Mục Thần Ký

Chương 1944: Đạo Vấn (2)

Chương 1944: Đạo Vấn (2)Chương 1944: Đạo Vấn (2)
Đột nhiên Hạo Thiên Tôn dùng đạo ngữ quát:
- Mục Thiên Tôn, ngươi muốn phản bội bản thân, phản bội Thiên Minh sao?
Hắn đột nhiên quát lên, đạo ngữ trực tiếp đánh vào đạo tâm của Tần Mục, hình thành đại đạo chất vấn trong đạo tâm của hắn!
Lúc này, trong đạo tâm của Tần Mục, đại đạo ầm ầm chấn động như thể tất cả đại đạo tu luyện trong cơ thể hắn đang chất vấn hắn cùng một lúc, chỉ thẳng vào đạo tâm!
Tần Mục kinh ngạc, ngẩng đầu lên, nhìn Hạo Thiên Tôn như thể lần đầu tiên quen biết hắn.
Không mấy ai có thể dùng đạo ngữ để giao tiếp, bởi lẽ đạo ngữ cần phải có lĩnh ngộ uyên thâm về địa đạo!
Tiên Thiên Ngũ Thái dùng đạo ngữ để giao tiếp, nhưng đó là khả năng trời sinh của đám người Thái Dịch và Thái Sơ, Khai Hoàng tu luyện đến Kiếm Đạo ba mươi lăm Trọng Thiên cũng mới có thể dùng đạo ngữ để giao tiếp.
Tần Mục có thể dùng đạo ngữ để giao tiếp là dựa vào Đạo Cảnh có trình độ cực cao của bản thân, hơn nữa còn là thành quả sau khi nghiên cứu sâu về đại đạo của Tiên Thiên Ngũ Thái.
Đột nhiên Hạo Thiên Tôn dùng đạo ngữ hỏi hắn, hình thành đại đạo chất vấn trong đạo tâm của hắn, chỉ thẳng vào đạo tâm của hắn, buộc hắn không thể từ chối.
Nếu như từ chối, vậy thì Tân Mục sẽ đi ngược lại với đạo tâm của bản thân, tổn thương trên đạo tâm của hẳn ắt sẽ rất lớn, thậm chí có thể khiến cho hắn hình thành nghỉ ngờ với bản thân. Tự nghỉ ngờ, tự chất vấn, đối với người tu đạo, đặc biệt là những người có thành tựu mà nói thì vô cùng đáng sợ.
Trong con đường tu hành, tự nghi ngờ sẽ không thể tiến bộ, trái lại còn giảm sút. Nếu như Tân Mục không đồng ý đi cùng bọn họ, chỉ sợ từ nay về sau, tu vi sẽ không ngừng thụt lùi, các loại đại đạo đã tu luyện thành công sẽ dần dần tự tách ra khỏi bản thân, mất đi sức mạnh!
Đây là thần thông Đạo Vấn!
Điểm kỳ dị của thần thông Đạo Vấn tương tự như thân thông Cửu Ngọc Đài, nhưng không bằng sự kỳ dị của Cửu Ngục Tỏa Tâm Đạo Trường Tồn của Tần Mục. Nếu như Tần Mục phòng bị trước, vậy thì hắn cũng sẽ không bị Hạo Thiên Tôn dùng Đạo Vấn đánh trực tiếp vào đạo tâm.
Nhưng mấu chốt là hắn không kịp phòng bị!
- Phía sau Hạo Thiên Tôn thật sự có một tôn tại cường đại trong vũ trụ quá khứ chỉ điểm hắn, hay là hắn tự mình lĩnh ngộ đến bước này?
Tân Mục rời mắt khỏi Hạo Thiên Tôn, mỉm cười, bước lên bờ:
- Nếu là vế sau, vậy là ta khinh thường hắn. Tài năng, tư chất và nhận thức của hắn chắc chắn không thua kém Khai Hoàng!
Hắn đặt chân xuống đất, những chấn động và sóng dữ do thân thông Đạo Vấn dấy lên trong đạo tâm của hắn lúc này mới chậm rãi lắng xuống.
Phía sau hắn, thuyền nhỏ bay lên, vẽ một đường vòng cung trên đỉnh đầu Tần Mục, sau đó đáp xuống trước mặt Tần Mục. Tần Mục giơ tay lên, thuyền nhỏ biến thành một cây gậy, vừa vặn bị hắn nắm chặt chuôi gậy.
- Hạo Thiên Tôn dạy bảo chí phải.
Sắc mặt Tân Mục hờ hững, mỉm cười nói:
- Nếu đã như vậy, vậy thì ta với tư cách là minh chủ Thiên Minh, dẫn đầu chư vị khám phá nơi nguy hiểm này một phen.
Ánh mắt của mười Thiên Tôn lần lượt dừng lại trên gậy trong lòng bàn tay hắn, đám Thiên Tôn là Tổ Thần Vương và Lang Hiên thất thanh nói:
- Là ngươi!
Tần Mục hơi ngẩn ra, nhìn theo ánh mắt của bọn họ dừng lại trên gậy, lập tức biết rằng bọn họ đang ngạc nhiên vì cái gì, bật cười nói:
- Không phải ta, ta chỉ mượn gậy của hắn để sử dụng thôi. Nếu không ta cũng không thể nào xuyên qua sông hỗn độn này được.
Tổ Thần Vương, Lang Hiên, Tường Thiên Phi và Hiểu Thiên Tôn bao vây tiêu diệt Thái Đế, xông vào Hư Không tầng thứ ba mươi lăm, giết đến khi chân thân Thái Đế chỉ còn lại một cái đầu, sau đó Tân Mục lại bị bốn Thiên Tôn chặn đánh trên biển hỗn độn của Tổ Đình.
Khi đó, đột nhiên cây gậy này nhô lên từ dưới biển, chỉ cần một đòn đã đánh bay cả bốn Thiên Tôn, khiến cho bọn họ biết khó mà luil
Trước đó, cây gậy là một chiếc thuyền nhỏ có hình thù kỳ lạ, cho nên bọn họ không thể nhìn ra được, nhưng hiện tại trở về bản thể là một cây gậy, khiến cho bốn Thiên Tôn lập tức nhớ đến chuyện cũ ấm ức đó, không khỏi thầm bực dọc.
Hiểu Thiên Tôn khách khí hỏi:
- Mục Thiên Tôn, đạo huynh kia vẫn khỏe chứ?
Tân Mục cảm khái nói:
- Khỏe lắm. Hắn vẫn luôn ở trong thánh địa của ta, ăn uống ngon lành, hệt như tổ tông vậy. Lần này ta ra ngoài, hẳn còn nói với ta bên ngoài có rất nhiều kẻ xấu, bảo ta cầm gậy của hắn để phòng thân. Ta nói trên thế giới này làm gì có nhiều kẻ xấu đến thế? Kết quả thì đã gặp rồi...
Hắn nhìn lướt qua mười Thiên Tôn.
Hiểu Thiên Tôn không để bụng, cười hỏi:
- Đạo huynh đó thần thông quảng đại, là tồn tại thành đạo, trong lòng không phân thiện ác, Mục Thiên Tôn đừng nói đùa. Nếu hắn phân biệt giữa thiện và ác thì vũ trụ trời đất ngày nay sẽ không còn là dáng vẻ như bây giờ. Nếu đạo huynh đó đã làm khách ở trong Hắc Sơn, vậy thì sau chuyện này, ngươi có thể cho phép ta đến nhà thăm hỏi hay không?
Tần Mục lại thâm than khổ.
Hiện tại hắn có thể đi đâu để tìm một Thái Dịch đây? Nhưng nếu không đồng ý, vậy sẽ lộ ra vẻ sợ hãi, bị đám lão cáo già Hiểu Thiên Tôn nhìn ra manh mối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận