Mục Thần Ký

Chương 1937: Kiếp vận mênh mông trấn giang sơn (3)

Chương 1937: Kiếp vận mênh mông trấn giang sơn (3)Chương 1937: Kiếp vận mênh mông trấn giang sơn (3)
Kiếm quang đan xen trên bầu trời tầng chư thiên thứ hai mươi chín đang hình thành chư thiên tầng thứ ba mươi.
Xung quanh đó, những đạo thụ trong khí hỗn độn lần lượt ẩn hiện, biến mất, lui vào nơi sâu thẳm trong khí hỗn độn.
Từng du hồn trong mảnh vỡ Đại La Thiên đi xa, lặn xuống sông hỗn độn. Từng đạo quả xoay tròn, cũng lần lượt biến mất.
- Chiêu này tên là Phá Kiếp.
Tần Mục nhấc chân phải giẫm mạnh lên mũi thuyền nhỏ do gậy biến thành, làm như không thấy tồn tại quỷ dị ở xung quanh, nhìn về phía trước.
Quả nhiên một chiêu Phá Kiếp này trấn giang sơn, trấn sông hỗn độn, khiến cho những tồn tại quỷ dị có mưu đồ kéo hẳn xuống nước để bản thân lên bờ không thể làm gì được với chiếc thuyền nhỏ này.
Phá Kiếp Kiếm nhằm vào kết cấu của đại đạo, phá giải cấu trúc đại đạo: từ lĩnh vực phân giải thành đạo liên, từ đạo liên phân giải thành đạo văn, từ đạo văn phân giải thành phù văn đại đạo, cuối cùng là phá hủy phù văn đại đạo!
Những người khác, chẳng hạn như mười Thiên Tôn, khi đối kháng với những tồn tại quỷ dị trong sông hỗn độn này, bọn họ thường dựa vào sức mạnh để đánh những cường giả vũ trụ quá khứ này rơi xuống sông hỗn độn, đương nhiên sẽ làm đả thương những tồn tại quỷ dị này, nhưng không hề trí mạng.
Mà Phá Kiếp Kiếm của Tần Mục vừa thành công đã có thể phá giải đại đạo của đối phương, uy hiếp đến tính mạng của đối phương, do đó tồn tại trong sông hỗn độn này không muốn đến trêu chọc hắn nữa. Phía sau Tân Mục, chư thiên tâng thứ ba mươi hình thành, đây là Đạo Cảnh thứ ba mươi Trọng Thiên. Đạo Cảnh này vừa mới hình thành, đại đạo của hẳn lập tức lạc ấn vào Kiếp Kiếm, uy lực của Kiếp Kiếm cũng tăng lên vài phần.
- Câm gia gia đã luyện chế một thanh kiếm quá tuyệt vời.
Tân Mục không khỏi khen ngợi, khi hắn chạy tới, người câm còn đang ngộ đạo trong Tổ Địa Đạo Hỏa. Có lẽ lần luyện chế Kiếp Kiếm này sẽ giúp cho con đường chế tạo của hắn nâng cao đến trình độ đáng kinh ngạc!
Thiên công số một thiên hạ, danh xứng với thực!
Không có tồn tại quỷ dị trong sông hỗn độn, gậy biến thành thuyền độc mộc lướt nhanh về phía trước, dần dần tiến sâu vào sông hỗn độn.
Không biết sông hỗn độn rộng lớn đến mức nào, hệt như thể sẽ không bao giờ chạy đến bờ bên kia. Dân dà, Tân Mục cảm nhận được biến động thần thông từ phía trước truyền đến, trong lòng không khỏi khẽ lộp bộp, mắt dọc giữa mi tâm nhìn về phía trước.
Đột nhiên, hai luông đao quang vô thanh vô tức chém đến, Tần Mục cúi đầu, hai luồng đao quang đan xen nhau trên đỉnh đầu hắn, mặc dù không chém được hắn, nhưng lại khiến trên cổ hắn xuất hiện một vết đao, máu tươi chảy ra.
Sau khi hai luông đao quang chém qua thì lập biến mất vào trong khí hỗn độn.
Tần Mục ngẩng đầu, rút Kiếp Kiếm ra, đâm về phía trước một nhát!
Một nhát kiếm này vừa được đâm ra, khí hỗn độn rối loạn, kiếm quang biến mất trong khí hỗn độn, đột nhiên phía trước truyền đến một tiếng kêu sợ hãi:
- Khai Hoàng Tân Nghiệp? Ngươi ám toán bổn cung?
- Không phải Khai Hoàng.
Tân Mục mở miệng nói:
- Thái Đế, ngươi mà cũng tự xưng là bổn cung sao?
Giọng nói phía trước im bặt trong chốc lát, một lúc sau, Tường Thiên Phi bật cười khúc khích rồi nói:
- Hoá ra là Mục Thiên Tôn. Bản lĩnh của tiểu tử ngươi đã mạnh hơn rồi. Không ngờ một nhát kiếm này của ngươi lại có thể khiến cho ta không kịp đề phòng, bị ngươi đả thương.
Vù...
Một gốc đạo thụ vặn vẹo xuất hiện trước mặt Tần Mục. Đạo thụ đó đang vung vẩy rễ cây trên mặt sông của sông hỗn độn, hệt như đang đi lại trên mặt nước.
Tường Thiên Phi đang đứng trên đạo thụ, bên người treo một đạo quả khô héo, trong đạo quả có một nữ tử, nàng đang nhìn về phía Tân Mục từ khe nứt của đạo quả.
Tân Mục hơi ngẩn ra, không khỏi nhìn nữ tử trong đạo quả thêm vài lần, nữ tử đó cũng đang nhìn hắn, sắc mặt tỏ vẻ ngạc nhiên, vả lại cũng hơi căng thẳng.
- Dáng vẻ không tệ đâu.
Tân Mục thầm khen một tiếng, ánh mắt dời khỏi ngực của nữ tử đó, lại dừng ở trên người Tường Thiên Phi, cười nói:
- Nương nương...
- Gọi ta là Thái Đế bệ hạ.
Tường Thiên Phi không hài lòng nói.
Tân Mục cười ha ha nói:
- Bệ hạ vừa mới tự xưng là bổn cung, vì sao bây giờ lại phải gọi là bệ hạ?
Tường Thiên Phi hừ một tiếng, nhìn vào thanh kiếm bên hông hắn: - Thanh kiếm này của ngươi từ đâu đến? Pháp lực của ngươi còn chưa đạt đến trình độ của Thiên Tôn, nhưng vừa rồi lại có thể khiến cho ta bị thương, hẳn là tác dụng của thanh kiếm này đúng không? Thanh kiếm này là vũ khí của người thành đạo sao?
- Đúng vậy!
Tân Mục rút Kiếp Kiếm ra, vẻ mặt phấn khởi, cười tươi như hoa nói:
- Sau khi ta tiến vào thành Ngọc Kinh Tổ Đình, ta đã tìm được thanh đạo kiếm này trong một toà thần điện, sau khi thử thì uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Tường Thiên Phi thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
- Mượn ngoại vật để tu hành, Mục Thiên Tôn, con đường của ngươi đã đi lệch rồi. Hay là giao thanh kiếm này cho bổn cung... giao cho trâm đi! Hai thanh huyết đao mang theo sát khí đột nhiên bay ra khỏi sông hỗn độn, chém về phía Tân Mục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận