Mục Thần Ký

Chương 2434: Ngựa đạp trời xanh (2)

Chương 2434: Ngựa đạp trời xanh (2)Chương 2434: Ngựa đạp trời xanh (2)
Cùng lúc đó, Tần Mục gọi ba hồn của Đông Đế Thanh Long đến, phong ấn bên trong vảy rồng, giao cho tướng sĩ Giang Lăng. Tướng sĩ lập tức mang theo vảy rồng rời khỏi, truyền tống trở về Giang Lăng.
Tân Mục thu tế đàn, thu nguyên thần, thở dài nói:
- Quả nhiên Thái Sơ vẫn rất lợi hại, làm ta bị thương. Ta vẫn khó mà dự đoán được hắn. Hắn cũng đã tu thành bảy mươi hai Bảo Điện, pháp lực tu vi lại lên một tầng nữa, lấy sức mạnh thành đạo càng thêm thành thục hơn.
Linh Dục Tú tiến lên, lấy thuốc tới lau vết thương trên các đốt ngón tay cho hắn, đau lòng nói:
- Lần sau không thể ép bản thân như vậy nữa.
Tân Mục gật đầu:
- Phu nhân nói chí phải. Lần sau để Thương Quân chặn hắn lại.
Vân Thiên Tôn nhìn chằm chằm vết thương trên đốt ngón tay của hắn, không nói gì.
Tân Mục vừa mới làm phép, triệu hoán hồn phách của Thanh Long. Khoảnh khắc Tần Mục làm phép, thần thông của Thái Sơ cũng không hề thể hiện ra dấu hiệu đánh lén, cực kỳ hung hiểm!
Thần thông của Thái Sơ là lần theo ngưồn gốc, tiến thẳng đến đầu nguồn của Khiên Hồn Dẫn, quả thật khiến cho người ta khó lòng phòng bị, ngay cả Vân Thiên Tôn cũng cảm thấy vô cùng nguy hiểm!
Cùng lúc đó, Tần Mục cũng ra tay, đứng trên tế đàn thi triển đủ loại thần thông, phá giải và chặn đứng từng thần thông của Thái Sơ!
Đáng sợ nhất là thậm chí uy lực thân thông của Thái Sơ không thể truyền được đến bên ngoài tế đàn, thần thông hoàn toàn bị tan rã!
Đây mới là điều khiến cho Vân Thiên Tôn kinh ngạc nhất!
Trình độ thần thông lập đạo Mục Thiên Tôn đã cao đến mức khiến người xem không thể hiểu được. Vân Thiên Tôn đã chiến đấu với Thái Sơ nhiều lần, hiểu rõ trình độ thần thông của Thái Sơ trong lòng bàn tay, cực kỳ khâm phục Thái Sơ. Mặc dù Thái Sơ lấy sức mạnh thành đạo, nhưng trình độ Tiên Thiên Nhất Khí của hắn cũng cực kỳ kỳ cao, có thể nói là đệ nhất Tiên Thiên Nhất Khít
Tương tự, hắn cũng cực kỳ tỉnh thông đại đạo Thái Sơ, Đạo Cảnh cũng đã tu luyện tới một trình độ cao thâm, đạt tới Đạo Cảnh hai mươi mấy Trọng Thiên. Nhưng mà cường giả như hẳn, dưới đòn đánh lén lại hoàn toàn không thể khiến uy lực của thần thông ra khỏi tế đàn!
Ai cũng biết uy lực thân thông của người thành đạo khi bộc phát ra chỉ sợ có thể làm phá hủy hơn phân nửa Thái Thanh cảnh Vô Ưu Hương, nhưng uy năng lớn như vậy lại bị hạn chế trên tế đàn đều bị Tần Mục!
Cuối cùng, thần thông của Thái Sơ chỉ làm tổn thương đến đốt ngón tay của Tân Mục mà thôi. Tần Mục tiếc vì thân thông của bản thân không hoàn hảo, nhưng sức chấn động ảnh hưởng đến người khác lại không gì có thể sánh được!
Linh Dục Tú xử lý vết thương trên đốt ngón tay cho Tần Mục. Tần Mục ngẩng đầu nhìn không trung, chỉ thấy gương mặt to lớn của Thiên Công bao phủ phía tây, rất nhiều Thái Dương Thủ kéo lấy mặt trời, tập hợp bên dưới khuôn mặt của Thiên Công, đại quân Huyền Đô đã chuẩn bị ổn thoả.
- Quả thật thế lực của Thiên Đình quá lớn mạnh.
Hắn khẽ nhíu mày, Thiên Đình nắm giữ binh lực gấp mười mấy lần đến gấp mấy chục lần Vô Ưu Hương và Diên Khang. Hiện tại, đại quân Thiên Đình đã bị Vô Ưu Hương chặn lại, chiến trường còn chưa mở rộng, nhưng chỉ cần chiến trường mở rộng, e rằng Vô Ưu Hương không thể may mắn thoát khỏi tai họa này!
- Khi đó, Thiên Tôn và người thành đạo cũng phải ra trận!
Lồng ngực Tân Mục phập phồng, nguy hiểm nhất không phải Vô Ưu Hương, mà là Tây Thổ. Tây Thổ, sợ không thể giữ không được nữa!
- Trước khi Vô Ưu Hương đại bại, nhất định phải bình định thế lực của ba hướng đông nam bắc, nếu không Diên Khang sẽ bị bao vây tiêu diệt! Đông Hải.
Sứ giả của Giang Lăng bước ra khỏi cổng truyền tống, rảo bước vào trận doanh của Đông Hải, xuyên qua từng đại quân Thần Ma của Diên Khang.
Dưới lều, quốc sư Diên Khang Giang Bạch Khuê ngẩng đầu nhìn hắn, trong ánh mắt không hề chứa đựng bất an, nhưng lại không tự chủ mà đứng dậy.
Sứ giả kia bước nhanh đến trước mặt hắn, dâng vảy rồng của Thanh Long lên, nhẹ giọng nói:
- Quốc sư, Mục Thiên Tôn đã gọi ba hồn của Đông Đế Thanh Long đến, phong ấn bên trong vảy rồng!
Quốc sư Diên Khang nhận lấy vảy rồng, nói:
- Vất vả rồi, ngươi lui xuống nghỉ ngơi đi.
- Mạt tướng không mệt! Quốc sư Diên Khang chăm chú liếc nhìn hắn, nở nụ cười:
- Tốt lắm. Khi chiến tranh bắt đầu, ngươi đi theo bên cạnh ta, theo ta xuất chiến. Ngươi đi mời Địa Đức Nguyên Quân đến đây!
- Không cần, ta đã đến rồi!
Một giọng nói ôn hòa truyền đến, quốc sư Diên Khang nhìn theo tiếng nói, chỉ thấy Địa Đức Nguyên Quân Công Tôn Yến tiến về phía trước. Hắn vội vàng quay đầu lại, nhìn về phía kinh thành Diên Khang, Nguyên Mộc vẫn còn ở nơi đó, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Công Tôn Yến nói:
- Ta để bản thể ở lại kinh thành, nhục thân đến đây trước, tránh kinh động đến Đông Thiên Thanh Đế.
Quốc sư Diên Khang thi lễ chào hỏi, nói: - Nguyên Quân suy nghĩ rất đúng. Nếu như bản thể Nguyên Quân đến đây, cho dù Thanh Đế có hận Thanh Long thấu xương, cũng không dám xuất chiến. Hắn không xuất chiến thì không cách nào bắt sống hắn. Nghe hiệu lệnh của ta, chỉnh đốn quân ngũ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận