Mục Thần Ký

Chương 2433: Ngựa đạp trời xanh

Chương 2433: Ngựa đạp trời xanhChương 2433: Ngựa đạp trời xanh
Nhưng vào lúc này, Thái Sơ giật giật khóe mắt, chỉ thấy bên dưới chiếc bình đồng kia đột nhiên hiện ra ấn ký chằng chịt!
Những ấn ký kia trải rộng thành vòng tròn, tầng tầng lớp lớp mở rộng ra phía ngoài. Ngay khi hắn phát hiện ra những ấn ký hình tròn này, ấn ký đã kéo dài từ dưới đáy bình đến nửa Đại La Thiên!
Từng vòng tròn ấn ký này vô cùng kỳ lạ, trông giống như hoa văn vòng tuổi của cây, trong khoảng thời gian ngắn cũng đã đến được trăm triệu vòng tuổi.
- Đây là... cây thế giới!
Thái Sơ bừng tỉnh đại ngộ:
- Nguy rồi! Hắn đang tính kế ta!
Ầm!
Những vòng tuổi kia xoay tròn, ấn ký bên trong vòng tuổi biến thành hào quang ngút trời, âm thanh long trời lở đất vang lên. Trên bầu trời đại doanh Thiên Đình, bên trên Đại La Thiên Nhất Khí của Thái Sơ, đột nhiên một gốc cây to bằng nửa đại thụ của Đại La Thiên đột nhiên xuất hiện, cành lá uốn lượn, sợi rễ đâm vào bên trong Đại La Thiên Nhất Khí của Thái SơI
Những chiếc rễ cây kia vô cùng to lớn, tựa như sơn mạch hùng vĩ, nghiền ép đại địa Đại La Thiên Nhất Khí nổ tung, khiến núi non đổ rạp. Thái Sơ trở tay không kịp, bị thân cây to lớn đánh bay, rơi xuống khỏi Đại La Thiên Nhất Khí!
Đạo thụ của hắn giờ phút này cũng bị nghiền ép đến đổ rạp xuống, toàn bộ Đại La Thiên đột nhiên phát ra tiếng vang thật lớn, tách thành hai mảnh!
Cùng lúc đó, chiếc bình đồng cũng nổ tung, ba hồn Đông Đế Thanh Long bay lên, bị một sức mạnh vô danh triệu hoán đi! Mà gốc cây thế giới trong Đại La Thiên Nhất Khí cũng nứt ra, hóa thành vô số ánh sáng phân tán, biến mất trong không khí, chỉ còn lại Đại La Thiên Nhất Khí vỡ thành hai mảnh rơi xuống từ không trung!
Trong đại doanh của Thiên Đình rất hỗn loạn. Nếu như Đại La Thiên rơi xuống, vậy thì e rằng sẽ khiến cho các đại quân doanh của Thiên Đình tử thương vô cùng nghiêm trọng!
Giờ đây, vô số Thần Ma đang bay lên, ai nấy đều thi triển thần thông, tăng cường thể chất, biến thành cự nhân đầu đội trời chân đạp đất, thử nâng Đại La Thiên rơi xuống lên.
Ngay khi họ sắp tiếp xúc với Đại La Thiên, đột nhiên một đạo hoa xuất hiện. Đạo hoa xoay tròn, càng lúc càng lớn, nâng Đại La Thiên bị rơi xuống lên.
Thái Sơ tái mét mặt mày, thôi thúc đạo thụ bay tới, rễ cây đạo thụ vươn ra khắp nơi, đâm vào bên trong hai mảnh vỡ Đại La Thiên, thử nối vết nứt của Đại La Thiên lại với nhau.
Đại La Thiên là lạc ấn của đại đạo trong Chung Cực Hư Không, là biểu hiện của đạo. Tân Mục có thể đánh vỡ Đại La Thiên, nhưng không có cách nào phá tan đạo hạnh của hắn.
Hắn chỉ cần hợp nhất những mảnh vỡ Đại La Thiên là có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, nhưng mà Tần Mục đả kích đạo tâm hắn thì trong chốc lát không có cách nào khôi phục được.
Hắn có chủ đích tính kế với Tân Mục, sớm đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng tiếc thay Tân Mục sớm đã không còn là Tân Mục kia trong Diên Khang Kiếp nữa, dù trí tuệ hay thủ đoạn đều vượt xa hẳn rất nhiều.
Khi đó, Tân Mục tùy ý để cho hắn gây khó dễ, vô cùng uất ức, giống như một đứa trẻ ngốc nghếch.
Mà bây giờ, tất cả giống như đảo ngược, kế sách hắn mưu đồ hơn hai mươi năm bây giờ ở trước mặt Tân Mục giống như một đứa trẻ ngốc nghếch, khỏi phải nói đến việc dễ dàng bị phá vỡ, bản thân cũng bởi vì vậy mà bị trọng thương.
Đột nhiên, Đại La Thiên vỡ ra lần nữa, Thái Sơ kêu lên một tiếng, một ngụm máu tươi xông lên cổ họng, hắn ngậm miệng lại, nhưng máu tươi lại xộc lên xoang mũi, phun ra từ trong lỗ mũi.
Hắn vẫn bị thương, Tần Mục không những cướp đi hồn phách của Thanh Long, còn khiến hắn trọng thương!
- Thái thượng hoàng, sau này ngươi có hành động gì thì tốt nhất là báo trước cho †a một tiếng.
Hạo Thiên Đế bước đến phía sau lưng của hẳn, lạnh lùng nói: - Mỗi lần ngươi thất bại đều là một lần đả kích lòng quân của Thiên Đình, hiện tại Thiên Đình không cho phép có thêm thất bại nào nữa.
Thái Sơ thắt chặt cơ bắp sau lưng, không quay người lại, cũng không dám lau đi vết máu đang chảy trên mũi. Hắn trâm giọng nói:
- Bệ hạ dạy chí phải, quả nhân hiểu rõ. Nhưng mà có lẽ Mục Thiên Tôn cũng bị thương rồi. Hắn tính kế ta, vừa cần triệu hoán hồn phách của Thanh Long, vừa phải lập mưu với ta, không thể tự bảo vệ bản thân, tất nhiên sẽ bị thần thông của ta làm trọng thương!
Hạo Thiên Đế như cười như không nói:
- Ngươi cảm thấy hắn thật sự sẽ bị thần thông của ngươi làm cho trọng thương sao? Thái thượng hoàng, ngươi vẫn tự cho mình là đúng sao. Trên đời này, người có thể dựa vào mưu kế làm hẳn trọng thương đã không còn nữa. Ngươi đã già rồi, không đấu lại hắn. Việc ngươi cần làm chính là trung thành chờ đợi sự sai kiến của ta, đừng có tự cho mình là đúng.
Hạo Thiên Đế tay giơ lên, pháp lực mênh mông tuôn ra, giúp hắn cố định Đại La Thiên sắp tách ra thêm một lần nữa:
- Thứ kia của ngươi đã cũ rồi, không thể đối phó với hắn được nữa.
Thái Sơ im lặng, sau một lúc lâu, nói:
- Ta cảm thấy hắn cũng bị thương.
Hạo Thiên Đế không nói thêm gì nữa, sau khi giúp hắn cố định lại Đại La Thiên, trực tiếp quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận