Mục Thần Ký

Chương 2600: Cường giả tuyệt thế @)

Chương 2600: Cường giả tuyệt thế @)Chương 2600: Cường giả tuyệt thế @)
Tinh Ngạn cất quan tài táng đạo và nửa người dưới của điện chủ Sở Ca đi, sau đó mang theo chiếc rương rời khỏi. Tần Mục và Nguyệt Thiên Tôn đưa mắt nhìn hẳn biến mất trong dãy núi của Tổ Đình mênh mông rộng lớn. Nguyệt Thiên Tôn khen ngợi:
- Đúng là một người thần kỳ. Mới nãy ánh mắt Tinh Ngạn nhìn người không đúng lắm. Lúc nhìn ngươi, hắn cứ nhìn chằm chằm vào cổ của ngươi, có lúc lại nhìn chằm chằm vào đầu của ngươi, nhưng lại không hề nhìn thẳng vào mắt ngươi.
- Hắn muốn cái đầu của ta.
Tần Mục không để tâm lắm, cười nói:
- Chẳng qua hắn không có bản lĩnh này. Hắn cất bước, đi về phía cây thế giới, nói:
- Nguyệt, nếu như chúng ta đã tới đây rồi, vậy thì chỉ bằng tới gốc cây thế giới xem thử xem. Việc ngũ lão Phong Thứ rời khỏi cây thế giới vẫn luôn khiến ta sinh ra một loại cảm giác bất an. Dựa theo những gì mà điện chủ Hoan Hỉ nói, trước đây năm lão giả này vẫn luôn ẩn nấp dưới gốc cây thế giới, nhưng việc lần này bọn họ rời khỏi cây thế giới để chiếm cứ Thiên Đình lại không giống như chủ động rời đi, mà là giống như bị kẻ khác ép phải rời đi...
Nguyệt Thiên Tôn nhíu mày, đuổi theo bước chân của hắn. Mặc dù bước chân của hai người không hề nhanh, thế nhưng tốc độ lại nhanh đến mức đáng sợ.
Đúng lúc này, một tiếng đàn đột nhiên vang lên từ thời không sâu thẳm. Tân Mục kinh hãi, vội vàng kéo Nguyệt Thiên Tôn đi xuống phía dưới. Thiên Đình đột nhiên bị tiếng đàn mạnh mẽ tách làm đôi.
Tiếp đó, tiếng đàn chợt trở nên dồn dập, gấp gáp, vô cùng chói tai, khiến Thiên Đình lập tức chia năm xẻ bảy!
Tân Mục quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Thiên Đình mênh mông rộng lớn bị những lưỡi đao vô hình cắt qua, phân tách. Trong tiếng đàn, bóng dáng của tứ lão Phong Thứ bay khắp xung quanh, cố gắng tránh né lưỡi đao vô hình kia, thế nhưng vẫn có người không tránh được, bị tiếng đàn cắt đầu, không biết là ai trong tứ lão!
- Tứ công tử nổi giận rồi.
Tân Mục vừa mới nghĩ đến đây, đột nhiên một vệt đạo quang bay ra khỏi gốc cây thế giới, trông hệt như một cây kéo, vụt về phía Thiên Đình sụp đổ, cắt đứt sợi dây đàn cái "xoẹt”.
Tân Mục dùng mắt dọc giữa mi tâm nhìn về phía đó, chỉ thấy hai sợi dây đàn bay phấp phới trong thời không, sau đó cuốn lên, bay về phía cây thế giới!
Hai sợi dây đàn đó không thể nhìn thấy bằng mắt thường, lúc rung động cũng không phát ra âm thanh gì, thời điểm cuốn về phía cây thế giới còn xuyên qua những thần thành được xây dựng bởi cường giả tiền sử lẻn qua kỷ nguyên thứ mười bảy.
Sau khi xuyên qua, những thần thành đó không hề xuất hiện điều gì bất thường, thế nhưng đợi đến khi dây đàn bay xa, từng tòa thần thành bỗng chốc lặng lẽ nứt ral
Thần Nhân tiền sử bên trong thành đều là cường giả cấp Thiên Tôn, sở hữu thực lực cường đại, thế nhưng bọn họ căn bản chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã chết oan chết uổng!
Dưới gốc cây thế giới, hai phiến lá chợt bay lên. Hai phiến lá kia của cây thế giới càng lúc càng lớn, sau khi bắt gặp hai sợi dây đàn thì lập tức cuộn lại, quấn chặt lấy dây đàn.
Lá cây chợt bốc cháy, dây đàn cũng bốc cháy theo. Hai ngọn lửa biến mất theo dây đàn vào nơi sâu thẳm trong thời không, có lẽ đã nhanh chóng thiêu đốt đến đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười sáu!
Tân Mục sửng sốt, dừng bước lại, trầm giọng nói:
- Nguyệt, ngươi quay về đi. Một mình ta sẽ tới cây thế giới!
Nguyệt Thiên Tôn do dự chốc lát. Nàng không thấy được trận giao phong giữa dây đàn và lá cây thế giới, chỉ nhìn thấy từng tòa thần thành đột nhiên nứt ra, sau đó nhìn thấy hai phiến lá cây bay tới, cuộn lại rồi bốc cháy.
Nàng không hề nhìn thấy trận chiến trông có vẻ khó khăn nhưng lại được giải quyết một cách dễ dàng kia.
- Người ở dưới gốc cây thế giới mạnh đến mức nào?
Tân Mục tỏ vẻ nghiêm túc, trâm giọng nói:
- Không kém hơn công tử của Di La Cung!
- Bảo trọng!
Nguyệt Thiên Tôn mang theo cổ cầm rời đi, bóng dáng nhanh chóng biến mất.
Tân Mục bình tĩnh lại, đi về phía cây thế giới. Sau lưng hắn, Thiên Đình ầm ầm sụp đổ, tam lão Phong Thứ may mắn còn sống sót với thân thể bê bết máu điên cuồng tấn công về phía điện chủ Hoan Hỉ và Hạo Thiên Đế. Điện chủ Hoan Hỉ mang theo Hạo Thiên Đế chạy trốn, tiến thẳng đến nơi đóng quân của đại quân Thiên Đình do Đế Hậu nương nương chỉ huy.
Tần Mục bước đến Đại Hắc Sơn, chỉ thấy cây thế giới ngày một cao lớn, nguy nga tráng lệ, chống đỡ cả một vùng trời Tổ Đình, khiến bầu trời Tổ Đình cũng cao hơn trước đó, dường như nếu đứng từ nơi đây nhìn lên thì khoảng cách với chư thiên vạn giới cũng gân hơn rất nhiều.
Thế nhưng Tần Mục biết rằng đây chỉ là ảo giác, trên thực tế, lúc nào chư thiên vạn giới cũng cách Tổ Đình rất xa. Cây thế giới phát triển khiến cho Chung Cực Hư Không cũng không ngừng mở rộng, khiến khoảng cách giữa chư thiên vạn giới ngày một xa hơn.
Dựa theo suy luận của chủ nhân Di La Cung, tám trăm tỉ năm sau, cả vũ trụ này sẽ hoàn toàn hư không hóa, biến thành một lớp hư không mỏng manh.
Phía sau lưng Tần Mục, hỗn độn mênh mông trải rộng, Hỗn Độn Điện tọa lạc trong nguyên khí Hỗn Độn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận