Mục Thần Ký

Chương 1629: Triệu hoán và phản triệu hoán (2)

Chương 1629: Triệu hoán và phản triệu hoán (2)Chương 1629: Triệu hoán và phản triệu hoán (2)
Tần Mục lắc đầu, thản nhiên nói:
- Chỉ là tạm thời bảo vệ cân bằng mà thôi. Mặt sau Tổ Đình, ta cũng không muốn nó rơi vào tay bất kỳ Thiên Tôn nào.
Hắn tháo phong ấn từ bốn mạch khoáng, đầu Thái Đế lập tức thoát ral
Địa Mẫu Nguyên Quân khống chế bàn tay Thái Đế đánh tới một lần nữa. Thế nhưng đột nhiên bàn tay kia mất khống chế, thần uy tăng vọt, bật ngược về phía nàng.
Địa Mẫu Nguyên Quân trở tay không kịp, bị một chưởng đánh bay về phía sau, sau đó vô số rễ cây sâu trong lòng đất cũng bay ra theo, ầm ầm ầm, từng sợi rễ thô to bị kéo lên bay về phía xa cùng Địa Mẫu Nguyên Quân. Đầu Thái Đế lơ lửng, ngạo nghề nhìn quanh, những cự thú dưới sự khống chế của Địa Mẫu Nguyên Quân vọt tới, nhưng ngay sau đó bị thần thức của hắn quét qua, từng con cự thú khổng lồ lập tức bị hắn lấy thần thức khống chế.
Đầu Thái Đế bay vút lên, đáp lên trán một con cự thú, cười ha hả nói:
- Mục Thiên Tôn, Tổ Đình mênh mông sông núi này mới là nơi ta rong ruổi, đáng tiếc không có Hư Không Thú, nếu không đã cho ngươi thấy phong thái của ta năm đó!
Từng con cự thú lao nhanh mang theo đầu và bàn tay của hắn xông về phía xa. Đó là nơi Cung Thiên Tôn, Tường Thiên Phi, Lang Hiên Thần Hoàng và Long Hao giao chiến giằng co, thắng bại khó phân.
- Mục Thiên Tôn, ta không giết các ngươi, có điều cũng không thể để ngươi dễ chịu!
Giọng nói của Thái Đế truyền đến từ xa, thoải mái cười to:
- Địa Mẫu Nguyên Quân, ta giao Mục Thiên Tôn lại cho ngươi đấy!
Sắc mặt Tần Mục tái mét, giậm mạnh chân, không nói lời nào thôi thúc thần thức. Thần thông Triệu Hoán nghịch hướng khởi động, trong nháy mắt một tế đàn triệu hoán nghịch hướng hình thành!
Vèo vèo vèol
Vô số phù văn quanh người hắn tung bay. Trong tích tắc ngắn ngủi, vô số phù văn triệu hoán đã lạc ấn lên trên tế đàn. Giây phút tế đàn đã chuẩn bị xong xuôi, thần thông lập tức được thôi thúc.
Mọi người trên tế đàn lập tức cảm ứng được thần thức thâm sâu mênh mông của Tần Mục xung kích hư không, liên hệ với thái tử U Minh trong Đại Hắc Sơn ở mặt trước của Tổ Đình.
Thần thức của Tân Mục mạnh mẽ vô song, thô bạo hóa thân thức của thái tử U Minh thành trận pháp triệu hoán!
Bên trong Đại Hắc Sơn, thái tử U Minh không tự chủ được bay lên, bị kéo về phía bầu trời, đủ loại phù văn lộng lẫy không ngừng hiện lên xung quanh hắn, nhìn đám người Long Kỳ Lân mà nghẹn họng trân trối.
Vù vùi
Thần thông khởi động, từng bóng dáng xuất hiện bên cạnh thái tử U Minh. Đám người Thúc Quân, Hư Sinh Hoa, Sơ Tổ và Lam Ngự Điền lần lượt xuất hiện trên từng chuỗi phù văn của thần thông Triệu Hoán, số người càng ngày càng nhiều.
Một bên khác, sau khi Tân Mục đưa tất cả mọi người đi, hắn lập tức chuẩn bị triệu hoán bản thân đến phía trước Tổ Đình. Trong nháy mắt khi thân hình hắn sắp biến mất, vô số rễ cây chui ra từ lòng đất, xuyên thủng tế đàn, 'soạt soạt soạt” quấn lấy người hẳn!
Những sợi rễ điên cuồng sinh trưởng, chẳng mấy chốc đã cuốn Tần Mục thành cái bánh chưng lớn, chỉ chừa lại cái đầu lộ ra bên ngoài.
Tần Mục cắn chặt răng, điên cuồng thôi thúc pháp lực, thân hình và cả những sợi rễ kia cùng biến mất từ mặt sau của Tổ Đình!
- Muốn đi ư? Mục Thiên Tôn, ngươi quá xem thường bản cung!
Thân hình của hắn vừa mới biến mất, vô số sợi rễ thô to đã đi theo hắn xuyên qua hư không, thi nhau ra sức lôi kéo.
Bóng dáng Địa Mẫu Nguyên Quân xuất hiện, chợt quát một tiếng, thôi thúc thần thông Triệu Hoán, nghiêm nghị nói:
- Ngươi đi tới đâu bản cung cũng có thể gọi ngươi trở về!
Ầm! Một cái bánh chưng lớn rơi xuống từ trên trời, đập bay núi đá. Tân Mục thẳng tắp rơi xuống đất, đứng trước mặt Địa Mẫu Nguyên Quân, bị quấn chặt, chỉ chừa lại một cái đầu ở bên ngoài.
Địa Mẫu Nguyên Quân cười giễu nói:
- Mục Thiên Tôn, thần thông Triệu Hoán của bản cung thế nào? Ngươi còn đi được sao?
Tân Mục thẳng tắp đứng ở đó, không thể động đậy, mỉm cười nói:
- Đương nhiên là không đi được, vì vậy ta dẫn theo một vài hảo bằng hữu đến cùng.
Ầm!
Một thân thể khổng lồ rơi xuống đất, hai chân thái tử U Minh tiếp đất, chậm rãi đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía Địa Mẫu, giọng nói như sấm:
- Nhi tử của Huyền Vũ, U Minh, bái kiến Địa Mẫu!
Ầm!
Lại một bóng dáng từ trên trời hạ xuống, Ngụy Tùy Phong đứng dậy, khom người nói:
- Vân La Đế Ngụy Tùy Phong tham kiến Địa Mẫu Nguyên Quân.
Ầm!
Lại là một tiếng vang thật lớn, Long Kỳ Lân đầu óc mê muội bò dậy từ trong hố lớn, quan sát xung quanh, dường như còn đang khó hiểu vì sao bản thân lại bị gọi tới, nơm nớp lo sợ nói:
- Ta không tới để đánh nhau, ta tới đưa đồ. Giáo chủ, Lưu Ly Thanh Thiên Tràng của các ngươi, đưa ta về đi!
- Long béo, không phải ngươi biết thần thông Triệu Hoán nghịch hướng ư?
Thân thể Tân Mục vặn vẹo, bỗng chốc thoát khỏi rễ cây Nguyên Mộc. Hắn giơ tay chộp lấy Lưu Ly Thanh Thiên Tràng đang bay tới, thản nhiên nói:
- Ngươi có thể tự quay về. Thái tử, đại sư huynh, các ngươi có lòng tin diệt trừ một Cổ Thần không?
Ngụy Tùy Phong hoạt động gân cốt, thản nhiên nói:
- Ta đã từng giao đấu với Bạch Đế và Thanh Đế, cũng đã từng động thủ với mấy vị Thiên Sư, mặc dù không thể đánh bại bọn họ, nhưng bọn họ cũng không thể tiêu diệt ta, chỉ là ném ta chìm xuống sông mà thôi. Ta chưa từng đánh với Địa Mẫu, nhưng có thể thử xem sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận