Mục Thần Ký

Chương 1401: Thế giới hoàn mỹ

Chương 1401: Thế giới hoàn mỹChương 1401: Thế giới hoàn mỹ
Bạch Ngọc Quỳnh cười thản nhiên:
- Là vì ta sẽ không cải cách, cũng không mưu phản làm loạn ư?
Hỏa Thiên Tôn gật đầu, từ tốn nói:
- Mục Thiên Tôn không ra tay với ngươi thì ta không có lý do gì phải động vào hắn cả. Nhưng nhìn vào hành vi của hắn, về sau người này tất sẽ phản, khiến tộc ta rơi vào nguy cơ sinh tử tồn vong. Ta không thể để hắn làm như vậy, cho nên phải tìm một lý do để diệt trừ hắn.
Bạch Ngọc Quỳnh gật đầu nói:
- Cho nên lý do Thiên Tôn ra tay giết hắn chính là hắn cố thức tỉnh thân hồn Nam Đế trong cơ thể ta.
Hỏa Thiên Tôn mỉm cười:
- Không hổ là Thiên Sư, chỉ một chút đã nhìn thấu ngay.
Hắn cất bước rời đi.
Bạch Ngọc Quỳnh rùng mình.
Hỏa Thiên Tôn nhìn có vẻ thẳng thắn, nhưng thật ra lại rất tâm cơ, hắn đã biết mình là Nam Đế chuyển thế nhưng vẫn giữ mình lại chính là để đối phó với Tân Mục.
Hắn giữ mình lại, mục đích là cho Tân Mục một cơ hội "phạm sai lầm", cho bản thân một lý do giết chết Tân Mục.
- Hỏa Thiên Tôn vì lý tưởng, lý niệm của mình, giết Vân Thiên Tôn, giết Minh Hoàng, giết Nguyệt Thiên Tôn và Lăng Thiên Tôn, lần này còn muốn giết Tần Thiên Tôn, lẽ nào...
Ánh mắt nàng trở nên phức tạp, Nguyệt Thiên Tôn là sư phụ của nàng, dù nàng đã sống qua biết bao nhiêu kiếp nhưng trong lòng vẫn coi Nguyệt Thiên Tôn là người thân cận nhất của mình. Mà Hỏa Thiên Tôn lại ra tay với Nguyệt Thiên Tôn vì lý niệm của hắn.
- Lẽ nào Hỏa Thiên Tôn không biết, nếu họ liên thủ, dù không thể lật đổ Thiên Đình thì cũng có thực lực ngang nhau sao?
Nàng nhìn bóng lưng Hỏa Thiên Tôn đi xa, trong lòng thầm nói:
- Hỏa Thiên Tôn, ngươi bảo vệ Nam Thiên, che chở nhân tộc ở đó. Lẽ nào Nam Thiên của ngươi lại hoàn mỹ như vậy, còn hơn cả mấy vị Thiên Tôn này? Ngươi thật sự đã tìm ra một con đường có thể giải quyết cho nhân tộc không còn bị áp bức, không ngừng lớn mạnh sao?
Nàng chợt nghĩ, mình muốn đi Nam Thiên xem thử.
- Đợi dẹp yên loạn thế Thái Hư, ta sẽ đi tham quan Nam Thiên... Không!
Nàng nảy ra một ý tưởng, cất bước bay lên. Mà trong thần thành vẫn còn có một Bạch Ngọc Quỳnh ở lại cai quản chiến sự.
Bạch Ngọc Quỳnh lấy thân thông Không Gian ẩn giấu thân hình, bay ra phía ngoài:
- Giờ đi Nam Thiên luôn, xem thử thế giới hoàn mỹ của Hỏa Thiên Tôn là thế nào.
Mấy tháng sau, Bạch Ngọc Quỳnh trở lại Thiên Đình, che giấu gương mặt, lặng lẽ bước vào cầu Linh Năng Đối Thiên của Nam Thiên.
Rời khỏi Thái Hư quay về Thiên Đình rất tốn thời gian, nhưng từ Thiên Đình chạy tới Nam Thiên lại dễ dàng hơn rất nhiều. Tần Mục đưa cầu Linh Năng Đối Thiên đi khắp các giới, giao thông thuận tiện, không mất bao lâu Bạch Ngọc Quỳnh đã tới Nam Thiên.
Trên danh nghĩa, Nam Thiên đặt dưới sự thống trị của Xích Đế Tê Hạ Du, chư thiên san sát. Đầu tiên, Bạch Ngọc Quỳnh đi tới Nam Thiên Đại Lục - nơi đặt Thiên Cung của Tê Hạ Du. Nàng hóa thành một thiếu nữ trẻ tuổi, du lịch bốn phương. Đấu trí đấu dũng với Âm Thiên Tử khiến nàng học được rất nhiều điều, hành sự cũng cẩn thận hơn.
- Hỏa Thiên Tôn cai quản Nam Thiên cũng tốt đấy chứ.
Bạch Ngọc Quỳnh chu du khắp nơi một phen, chỉ thấy bách tính an cư lạc nghiệp giống như điền viên mục ca, dân không có lòng tranh cường háo thắng, khắp nơi đều là cảnh tượng vui vẻ hòa thuận, không khỏi vui mừng, có phần không đồng tình với hành vi của Tần Mục.
- Quả nhiên Mục Thiên Tôn sai rồi, Hỏa Thiên Tôn mới là đúng. Nơi này dân chúng có thể bình an sinh sống, cũng có thể tu luyện, trở thành Thần Thông Giả, thậm chí trở thành Thân Nhân nhân tộc. Đây mới là chốn Bồng Lai. Mục Thiên Tôn cực đoan quá rồi.
Nàng lắc đầu, định rời đi, lại bất chợt dừng bước như có thần xui quỷ khiến, tiếp tục du lịch, quan sát cuộc sống của chúng sinh.
- Dù sao thời gian ta ở lại đây cũng quá ngắn ngủi, cưỡi ngựa xem hoa, khó mà thấy được cuộc sống thật sự ở thế giới này. Mục Thiên Tôn có thể đi đến bước này, ắt phải có chỗ hơn người, ta nên ở thêm mấy ngày, xem rốt cuộc vì sao hắn lại căm thù Hỏa Thiên Tôn như vậy.
Nàng bình tâm tĩnh khí, dùng ánh mắt bàng quan xem xét văn minh nhân tộc của Nam Thiên.
Qua mấy ngày, sắc mặt nàng dần trở nên nghiêm trọng.
Nàng nhìn thấy tang lễ của nhân tộc Nam Thiên, chỉ cảm thấy vừa hoang đường vừa khó lòng tưởng tượng nổi. - Nhưng Hỏa Thiên Tôn làm vậy chắc cũng phải có nguyên nhân. Dù sao bây giờ chủng tộc Bán Thân đang có thanh thế lớn lao, nhân tộc sống được đến sáu mươi tuổi đã là rất đáng quý rồi.
Nàng tự an ủi mình, ở những chư thiên khác không có chuyện tốt thế này đâu. Nàng từng đi qua chư thiên khác ở Nguyên Giới, vì hoàn cảnh sinh tồn khốc liệt, các loại áp bách nô dịch mà loài người ở đó chỉ có thể sống đến bốn, năm mươi tuổi.
So ra thì nhân loại ở Nam Thiên đa số đều sống đến sáu mươi tuổi, sau sáu mươi tuổi hiến tế cho Bán Thần, đã coi như là sống thọ rồi.
Đương nhiên, Diên Khang là một ngoại lệ. Tuổi thọ hiện nay của người Diên Khang bình thường ngày càng cao, bởi vì điều kiện sinh hoạt tốt hơn, thời niên thiếu lại thịnh hành võ học, cho nên trong thôn xóm nào cũng có hơn mười người già trên tám mươi tuổi.
- Diên Khang chỉ tôn tại một sớm một chiều, bất cứ lúc nào cũng có thể bị diệt trừ, đương nhiên Nam Thiên càng tốt hơn.
Bạch Ngọc Quỳnh cũng nhìn thấy cách giáo dục của Nam Thiên. Tuy nàng cảm thấy loại tam tòng tứ đức, tam cương ngũ thường này có hơi sai lệch, nhưng như vậy thì dân chúng mới không tạo phản, không tạo phản thì cũng ít lầm than, nàng có thể hiểu được.
Nàng lại gặp được lễ tang của Thần Thông Giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận