Mục Thần Ký

Chương 1929: Một mình tới Ngọc Kinh (2)

Chương 1929: Một mình tới Ngọc Kinh (2)Chương 1929: Một mình tới Ngọc Kinh (2)
Tân Mục suy nghĩ một chút, không cố ép nàng, nói với Yên Nhi:
- Chăm sóc mẫu thân ngươi cho tốt. Còn nữa, cho nàng ăn ít thôi, mập lên rồi đấy.
Nam Đế giận dữ, làm bộ muốn đánh, Tân Mục cười ha hả, né đi.
Hắn từ biệt Nam Đế và Thiên Âm nương nương, mang theo Tổ Địa Đạo Hỏa, cùng người mù, Tư bà bà và thái tử U Minh rời khỏi Thiên Âm Giới, trở về Tổ Đình.
Mà người câm vẫn còn ở bên trong Tổ Địa Đạo Hỏa, vẫn đứng sừng sững tại nơi đó, ngộ đạo ở bên trong.
Thiên công tạo vật, khai sáng đại đạo. Có lẽ lần luyện kiếm giúp Tân Mục này sẽ khiến người câm tiến vào một Đạo Cảnh hoàn toàn mới trên đại đạo Chú Tạo, suy diễn loại đại đạo Hậu Thiên của đại đạo Chú Tạo lên một trình độ trước nay chưa từng có.
- Mục Nhi, ngươi không trở về thánh Sơn sao?
Đến bên ngoài Thập Vạn thánh sơn của Tổ Đình, Tân Mục giao Tổ Địa Đạo Hỏa cho Tư bà bà, Tư bà bà không khỏi cau mày, đoán được ý nghĩ của hắn, hỏi:
- Ngươi định tới thành Ngọc Kinh?
Tân Mục gật đầu, nói:
- Thái Dịch mất tích trong thành Ngọc Kinh, bảo ta dựa theo bản đồ tới cứu hắn, nhưng ta mãi vẫn không hiểu là bản đồ mà hắn nói là ý gì. Ta phải tự đến Tổ Đình một chuyến, kiểm tra kết quả. Hơn nữa, ta cũng muốn tận mắt kiểm chứng xem rốt cuộc thành Ngọc Kinh kia và cảnh giới Ngọc Kinh có quan hệ gì với nhau, không tận mắt nhìn thấy, ta khó mà yên lòng. Hắn dừng một chút, giải thích với mấy người, nói:
- Ta đã tu luyện tới cảnh giới Cửu Ngục Đài, muốn tiến xa hơn thì nhất định phải bước vào cạm bẫy Ngọc Kinh! Nếu không, ta mãi mãi không thể theo kịp pháp lực của mười Thiên Tôn. Cho dù ta tu thành Đạo Cảnh ba mươi sáu Trọng Thiên, pháp lực của ta cũng không thể mạnh hơn mười Thiên Tôn. Ta nhất định phải tới thành Ngọc Kinh.
Tư bà bà hơi lo lắng, nói:
- Ngươi để lại Tổ Địa Đạo Hỏa ở thánh sơn, ngộ nhỡ Hỏa Thiên Tôn xuất hiện trong thành Ngọc Kinh, đến cướp Tổ Địa Đạo Hỏa đi mất thì sao?
Tân Mục mỉm cười, nói khẽ:
- Bà bà yên tâm. Nếu ta gặp hắn trong thành Ngọc Kinh, ta sẽ để hắn ý thức được, Tổ Địa Đạo Hỏa đã không còn thuộc về hắn nữa rồi, mà Đại Hắc Sơn của Tổ Đình cũng là cấm địa mà hắn không thể đặt chân đến.
Lời hắn nói toát ra sự tự tin cực kỳ mạnh mẽ, dường như trở lại là con người hắn của trước đây.
- Vậy ngươi cũng nên mang theo gậy Thái Dịch đi chứ?
Tư bà bà nhét gậy Thái Dịch vào tay hắn, nói:
- Tuy ngươi có Kiếp Kiếm, nhưng dù sao gậy Thái Dịch cũng là đạo binh của người thành đạo, mang theo cũng không có gì không tốt.
Tân Mục suy nghĩ một chút, nhận lấy gậy, phất tay, đưa mắt nhìn đám người Tư bà bà đi vào thánh sơn, đi về phía cây thế giới, nói thầm:
- Bà bà, ta sẽ không để chuyện của Què gia gia tái hiện lại, xảy ra với các ngươi một lần nữa. Ta đã trưởng thành rồi, lúc trước các ngươi bảo vệ ta, bây giờ ta nên bảo vệ các ngươi.
Hắn cởi áo choàng, quay người rời đi.
- Sư đệt
Ngụy Tùy Phong nhanh chóng đuổi theo, giơ một cái đỉnh lớn lên, cao giọng nói:
- Sư đệ, chờ tal
Tân Mục dừng bước, cau mày nói:
- Đại sư huynh, ta không thể dẫn theo ngươi, thành Ngọc Kinh quá nguy hiểm, ta không bảo vệ ngươi được...
- Ai thèm!
Ngụy Tùy Phong thở hổn hển, tức giận nói:
- Ta đường đường là Vân La Đế, tung hoành ngang dọc trăm vạn năm, còn cần ngươi bảo vệ sao? Ta nói này, ta đã từng đến thành Ngọc Kinh, đi theo Thái Dịch qua mười sáu con sông hỗn độn, hơn nữa còn để lại một tấm bản đồ địa lý. Nếu ngươi đến đó, dùng bản đồ của ta thì có thể bớt đi rất nhiêu phiên phức.
Tân Mục đa tạ.
Ngụy Tùy Phong đặt cái đỉnh lớn xuống, tỉnh sa trong đỉnh bay lên, tập hợp trên không trung, hình thành bản đồ địa lý thành Ngọc Kinh.
Có điều tấm bản đồ địa lý này chỉ đánh dấu những chỗ mà Ngụy Tùy Phong và Thúc Quân đã đi qua, những chỗ mà bọn họ chưa đi qua vẫn là một vùng trống rỗng.
Tần Mục cẩn thận quan sát, ghi nhớ trong lòng.
Nhưng vào lúc này, tỉnh sa đột nhiên biến hóa, hiện thành một tấm bản đồ địa lý khác, tấm bản đồ này hoàn toàn khác với tấm vừa rồi, nó có hàng nghìn con đường, vô cùng phức tạp.
Tân Mục kinh ngạc, tỉ mỉ quan sát tấm bản đồ, hắn hoàn toàn chưa từng thấy những nơi trong đó!
Hắn nhìn Ngụy Tùy Phong, Ngụy Tùy Phong cũng ngỡ ngàng, lẩm bẩm nói:
- Đây không phải là bản đồ mà thần thông của ta vẽ ra... Đúng! Thái Dịch đã từng nói, hắn nhìn thấy tấm bản đồ ta để ở ngoài thành, cho nên mới biết phương hướng của ta và Thúc Quân, bởi vậy mới có thể tìm thấy bọn ta! Chẳng lẽ Thái Dịch biết mình có khả năng một đi không trở lại, cho nên động tay động chân vapf trong cái đỉnh lớn này, dùng đỉnh của ta ghi nhớ lại dấu chân của hắn?
- Có khả năng này.
Tân Mục chăm chú nhớ lại, nói:
- Thái Dịch đạo huynh nói đến cứu hắn theo bản đồ, vậy thì chắc chắn tấm bản đồ này có liên quan đến hẳn. Bản đồ này là bản đồ địa lý thành Ngọc Kinh ư? Hắn so sánh với bản đồ địa lý của Ngụy Tùy Phong một lượt nhưng thấy hai tấm bản đồ hề có giống nhau chút nào, rõ ràng là bản đồ địa lý mà Thái Dịch để lại không phải là thành Ngọc Kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận