Mục Thần Ký

Chương 1812: Thiên Tâm đã là tâm ta

Chương 1812: Thiên Tâm đã là tâm taChương 1812: Thiên Tâm đã là tâm ta
Tân Mục chần chừ.
Đồ tể nói:
- Hay là chờ thêm một lát nữa?
Tân Mục nở nụ cười:
- Vậy thì chờ thêm một lát.
Năm người yên lặng ngồi xuống điều tức, lắng lặng chờ đợi.
Tân Mục còn đang chú ý chiến trường, đột nhiên khóe mắt giật giật, chỉ thấy U Thiên Tôn, Lãng Uyển và Nguyệt Thiên Tôn lần lượt bị thương. Hắn thở dài, đứng dậy nói:
- Không cần chờ nữa, chúng ta đi thông báo cho bọn họ, rút lui khỏi Huyền Đô.
Đám người đồ tể cũng lặng lẽ đứng dậy, theo hắn ra chiến trường.
Lúc này, Hồng Thiên Tôn dẫn đầu các Thiên Tôn khác liên tục tấn công Thiên Công, khiến thương tích của Thiên Công càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nặng, cho dù có được sức chiến đấu của Đại Thiên Đình, có được sức mạnh vô tận, trong chiến trường chính Huyền Đô này, Thiên Công cũng khó thoát khỏi cái chết!
Đám người Tân Mục tiếp cận đám người Nguyệt Thiên Tôn. Nguyệt Thiên Tôn, U Thiên Tôn và Lãng Uyển Thần Vương đang cố gắng hết sức để ngăn cản đám người Hồng Thiên Tôn, nhưng hiệu quả rất nhỏ.
- Nguyệt Thiên Tôn, U Thiên Tôn, Lãng Uyển, dừng tay lại!
Thần thức của Tân Mục dao động, truyền âm cho ba người, nói:
- Không cần phải tiếp tục nữa... Đột nhiên, thân hình của hắn run lên, nhìn vê phía Thiên Công, gương mặt tỏ vẻ khó có thể tin được.
Hắn cảm nhận được bức tranh đó đã được mở ra, thần thông của Cửu Ngục Tỏa 'Tâm Đạo Trường Tồn được thi triển!
Trên Linh Đài của Thiên Công, nguyên thần của Thiên Công đang nhìn thần thông của Cửu Ngục Tỏa Tâm Đạo Trường Tồn, gai nhọn của Cửu Ngục Đài mọc lên, chạm đến đạo tâm.
- Con đường phía trước sẽ còn dài. Con đường siêu thoát, có lẽ tìm kiếm con đường đi đúng đắn mới là chính đạo.
Hắn nhảy vào Cửu Ngục Đài, đau đớn dữ dội truyền đến, phong tỏa đạo tâm của hắn!
Tân Mục sảng khoái cười to, mang theo trường đao, đưa đám người đồ tể xông về phía Hỏa Thiên Tôn đang tấn công Nguyệt Thiên Tôn! Trong Thiên Hải của Tổ Đình, Khai Hoàng nhẹ nhàng bước đi trên mặt biển Thiên Hải, chỉ khi bước chân hạ xuống, Thiên Hải mới lăn tăn nổi sóng từng đợt.
- Thiên Tâm đã là tâm ta.
Lúc đầu hắn tới đây dạo bước trên mặt biển, thế nhưng đột nhiên mặt biển nhấp nhô sóng lớn, điều đó chứng tỏ đạo tâm của hắn đang phản ứng lên Thiên Hải.
Điều này hệt như một giấc mơ đáng kinh ngạc, hắn có thể nhìn thấy những khuyết điểm nhỏ nhặt, những thiếu sót đang tồn tại trong đạo tâm của bản thân. Những khuyết điểm và thiếu sót này sẽ phát triển thành sóng to gió lớn. Hắn xuyên qua sóng to gió lớn, hàng phục tâm ma, tu dưỡng đạo tâm, khiến đạo tâm của bản thân càng ngày càng thuần túy.
Mà hiện tại, hắn đi trên mặt biển, trên mặt biển đã không còn xuất hiện sóng to gió lớn, chỉ còn từng gợn sóng. Đạo tâm của hắn không gợn sóng, bình yên đến đáng sợ.
Hắn dừng bước, nhìn chằm chằm vào mặt biển Thiên Hải. Mặt biển như gương, phản ánh đúng sự thật tất cả mọi thứ trong Huyền Đô.
Hắn nhìn thấy trận chiến trong Huyền Đô, dưới chân lại có sóng biển xuất hiện, đại diện cho việc đạo tâm của hắn không còn bình tĩnh nữa.
- Đã quá muộn để đến Cửu Ngục Đài rồi, nhất định phải đến Huyền Đô.
Khai Hoàng sửa sang lại y phục, nhìn dung mạo của bản thân bằng mặt gương Thiên Hải, cất bước rời đỉ.
Sau khi hắn rời đi không bao lâu, bóng dáng Hạo Thiên Tôn dần dần bước ra từ trong Hư Không, từ hư thành thực, bước chân nhẹ nhàng đáp xuống mặt biển.
Sóng biển cuộn trào mãnh liệt khi bước chân hắn đáp xuống mặt biển, song lại nhanh chóng khôi phục sự yên ả.
Hạo Thiên Tôn không nhìn theo hướng Khai Hoàng rời đi nữa mà nhìn mặt biển phẳng lặng, quan sát tình hình chiến đấu trong Huyền Đô.
- Đã đến lúc tới Huyền Đô rồi.
Hạo Thiên Tôn cười, phía sau hắn, hư ảnh của Thần Nữ Thái Tố hiện ra, không để lại bất kỳ hình phản chiếu nào trên mặt biển Thiên Hải.
- Chắc chắn cường giả thật sự cần phải giữ được bình tĩnh giống như Khai Hoàng.
Hạo Thiên Tôn vừa mới cất bước, sóng biển trên mặt biển lại nổi lên, thế nhưng gợn sóng không lớn, hắn làm như không thấy mà đi qua.
Mặc dù đạo tâm của hẳn không bằng Khai Hoàng, nhưng chắc chắn cũng không hề yếu, nếu đổi lại là người khác đi tới Thiên Hải, chỉ sợ sóng biển trong đạo tâm sẽ hình thành sóng to gió lớn ngập trời, mà hắn cũng chỉ dậy sóng mà thôi!
Hơn nữa theo chuyển động bước chân của hắn, gợn sóng lặng dần.
- Trận chiến này không chỉ để diệt trừ Thiên Công, mà cũng là để tiêu diệt những cường địch có khả năng uy hiếp địa vị của ngươi trong mười Thiên Tôn.
Thần Nữ Thái Tố phía sau hắn dân mờ đi, nhưng giọng nói lại truyền vào trong tai hắn một cách rõ ràng giống như đang thì thầm bên tai hắn:
- Hồng Thiên Tôn sẽ không còn là mối đe dọa của ngươi nữa... Chất nhi, những gợn sóng nơi ngươi đang đứng trên Thiên Hải vô cùng nhẹ, có vẻ như đạo tâm của ngươi không kém hơn Khai Hoàng.
Hạo Thiên Tôn đi vê phía Thiên Hà, nói: - Xét về đạo tâm vững chắc, ta chỉ kém hắn một bậc mà thôi, nhưng trên Đạo Cảnh, hẳn lại vượt xa ta. Khai Hoàng coi trọng Đạo Cảnh, nhưng ta lại coi trọng sức mạnh. Sau này ta sẽ học tập hắn về phương diện Đạo Cảnh, ưu điểm lớn nhất của ta là điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận