Mục Thần Ký

Chương 1485: Không giúp là giúp (2)

Chương 1485: Không giúp là giúp (2)Chương 1485: Không giúp là giúp (2)
Tần Mục bật cười, lắc đầu. Dược sư vội tới vội đi, giúp đỡ mọi người trị liệu thương thế, cuối cùng ai nấy cũng hồi phục lại.
Đêm nay quá nguy hiểm, bọn họ hồi tưởng lại mà vẫn còn sợ hãi.
Họ leo ra khỏi sơn cốc, ánh năng mặt trời chiếu sáng vẫn tươi đẹp làm cho lòng người say mê như thế.
- Cuộc sống thật tốt.
Người câm híp mắt xúc động nói.
Tân Mục nhìn ra xa, chỉ thấy lại có mấy Đại Hắc Sơn đã nứt toát ra, tuôn ra làn khói trắng xoá, một thiếu niên đang xách thùng nước vội vàng chạy tới.
Sắc mặt hắn tối sầm lại, đi lên phía trước, thiếu niên kia buông thùng nước xuống, cười hỏi:
- Mục Thiên Tôn, một đêm bình an chứ? Hiện tại ngươi đã biết những gì được chôn dưới Đại Hắc Mộc rồi nhỉ?
Tần Mục đứng bên cạnh hắn, trâm mặc một lát, nói:
- Đạo huynh nói muốn đến chỉ viện.
- Ta chỉ nói muốn đến giúp đỡ, không hề nói tự mình ra tay.
Thiếu niên kia rút cành liễu từ trong thùng ra rồi vẩy nước lên Đại Hắc Sơn đang nứt toác, nói:
- Ta ở phía trên cổ vũ trợ uy cho các ngươi, đấy cũng là giúp đỡ.
Tân Mục tức giận, đang muốn nói chuyện thì đã thấy Đại Hắc Mộc nứt toác ra đang chậm rãi khép lại.
- Biện pháp tốt nhất để giúp ngươi không phải là giúp ngươi đánh lui tên cường giả vũ trụ trước đó, mà là giúp ngươi nhận ra kẻ địch ngươi muốn đối mặt là ai. Chiếm cứ Đại Hắc Mộc, trở thành chủ nhân của Đại Hắc Mộc, thì phải đối mặt với tất cả những điều này.
Thiếu niên Thái Dịch vừa vẩy nước, vừa nói:
- Nếu ngay cả điều này cũng không ý thức được, làm sao ngươi có thể giúp ta ngăn chặn những con quái vật thời tiền sử này xâm nhập chứ? Trong bọn họ có những tồn tại vô cùng mạnh mẽ, thậm chí có thể chế tạo ra Hư Không Thú đưa đến nơi này, Vì tiến vào vũ trụ này mà không từ một thủ đoạn nào. Nếu như ngươi ngay cả khảo nghiệm nhỏ bé tối hôm qua cũng không qua được, vậy thì không có tư cách chiếm cứ nơi này.
Hắn đưa thùng nước và cành liễu cho Tân Mục, cười mà như không cười nói:
- Mục Thiên Tôn, chủ nhân của Thập Vạn Hắc Sơn, đỉnh núi của ngươi đã nứt ra, tự mình đến sửa chữa đi.
Tân Mục cầm lấy xô nước và cành liễu, học theo cách hắn dùng cành liễu vẩy nước lên vết nứt ở Hắc Sơn. Trong khe nứt ở Hắc Sơn có cảnh tượng kinh khủng khiến người ta giật mình giống như là có sinh vật đáng sợ nào đó từ bên trong bò ra ngoài, móng vuốt sắc bén để lại dấu vết.
- Tối hôm qua ta không hiện thân còn có một dụng ý khác.
Thiếu niên Thái Dịch vừa chỉ hắn làm thế nào vẩy nước trong thùng để tu sửa Hắc Sơn, vừa tiếp tục nói:
- Đó là vì Thái Thủy đạo hữu. Suy cho cùng thì Thái Thủy đạo hữu cũng bị Thái Sơ trấn áp nhiều năm như vậy, tâm tư của hắn đã không còn đơn và thuần khiết nữa. Thật ra người hắn hâm mộ nhất không phải là ta, mà là Thái Sơ trấn áp hắn.
Tân Mục lẳng lặng nghe. - Hắn muốn trở thành một Thái Sơ khác, trở thành chúa tể của toàn bộ vũ trụ.
Thiếu niên Thái Dịch nói:
- Hắn nói chuyện với Thái Tố ở trong mi tâm của ngươi, thật ra đang thương lượng làm thế nào để thoát khỏi từ trong tay ngươi, làm thế nào để đoạt lại mạch khoáng của bản thân, làm thế nào để liên thủ trong tương lai, nắm giữ thiên hạ. Thậm chí bọn họ còn bàn bạc, Thái Thủy xưng đế, Thái Tố làm Đế Hậu nương nương.
Tần Mục dừng lại, suy nghĩ một chút, cười nói:
- Đương nhiên là như thế. Ta đã suy đoán hẳn bàn bạc gì và Thái Tố rất nhiều lần, cũng sớm chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất rồi.
Thiếu niên Thái Dịch hỏi:
- Nếu tối hôm qua ta ra tay giúp ngươi, Thái Thủy còn có thể giúp ngươi sao? Tân Mục giật mình, nhìn về phía xa xa, Thái Thủy Chỉ Noãn được Yên Nhi - người thích chăm sóc mọi người đặt ở trên đỉnh một ngọn núi. Long Tước cân cù tìm kiếm xung quanh một ít cành cây lá cây, dự định xây tổ chim cho quả trứng này, sau đó ngồi xổm trên trứng để ấp Thái Thủy Chi Noãn.
Tần Mục không khỏi lắc đầu bật cười.
- Thái Thủy của hiện tại đã không còn là Thái Thủy của trước kia thoát khỏi trấn áp của Thái Sơ, hắn đang dần dần bị ngươi cảm hóa.
Thiếu niên Thái Dịch nói:
- Đây là một chuyện tốt. Hiện tại hắn đã nhận ra rằng vũ trụ này đã sinh ra hắn, giao phó cho hắn trách nhiệm của mình. Dục vọng và dã tâm trong lòng hắn đang dần biến mất. Ngươi xem, hiện tại hắn đã rất ôn hoà rồi.
Tân Mục nhìn lại, Thái Thủy Chi Noãn trong tổ chim thừa dịp Yên Nhi không nhìn thấy, đang lặng lẽ chuồn đi, sau đó lại bị Yên Nhi cần cù bắt trở lại nhét về tổ chim.
- Nếu ta giúp ngươi, Thái Thủy sẽ biến thành một Thái Thủy khác, tương lai sau khi hắn xuất thế, có khi còn gây họa hơn Thái Sơi
Thiếu niên Thái Dịch nói:
- Cho nên, ta lựa chọn không giúp, song cũng là để giúp ngươi.
Tân Mục khom người cảm ơn.
Hắn nén giận bước đến, nhưng giờ đây cơn giận dữ đã hoàn toàn tiêu tan.
- Thái Dịch đạo huynh, cường giả vũ trụ trước cũng không khó đối phó, vậy việc gì ngươi việc gì phải cẩn thận đến như thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận