Mục Thần Ký

Chương 2723: Kịch biến của Quy Khư (3)

Chương 2723: Kịch biến của Quy Khư (3)Chương 2723: Kịch biến của Quy Khư (3)
Hư Sinh Hoa nói:
- Ngươi muốn tới Quy Khư một chuyến sao?
Tân Mục gật đầu:
- Ta muốn biết lúc mượn con đường Quy Khư và đại chiến một trận với công tử Vô Cực, rốt cuộc là đám người khai thiên này đã huyết chiến đến cùng, hay là đã đạt được thỏa thuận nào đó vào phút cuối. Nhị công tử Vô Cực và người khai thiên đều chẳng phải là kẻ tốt lành gì. Nếu như bọn họ âm thầm có thỏa thuận gì đó, vậy thì nguy hiểm rồi.
Theo lý mà nói, công tử Vô Cực tuyệt đối có thực lực giết chết mấy người khai thiên này, thế nhưng lần đó, mặc dù ba mươi lăm người khai thiên đều bị thương, song ai nấy vẫn sống sót, lao ra khỏi Quy Khư.
Nếu như bọn họ thật sự có được thỏa thuận nào đó với công tử Vô Cực, vậy thì không chỉ khiến Tổ Đình gặp nguy hiểm, mà cả Thái Dịch đang trấn áp đám người khai thiên đó cũng gặp nguy hiểm!
- Ngươi tính khi nào thì đi?
Hư Sinh Hoa hỏi.
- Bây giời
Tân Mục không hề do dự chút nào, phi thân lên, bay về phía biển Hỗn Độn.
Hắn cách biển Hỗn Độn càng ngày càng gần, đúng lúc này, một luồng ánh sáng huyết tế trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình phóng thẳng lên trời. Tân Mục giật mình, vội vã nhìn về phía thành Ngọc Kinh.
Tân Mục nhìn thấy bên trong dòng sông Hỗn Độn của thành Ngọc Kinh Tổ Đình, một cây thương khổng lồ chậm rãi xuất hiện trong đại trận huyết tế, từ ảo ảnh biến thành hiện thực từng chút một!
Cây thương đó chính là binh khí của công tử Lăng Tiêu. Lúc này đây, nó đang giáng xuống thông qua huyết tết
Cây thương không ngừng chấn động trong huyết tế, khiến khắp nơi trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình xuất hiện ảo ảnh của từng cây thương sừng sững như trụ trời, dường như có thể chống đỡ cả vũ trụ hồng hoang, vĩnh hằng bất biến, không thể lay động trong đại kiếp hủy diệt!
Coong...
Dưới mái hiên Hỗn Độn Điện của Tần Mục, dường như Hồng Chung Vũ Trụ kia cũng cảm nhận được sự xuất hiện của kẻ địch mạnh, tự phát ra tiếng chuông lanh lảnh.
Tân Mục nhíu mày, tiếp tục bay lên trên, bước vào biển Hỗn Độn, tiến vào Quy Khư. Tân Mục bước vào biển Hỗn Độn, cảnh vật trước mắt lập tức thay đổi, từng Đại Uyên to to nhỏ nhỏ hệt như những miệng giếng sâu hun hút xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
Bên trong biển Hỗn Độn, từng gốc sen khổng lồ cao chót vót đứng sừng sững, từng đóa hoa sen cắm vào trong Đại Uyên.
Trên mặt biển không chỉ có lá sen Quy Khư của Tần Mục, mà còn có cả lá sen Quy Khư của mười sáu kỷ nguyên vũ trụ khác.
Tần Mục đến nơi này, chỉ thấy công tử Vô Cực đang ngồi trên một phiến lá sen trong đó, nghiêng mình vốc nước biển Hỗn Độn lên gội đầu.
Mái tóc của nàng trắng xóa, thế nhưng ngoại hình của nàng trông vẫn rất trẻ trung.
Tân Mục đứng trên lá sen của mình, lẳng lặng thưởng thức. Công tử Vô Cực cũng có thể coi là một tuyệt sắc giai nhân, nếu như tính cách không tà ác đến thế, vậy thì nàng sẽ là một nữ tử xinh đẹp lay động lòng người.
Một lúc lâu sau, công tử Vô Cực đột nhiên bật cười khúc khích:
- Lão Thất, ngươi còn muốn nhìn bao lâu nữa?
Tân Mục mỉm cười, nói:
- Nhị tỷ đang gội đầu dưới biển Hỗn Độn, trông rất đẹp. Ngươi gội bao lâu, ta sẽ nhìn bấy lâu.
- Dẻo miệng lắm.
Công tử Vô Cực ngẩng đầu lên, quyến rũ lườm hắn một cái:
- Nơi nào công tử Hỗn Độn đi qua, cỏ cây không mọc, nhưng nói lời tâm tình thì có thể khiến người ta mở cờ trong bụng.
Tân Mục bật cười ha hả, quan sát xung quanh, nói: - Khi nào thì Nhị tỷ thoát thân?
Công tử Vô Cực kinh ngạc nói:
- Sao mà lão Thất lại nói vậy?
- Ngươi dùng phù văn Quy Khư thay thế cho phù văn Hồng Mông, mài mòn ấn pháp nút thắt dây đỏ của sư phụ từng chút một. Tuy rằng trước đó ta chưa từng để ý đến, thế nhưng sau khi tới nơi này, ta lập tức biết được ngươi đang giở trò gì đó, bèn cẩn thận quan sát, cuối cùng nhìn ra được chút manh mối.
Tân Mục ngẩng đầu lên nhìn năm sợi dây xích rủ xuống từ Đại Uyên của kỷ nguyên thứ mười sáu. Đó chính là xiềng xích do thần thông của ấn pháp nút thắt dây đỏ hóa thành. Hắn nói:
- Nói về ấn pháp nút thắt dây đỏ, sư phụ xếp thứ nhất, một người khác xếp thứ hai, xếp thứ ba là ta. Ngươi động tay động chân vào ấn pháp nút thắt dây đỏ, đương nhiên không qua mắt được ta. Có lẽ ngươi đã phá giải ấn pháp nút thắt dây đỏ được gần ba ngàn năm rồi nhỉ? Năm đó, đám người khai thiên kia mượn đường từ chỗ ngươi, liệu bọn họ và ngươi có thỏa thuận gì không đây?
- Ngươi cho rằng đám người khai thiên đó sẽ phá giải một phù văn trong ấn pháp nút thắt dây đỏ giúp ta sao?
Công tử Vô Cực đảo mắt, cười nói:
- Phải rồi, ngươi cảm thấy người tinh thông ấn pháp nút thắt dây đỏ trên cả ngươi kia chính là khai thiên thứ ba mươi sáu, cho nên mới nghĩ rằng người đó giúp ta phá giải một phù văn của phong ấn, đúng không?
Tân Mục không phủ nhận.
Người từng nghiên cứu loại thần thông ấn pháp nút thắt dây đỏ này, hơn nữa có trình độ trên hẳn, đầu tiên chính là người khai sáng ra nó - chủ nhân Di La Cung, thứ hai chính là Lăng Thiên Tôn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận