Mục Thần Ký

Chương 2530: Đoạt đại thế, trận chiến đầu tiên!

Chương 2530: Đoạt đại thế, trận chiến đầu tiên!Chương 2530: Đoạt đại thế, trận chiến đầu tiên!
Ngụy Tùy Phong cười ha hả:
- Ta là một trong số ít những người có thể thi triển được thần thông Bất Dịch. Tuy rằng kém cỏi, nhưng cũng đủ để bảo vệ tính mạng! Trái lại thì đôi phu thê các ngươi nhất định phải cẩn thận mới đúng!
- Đại cát đại lợi!
Huyền Quy do Huyền Đế hóa thành ngẩng đầu, cười nói:
- Ta giỏi việc bói toán, đã tính một quẻ, chuyến này đại cát!
Thần thành của thung lũng Lam Phong dần tăng tốc. Bên trong thung lũng, người câm chỉ huy vô số thợ thủ công bắt đầu xây dựng lại từng đốc tạo xưởng, luyện chế thần binh, chuẩn bị chu đáo cho việc hao tổn trên chiến trường. Cùng lúc đó, rất nhiều thân thông giả cũng đi đi lại lại, vận chuyển linh đan diệu dược và thần kim thân khoáng từ Diên Khang tới.
Trên bầu trời, hàng trăm thần thành đón ánh chiều tà, xuất phát về hướng đại doanh Thiên Đình.
Mà bên dưới thần thành, Tư bà bà thống lĩnh đại quân dưới mặt đất của Diên Khang. Các tướng sĩ Diên Khang vừa hành quân lên đường, vừa thi triển thần thông triệu hoán. Bầu trời phía dưới thần thành không ngừng nứt ra, Thú Giới rộng lớn mênh mông xuất hiện.
Từng con cự thú Thái Cổ đồng loạt thò đầu ra khỏi thế giới kia, đáp xuống từ trên không trung.
Tư bà bà dẫn theo ngàn vạn tướng sĩ leo lên tấm lưng rộng lớn của từng con cự thú. Cự thú lao với tốc độ càng lúc càng nhanh, bước chân râm rầm khiến mặt đất phía dưới rung chuyển dữ dội.
Tư bà bà liếc mắt nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy thiếu niên sư tổ Văn Nguyên và Hoa Quyên Tú đang đứng trên lưng của một con cự thú khác. Nàng vội vàng nói:
- Văn Nguyên, chăm sóc sư muội của ngươi cho tốt! Nàng là Thánh Nữ của Thiên Thánh Giáo chúng ta!
Sư tổ Văn Nguyên cảm thấy hơi tủi thân, thầm nghĩ:
- Phượng hoàng già còn chẳng bằng gà, bây giờ địa vị của ta cũng tụt dốc không phanh, chẳng lẽ cũng là loại hoa tàn ít bướm giống Mục Nhi sao...
Tư bà bà vẫn hơi lo lắng đến an nguy của Hoa Quyên Tú, bèn nói với Giang Vân Gian:
- Vân Gian, tu vi của ngươi cao, chăm sóc sư muội của ngươi cho tốt!
Giang Vân Giang nghiêm túc gật đầu. Lần này, đội quân mà hẳn chỉ huy chính là đại quân thần binh Tứ Đế, mỗi một tướng sĩ đều cõng theo thần binh Tứ Đế, ví dụ mấy thứ như Ngũ Lôi Hồ.
Phía sau sư tổ Văn Nguyên và Hoa Quyên Tú là đại quân sĩ tử đến từ Thiên Thánh Học Cung, Quốc Tử Giám và Tế Tửu. Những người này đều xuất thân từ Thiên Thánh Giáo năm đó, bên trong còn có cả các nguyên lão như Thiên Vương và Hộ Pháp.
Sau khi lên làm giáo chủ, Tần Mục cải cách Thiên Thánh Giáo thành Thiên Thánh Học Cung. Thiên Thánh Giáo vốn chẳng có danh tiếng hay ho gì, còn bị gọi là Thiên Ma Giáo, mà nay cũng xem như đã được tẩy trắng.
Sư tổ Văn Nguyên là giáo chủ của đời này, thế nhưng cũng chỉ được cái danh mà thôi.
Các lộ đại quân của Diên Khang đồng loạt xuất phát. Sau hai ngày hành quân, đại doanh Thiên Đình đã hiện ra trước mắt. Cũng chính vào lúc này, đại quân Vô Ưu Hương đang giáp công chính diện với đội quân của đại doanh Thiên Đình!
Trận phản công đầu tiên của Diên Khang, nổ rat
Thời điểm đại quân Vô Ưu Hương tiến đánh, Thiên Đình phản kích vô cùng mạnh mẽ.
Từ sau khi đến Nguyên Giới, lúc nào Thiên Đình cũng nắm trong tay thế tấn công, tuy rằng có thắng có thua, song đại thế vẫn chưa từng thay đổi.
Mà nay, Vô Ưu Hương và Diên Khang lại ăn gan hùm mật báo, chủ động tới tấn công, tìm cách đảo ngược đại thế. Đối với các tướng sĩ của Thiên Đình mà nói, đây là chuyện tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.
Khoảnh khắc Vô Ưu Hương tiến đến phía trước đại doanh Thiên Đình, Thiên Vương Hoàng Thiên Tỷ không thể ngồi yên được nữa, lập tức dẫn theo một đội quân đánh ra ngoài. Đại quân của Thiên Đình tuôn trào như thủy triều, che khuất cả bầu trời!
Những lực sĩ khiêng quan tài đứng ở đẳng trước của Vô Ưu Hương nhìn thấy đội quân như sài lang hổ báo của Thiên Đình ở phía đối diện đang xông lên, cảnh tượng các loại thần thông đạo pháp trong doanh trại địch như cơn thủy triều ánh sáng cao. đến vạn trượng tuôn về phía bọn họ, quả thật khiến người ta như rơi vào tuyệt vọng!
Cùng với thần thông của tướng sĩ Thiên Đình tuôn trào là hàng ngàn hàng vạn thần binh. Những bảo vật đó xuyên qua cơn thủy triều thân thông điên cuồng, sau đó không ngừng biến hóa, thần uy không thể tưởng tượng được!
Trên trán tướng sĩ Vô Ưu Hương toát ra từng giọt mồ hôi to như hạt đậu, nhưng bọn họ lại không dám nhúc nhích, chỉ im lặng chờ đợi mệnh lệnh của tiêu phu Văn Thiên Các.
Bọn họ sinh ra một thứ lòng tin không biết tên với tiều phu Văn Thiên Các, dù cho cảnh tượng phía đối diện đáng sợ đến mức nào, lòng tin của bọn họ cũng chưa hề giảm xuống.
Cơn thủy triều thần thông và thần binh của tướng sĩ Thiên Đình lao tới với tốc độ cực kỳ nhanh, rút ngắn khoảng cách với bọn họ ngày một gân hơn, thế nhưng tiều phu Văn Thiên Các vẫn chưa hạ lệnh.
Khoảng cách giữa bọn họ với cơn thủy triều thần thông thần binh cuồn cuộn kia chỉ còn khoảng một trăm dặm, chớp mắt cái là tới, mà phía sau cơn thủy triều ấy còn có đội quân như sài lang hổ báo của Đông Thiên Vương Hoàng Thiên Tỷ!
Đúng vào lúc này, phía sau lưng bọn họ, giọng nói của tiều phu vang lên: - Mở quan tài! Nghênh chiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận