Mục Thần Ký

Chương 2315: Thám thính (2)

Chương 2315: Thám thính (2)Chương 2315: Thám thính (2)
Mà ở phía bên kia, Nguyệt Thiên Tôn cũng lập tức về phía bên ngoài bầu trời, dự định liên thủ với Thiên Công để ngăn cản Tổ Thần Vương.
Thế nhưng trong khoảnh khắc Nguyệt Thiên Tôn vừa mới nhích người, ma khí U Đô đột nhiên tràn vào Nguyên Giới, hóa thành một cơn lốc xoáy đen ngòm quay tít mù trên Đông Hải.
Dòng sông Thiên Hà chảy qua Nguyên Giới cũng bị ma khí làm ô nhiễm. Sau đó, ngàn vạn con yêu ma quỷ quái đông nghìn nghịt bò ra khỏi Thiên Hà, giãm lên mặt biển Đông Hải, phá hủy không biết bao nhiêu Thần Quốc dưới đáy biển!
Yêu ma quỷ quái của U Đô nhuộm đen cả mặt biển, đổ xô về phía Đông Hải của Diên Khang. Phía đằng sau của những con yêu ma quỷ quái phủ kín trời đất kia chính là Minh Hà đang tiến vào Nguyên Giới và bóng dáng đứng sừng sững của Hư Thiên Tôn!
Tân Phượng Thanh và U Thiên Tôn nhanh chóng nhấc chân lên giậm mạnh xuống, toàn bộ Nguyên Giới lập tức chấn động kịch liệt, U Đô Nguyên Giới xuất hiện, tất cả yêu ma quỷ quái đều cùng bị kéo vào trong U Đô, không thể tràn vào dương gian được nữa!
Mà yêu ma quỷ quái đang đổ xô về phía bờ biển Đông Hải của Diên Khang cũng đột nhiên vồ vào khoảng không.
Địa hình của U Đô Nguyên Giới giống hệt như địa hình của Nguyên Giới đều là hai tầng không gian chồng lên nhau. Sau nhiều năm phát triển, U Đô Nguyên Giới cũng có rất nhiều Quỷ Thần, trong đó có Diêm Vương đứng đầu Phong Đô thống lĩnh đại quân Ma Thần nghênh chiến với đại quân của U Đô.
Đám yêu ma quỷ quái kia chạy trốn bạt mạng. Cùng lúc đó, từng món bảo vật khổng lồ bay ra khỏi đội quân hệt như từng cánh cổng đồng loạt lao về phía trước.
Những cánh cổng kia rơi xuống đất, đứng sừng sững giữa trời đất.
Trong trận chiến U Đô, rất nhiều yêu ma quỷ quái đã chuồn khỏi U Đô, trốn tới Nguyên Giới và những thế giới khác, thành lập Quỷ Vực trong dương gian, đồng thời xây dựng vô số thế lực không hề nhỏ.
Mà khu vực những cánh cổng kia rơi xuống lại vừa khéo là địa điểm của Quỷ Vực.
Đại quân Ma Thần của U Đô không hề đụng độ với đại quân Quỷ Thần của Phong Đô, mà ầm ầm lao vào trong những cánh cổng kia, xâm nhập tới dương gian!
Số lượng yêu ma quỷ quái quá nhiều, nếu như để chúng tràn vào dương gian thì ắt sẽ gây họa của Nguyên Giới, tạo thành mối nguy hại vô cùng lớn!
Diêm Vương đang thống lĩnh đại quân nghênh chiến, thấy vậy thì vô cùng kinh hãi, cao giọng nói:
- Xây cầu! Mau dựng Sinh Tử Chi Gian lên...
Từng cây cầu bay chọc thẳng trời cao được dựng lên từ trong đại quân của Diêm Vương, một đầu được đặt trong Phong Đô, đầu còn lại được đặt trong dương gian.
Cây cầu Sinh Tử Chi Gian này là bảo vật do Sơ Tổ Nhân Hoàng - hoàng tử Tần Vũ sáng tạo ra. Năm đó, bởi vì nhớ thương thê tử đã khuất của mình, cho nên hắn đã luyện nên bảo vật này, dùng nó để kết nối âm gian và dương gian, gặp lại thê tử của mình trên cầu.
Sau này, trái tim hắn như tro tàn nguội lạnh, cho nên đã từ bỏ nhục thân của mình để tới Phong Đô ẩn cư. Có điều hẳn lại lo lắng chuyện trong dương gian, phải thường xuyên ra ngoài, bởi vậy mới để cây cầu Sinh Tử Chi Gian này lại Phong Đô, để nó trở thành cây cầu duy nhất kết nối giữa người sống và người chết.
Sau khi trở thành Nhân Hoàng, Tân Mục đã cuỗm mất cây cầu này, để Hồ Linh Nhi thu phí qua cầu, tích chút của cải.
Trong thời kỳ Diên Khang cải cách, người dân Diên Khang đã tìm hiểu ra được nguyên lý của cây cầu Sinh Tử Chi Gian này, hơn nữa còn cải tiến nó, luyện chế được rất nhiều cây cầu hệt như thế, cũng gọi chúng là Sinh Tử Chi Gian.
Lúc này đây, từng cây cầu Sinh Tử Chi Gian được dựng lên, vô số Quỷ Thần của Phong Đô đồng loạt lao lên cầu, tiến thẳng tới Nguyên Giới!
Mà một bên khác, Hư Thiên Tôn điều khiển Minh Hà quét sạch bốn phương. Minh Hà quét tới đâu, từng cây cầu Sinh Tử Chi Gian đồng loạt âm ầm sụp đổ đến đó, rất nhiêu Quỷ Thân của Phong Đô đang trên cầu đều bị cuốn thành cát bụi, nguyên thân tan vỡ, hóa thành linh hồn hắc sal
Cây roi Minh Hà này đánh đâu thắng đấy, thế nhưng ngay sau đó, Tân Phượng Thanh đã đứng chắn trước Phong Đô, dùng tay bắt lấy roi Minh Hà, sau đó cuốn nó lên cánh tay mình.
Hư Thiên Tôn cố sức giật cây roi lại, khiến Tần Phượng Thanh mất thăng bằng, ngã về phía nàng.
Nàng dùng đôi mắt âm u nhìn Tần Phương Thanh, sau đó nâng bàn tay lên đánh một chưởng về phía hắn.
Khoảnh khắc bàn tay nàng sắp đánh trúng người Tân Phượng Thanh, nguyên thần của U Thiên Tôn ở phía sau lập tức đi xuyên qua cơ thể Tân Phượng Thanh, nặng nề va chạm với bàn tay của nàng. Mái tóc của Hư Thiên Tôn tung bay, nguyên thân phía sau của nàng hét lên một tiếng rồi bành trướng, ngăn cản đòn đánh của U Thiên Tôn.
Tân Mục đứng trên Thiên Cung Dũng Giang dõi mắt nhìn cảnh tượng này, trong lòng không khỏi kinh hãi.
Linh Dục Tú rảo bước đến bên cạnh hắn rồi nói:
- Phu quân, theo lý mà nói, đáng lẽ Tổ Thần Vương và Hư Thiên Tôn không nên bất cẩn như vậy. Bọn họ chủ động tấn công Nguyên Giới, tạo thành tổn hại không hề nhỏ, nhưng đồng thời cũng cho chúng ta cơ hội giết chết bọn họ.
- Sở dĩ bọn họ ra tay là vì đám người Hạo Thiên Tôn, Nguyên Mẫu phu nhân, Cổ Thần Thái Cực và Thái Sơ đã đến rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận