Mục Thần Ký

Chương 1552: Kẻ vây hãm người khác cuối cùng lại bị vây hãm

Chương 1552: Kẻ vây hãm người khác cuối cùng lại bị vây hãmChương 1552: Kẻ vây hãm người khác cuối cùng lại bị vây hãm
Tần Mục bước tới phía trước hẳn, cởi áo choàng khoác lên vai hắn, cười nói:
- Ta cũng cần một dũng sĩ dám chiến đấu hết mình, thậm chí dám hy sinh mạng sống của mình cho tộc Tạo Vật Chủ. Ở lại đi, thời đại Thái Cổ đã qua rồi, Tạo Vật Chủ vẫn còn tương lai.
Thúc Quân nhìn hắn, ánh mắt có chút mơ màng, lẩm bẩm:
- Mục Thiên Tôn, ngươi không phải là Tạo Vật Chủ thật sự...
Tần Mục cười đắc ý:
- Người nào không ngại gian nan, dám thay trời đổi đất, dám sáng tạo ra cái mới, gặp núi mở núi, gặp sông bắc cầu, đều là Tạo Vật Chủ. Thúc Quân, Diên Khang bây giờ, nhân tộc bây giờ, có gì khác so với Tạo Vật Chủ?
Trong lòng Thúc Quân xúc động, đi theo hắn trở về.
Trong bảo ấn, Thái Đế cười khẩy, nói:
- Thúc Quân, tội nhân của tộc Tạo Vật Chủ, ngươi đã hại chết chủng tộc của mình, còn muốn hại nhân tộc sao?
Hắn cười lớn:
- Thời đại Thái Cổ, khi ngươi đối diện với ta chỉ là một kẻ thất bại, khi ngươi đối diện với Cổ Thần cũng là một kẻ thất bại, ngươi đã mất đi mọi thứ. Tương lai ngươi cũng sẽ là một kẻ thất bại mà thôi!
Khóe miệng Thúc Quân mấp máy, cũng chẳng nói gì.
Tân Mục điềm nhiên nói:
- Thái Đế, thực ra người thật sự dồn Tạo Vật Chủ Thái Cổ vào con đường diệt vong chính là ngươi. Đổi lại bất cứ người nào khi đối diện với cục diện năm đó đều không thể thay đổi kết cục được. Ta khen ngợi Thúc Quân là vì, hắn không hề bỏ chạy giống như ngươi, mà chọn cách ở lại tiếp tục chiến đấu. Hắn có trách nhiệm, còn ngươi thì không.
Thái Đế khẽ mỉm cười:
- Còn sống, chính là người chiến thắng. Mục Thiên Tôn, ngươi chẳng hiểu gì cả!
Tân Mục cười to một tiếng, nguyên khí cuốn bảo ấn lại, đưa tới trong tay Thúc Quân, nói:
- Chắc hẳn thúc điệt các ngươi có rất nhiều chuyện cũ để nói, ta còn có chuyện cần phải xử lý.
Thúc Quân giữ lấy bảo ấn, ánh mắt lại dừng lại trên cái đầu của Thái Đế đang bị nhốt.
Sắc mặt Thái Đế hơi thay đổi, hẳn cười khẩy: - Thúc Quân, vừa rồi ngươi đánh ta, bây giờ chúng ta coi như huê nhau rồi nhỉ? Ngươi nên biết, ngươi cũng là tội nhân, ngươi căn bản không có tư cách chỉ trích †a, càng không có tư cách sỉ nhục ta... Mục Thiên Tôn! Ngươi đã hứa với ta, sẽ không xem ta như báu vật, cũng sẽ không làm nhục tal
Tần Mục quay đầu lại, cười nói:
- Sao lại sỉ nhục ngươi? Nhưng mà, nếu thúc phụ ngươi muốn sỉ nhục ngươi, ta cũng không tiện cản.
Thái Đế tức giận, nổi trận lôi đình, chỉ là hắn không thể thoát ra được bảo ấn đó.
Tân Mục ra khỏi phạm vi Thập Vạn Hắc Sơn, chỉ thấy Thần Nhân của Diên Khang đang thử khai thác một mạch khoáng khác, hắn không khỏi lắc đầu:
- Đám người Diên Khang này học tác phong bất chính từ ai thế? Đúng là một đám không sợ chất... Hắn đến nơi khai thác, hỏi qua một lượt, một Thần Nhân vội vàng nói:
- Bọn ta chỉ đang khai thác mạch khoáng bên ngoài, thân binh tiền sử bên trong bọn ta thật sự không dám động vào. Mù gia gia tinh mắt, đã vẽ xong vùng có thể khai thác cho bọn ta rồi, tránh khai thác trúng thần binh ở trung tâm mạch khoáng. Câm gia gia nói, đợi bọn ta khai thác bên ngoài xong, để vùng trung tâm cho quốc sư đến nộp mạng trước.
Tần Mục rất là hài lòng, hắn cười nói:
- Mù gia gia và câm gia gia rất hiểu ta, đương nhiên ta không muốn đi nộp mạng, mà là ta vô cùng chắc chắn có thể thuần phục được những thần binh tiền sử đó!
Hắn căn dặn một hồi, lại nhìn thấy đám người Sơ Tổ Nhân Hoàng đang dẫn đầu đám người trẻ Giang Vân Gian trở về từ bên ngoài, mấy người trẻ tuổi này bắt được mấy con cự thú Thái Cổ làm vật cưỡi, cưỡi trên người cự thú rất là hớn hở, rất là uy phong.
- Có lẽ Diên Khang có thể xây dựng được một đại quân cự thú...
Tân Mục tính toán một hồi, đi gặp Long Kỳ Lân và Yên Nhi, lấy quả trứng Hư Không Thú ra, nói:
- Chưa chắc Hư Không Thú trong Thái Hư còn sống, trứng này có khả năng là Hư Không Thú cuối cùng, nếu trứng nở, thì chính là một con Mẫu Thú! Các ngươi nhất định phải bảo vệ cẩn thận, đừng để nó chết.
Long Kỳ Lân vui mừng khôn xiết, nhanh chóng nhận lấy trứng thú, Yên Nhi giật lấy, cười nói:
- Cái tổ chim mà ta xây cho quả trứng to tròn lần trước vẫn còn, đúng lúc có thể dùng để ấp nở trứng Hư Không Thú này!
Tân Mục nhìn dáng vẻ vội vàng rời đi của nàng, lại nhìn Long Kỳ Lân, nói:
- Long béo, thứ ngươi muốn cho ta xem đâu rồi?
Long Kỳ Lân vội vàng dâng bảo vật, dẫn Tần Mục đến trung tâm của Thập Vạn Hắc Sơn, nơi đó đã dựng lên một tòa cung điện với đủ loại phong ấn niêm phong.
Long Kỳ Lân tới trước một tòa cung điện, mở khóa phong ấn, đẩy cửa ra, mỉm cười nói:
- Giáo chủ, mời xeml
Tân Mục bước vào trong điện, bất giác ánh mắt đờ ra, chỉ thấy trong đại điện muôn màu muôn sắc đến lóa cả mắt, từng đống thần kim thần liệu chất đầy như núi, những thần kim thần liệu này được chia thành nhiều loại khác nhau, sắp xếp gọn gàng!
Hắn đi vào giữa những bảo vật này thì thấy có hơn chục cái vò, có lẽ thứ được đựng trong vò là nguyên dịch Hồng Mông, khí tức của nguyên dịch khó mà che giấu, tỏa ra khắp nơi, khiến thần kim thần liệu bên cạnh trở nên vô cùng trơn bóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận