lẽ hẳn thật sự có đủ tự tin có thể một mẻ hốt gọn chúng ta sao?
Hai vị công tử sa sâm mặt mày, từ quá trình Tân Mục giết chết Vô Nhai và Vô Cực, quả thật thực lực của Tần Mục đã tiến bộ rất lớn trong ba tỉ năm rưỡi này, thế nhưng vẫn còn kém một chút so với trình độ của công tử.
Nếu chỉ dựa vào thực lực của hắn và Diên Khang, muốn tiêu diệt thành Ngọc Kinh, dường như là điều không thể!
- Khí phách của lão Thất đã có mấy phần phong thái của sư phụ rồi, có điều cho dù như thế nào, trận chiến này tuyệt đối không thể thua, cũng tuyệt đối không có khả năng thua!
Huyết tế của thành Ngọc Kinh được mở ra hoàn toàn, hấp thụ nguồn năng lượng dồi dào sau cái chết của Vô Nhai và Vô Cực, sau đó tiến hành hoán đổi chất năng với quá khứ. Bên trong thành Ngọc Kinh, từng vệt sáng lóe lên, người thành đạo và điện chủ không ngừng giáng xuống!
Cùng lúc đó, công tử Lăng Tiêu và công tử Tử Tiêu cũng cách việc hoàn toàn giáng xuống ngày một gần hơn.
Tân Mục và người thành đạo của Diên Khang như thể lo sợ năng lượng để bọn họ giáng xuống không đủ, cho nên vẫn đang không ngừng diệt trừ đám tùy tùng của Vô Nhai lão nhân, giúp cho càng nhiều người thành đạo của thành Ngọc Kinh có thể ung dung giáng xuống Tổ Đình.
Trên bầu trời, biển Hỗn Độn vô cùng im ắng. Tần Mục đi xuống, bước vào trong chiến trường. Dưới trướng của Vô Nhai lão nhân có vô số cường giả, trong đó cũng không thiếu những cường giả không thua kém gì điện chủ, thế nhưng giờ đây bọn họ đều như rắn mất đầu.
Số lượng cường giả của Diên Khang vô cùng đông đảo, chỉ riêng cường giả cấp điện chủ đã có đến hơn mười người, ví dụ như Hư Sinh Hoa, Lam Ngự Điền, Khai Hoàng Tân Nghiệp, Thái Thủy, Giang Bạch Khuê, Tỉnh Ngạn, Tân Phượng Thanh, U Thiên Tôn, Hoa Quyên Tú và Thần Vương Tư Tần.
Trận chiến này không cần Tân Mục ra tay thì thế cục đã định.
Tân Mục lắng lặng chờ đợi.
Mức độ thảm khốc của trận chiến này nằm ngoài sức tưởng tượng. Cường giả dưới trướng của Vô Nhai lão nhân không hề thủ tại nơi này để chiến đấu, mà là chạy tới những nơi khác của Tổ Đình, mở rộng chiến trường ra khắp các nơi, khiến việc quét sạch tất cả càng trở nên khó giải quyết.
Cho dù có Tân Phượng Thanh, Thiên Công, Thiên Âm nương nương và dược sư, song cường giả của Diên Khang vẫn khó tránh khỏi việc xuất hiện thương vong. Tân Mục vẫn không nhúng tay vào, để mặc bọn họ hành động.
Hơn mười năm sau, trận chiến càn quét này khó khăn lắm mới kết thúc. Kim Thuyền Độ Thế chở theo mọi người quay về, dừng lại bên ngoài thành Ngọc Kinh Tổ Đình.
Tân Mục đứng trên mũi thuyền. Huyết tế bên trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình đã đến hồi cuối, hào quang phát ra từ huyết tế trên bầu trời cũng dần trở nên ảm đạm, từng tia đạo quang bắn ra từ vũ trụ quá khứ cũng chậm rãi thu nhỏ.
Cuối cùng từng vệt sáng biến mất, những tia sáng cuối cùng cũng dần hạ xuống, rơi vào bên trong thành.
Giờ đây, thành Ngọc Kinh Tổ Đình hệt như được một cơn mưa gột rửa sạch sẽ, bóng loáng như mới, hoàn toàn xuất hiện phía bên trong Tổ Đình. Bên trong tòa thân thành cổ xưa này, đạo quang mịt mờ, đạo thụ thành rừng, đạo âm ẩn chứa trong đạo quả của người thành đạo phát ra một cách có trật tự, không ngừng vang vọng, không biết bao nhiêu loại đạo âm tập hợp lại với nhau hệt như một bản ca tụng đại đạo, tràn ngập khắp Tổ Đình!
Đạo văn đạo liên bắn ra từ đạo thụ bên trong thành giao thoa đan xen với nhau trên không trung, mặc dù số lượng cực kỳ nhiều, song lại không hề rối loạn một chút nào.
Những đạo văn đạo liên đó tràn ngập khắp nơi hệt như muốn lạc ấn lên bầu trời, lạc ấn vào núi sông, cho dù là xung quanh Kim Thuyền Độ Thế thì cũng có những chùm đạo văn đạo liên huyền diệu thâm sâu giống như giao long, giống như dòng sông, giống như phượng múa, bay lượn lờ xung quanh Kim Thuyền.
Cạch...
Bạn cần đăng nhập để bình luận