Mục Thần Ký

Chương 2818: Trung tâm nguyên thủy tạo huyền công (2)

Chương 2818: Trung tâm nguyên thủy tạo huyền công (2)Chương 2818: Trung tâm nguyên thủy tạo huyền công (2)
Tân Mục tới gặp Vô Nhai lão nhân. Bởi vì hắn là "kẻ khinh đạo", cho nên Vô Nhai lão nhân rất không muốn tiếp đón hắn. Trong lịch sử quá khứ, mối quan hệ giữa bọn họ vô cùng tốt đẹp, thậm chí có thể nói rằng tình bằng hữu giữa Vô Nhai lão nhân và Tân Mục bắt đầu từ kỷ nguyên thứ hai.
Thế nhưng việc Tân Mục qua lại thân thiết với Thiên Đô khiến mối quan hệ giữa bọn họ dần xuất hiện vết nứt, sau này Vô Nhai lão nhân rất ít khi để ý đến Tần Mục, thậm chí còn coi Tân Mục như kẻ thù.
Thời điểm Tần Mục dắt tay Tần Linh Quân tới gốc cây thế giới, hỗn độn đột nhiên trở nên rộng lớn mênh mông, bao trùm lấy toàn bộ cây thế giới, nguyên khí Hỗn Độn nồng đậm mà nặng nề khiến người ta không thể thở nổi. Tất cả mọi người đều cho rằng giữa Thất công tử Hỗn Độn và Vô Nhai lão nhân sẽ xảy ra một trận chiến, thậm chí ngay cả Di La Cung cũng bị kinh động, khiến chủ nhân Di La Cung xuất quan, quan sát từ phía xa.
Thế nhưng không một ai biết được trong hỗn độn đã xảy ra chuyện gì.
Khoảnh khắc nguyên khí Hỗn Độn biến mất, mối quan hệ giữa Vô Nhai lão nhân và Tần Mục hệt như quay trở về trước đây. Hai người nói cười vui vẻ, trông như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.
Đám người Thái Thượng cũng không nhìn thấy chuyện xảy ra trong hỗn độn, thế là bèn tới hỏi chủ nhân Di La Cung. Chủ nhân Di La Cung nói:
- Ngay cả ta cũng không thể hiểu được thần thông của Hỗn Độn. Có điều chắc hẳn Vô Nhai lão nhân đã quên đi một số chuyện. Đám người Thái Thượng hỏi han mãi, chủ nhân Di La Cung lại không nói rõ, chỉ nói:
- Hỗn Độn là sư đệ của các ngươi, hắn cách thành đạo càng ngày càng gân rồi. Các ngươi đừng tới làm phiền hắn. Mấy ngày tới, ta muốn nhảy ra khỏi dòng sông Hỗn Độn của mười một kỷ nguyên vũ trụ, xem xét tương lai, các ngươi đừng có lúc nào cũng lão Thất lão Thất.
- Lão Thất vẫn chưa thành đạo ư?
Hai mắt mọi người sáng quắc lên.
Cuối cùng chủ nhân Di La Cung cũng nhảy ra khỏi dòng Hỗn Độn, xuất hiện trên mặt sông. Thần thông của hắn đã đạt đến trình độ vượt xa mọi thời đại. Mãi cho đến cuối kỷ nguyên thứ mười sáu của sau này, thần thông của Di La Cung mới đạt đến bước này. Vả lại, thần thông Di La Cung đó chỉ quay về quá khứ chứ không tiến về phía trước, hướng tới tương lai. Trình độ của chủ nhân Di La Cung đã đi trước quá xa. Hắn đứng trên mặt sông, nhìn thấy mọi thứ trong quá khứ, cũng nhìn thấy mọi thứ trong tương lai.
Phía trước hắn là dòng sông Hỗn Độn của kỷ nguyên thứ mười hai, phía sau hắn là quá khứ của vũ trụ kỷ nguyên thứ mười một.
Đôi lúc sẽ có vài bóng người xuyên qua từng dòng sông Hỗn Độn, đó chính là những người quay trở về quá khứ. Bọn họ hệt như không nhìn thấy chủ nhân Di La Cung, chỉ đơn giản là lướt qua người hắn hay thậm chí là xuyên qua cơ thể hắn.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, chủ nhân Di La Cung đã nhìn thấu và hiểu rõ tất cả về vũ trụ kỷ nguyên thứ mười một trong quá khứ, thế nhưng hắn lại chẳng hay biết gì về tương lai.
Hắn quay người lại, tiến về phía trước, bước qua tương lai sau khi bị hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười hai, tiến vào kỷ nguyên thứ mười ba.
Kỷ nguyên thứ mười ba cũng bị hủy diệt hệt như vậy.
Hắn lại đi tới kỷ nguyên thứ mười bốn, kỷ nguyên thứ mười lăm, kỷ nguyên thứ mười sáu.
Mặc dù hắn không thể nhìn xuyên qua dòng sông Hỗn Độn, nhìn thấy những chuyện sẽ xảy ra trong kỷ nguyên vũ trụ của tương lai, thế nhưng việc những vũ trụ đó bị phá hủy minh chứng cho sự thất bại của hắn.
Hắn bước đến phía trước của kỷ nguyên thứ mười sáu, thế nhưng đã không còn bóng dáng của dòng sông Hỗn Độn nữa. Hắn đứng trên mặt sông ngóng nhìn, song lại không nhìn thấy bất cứ thứ gì của kỷ nguyên thứ mười bảy trong tương lai.
Không có Di La Cung, không có cây thế giới, không có Đại Uyên Quy Khư, nơi đó chỉ có bóng tối mênh mông, không một thứ gì còn tồn tại.
Chủ nhân Di La Cung rơi nước mắt, một mình đứng trên mặt sông khóc lớn hệt như một đứa trẻ bất lực.
Tất cả sự kiên trì của hắn và tất cả lý tưởng của hắn đều ầm ầm sụp đổ.
Đúng lúc này, nguyên khí Hỗn Độn chợt tuôn ra từ vùng bóng tối của kỷ nguyên thứ mười bảy, một tòa Bảo Điện xuất hiện trong nguyên khí Hỗn Độn, tiếp nối với mười sáu dòng sông.
Bảo Điện này trông giống hệt như Di La Cung, giống hệt như cây thế giới, giống hệt như Quy Khư, xuất hiện trên tất cả dòng sông của mười sáu kỷ nguyên trong quá khứ.
Hắn mơ hồ nhìn thấy có một bóng người đứng trong Bảo Điện đó.
- Đó là con đường sống của tương lai sao?
Chủ nhân Di La Cung kích động, đi về phía tòa đại điện kia dọc theo nguyên khí Hỗn Độn nối liền với dòng sông Hỗn Độn.
Hắn cách tòa đại điện kia ngày một gần hơn, tử khí xung quanh cơ thể hắn ngăn cản sức chống cự tới từ tương lai. Hắn thấy tòa đại điện này nguy nga mà đơn sơ, ẩn chứa đủ loại đại đạo kỳ lạ.
Hắn bước vào trong điện, trong điện không có một ai, chỉ có mười sáu dòng sông Hỗn Độn.
Mười sáu dòng sông Hỗn Độn đó chính là mười sáu dòng sông Hỗn Độn bên ngoài điện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận