Mục Thần Ký

Chương 1556: Y đạo

Chương 1556: Y đạoChương 1556: Y đạo
Tân Mục không quan tâm đến việc luyện hóa nguyên dịch Thái Tố nữa, lập tức bày ra mười tám tòa Thiên Cung, giảng giải từng cái cho hắn, dược sư ngồi trên khoang thuyền lắng nghe kỹ càng.
Tân Mục là đại hành giả tu luyện, cho nên hắn vô cùng am hiểu các loại công pháp Đế Tọa của bản thân. Việc hắn tự mình thi pháp làm mẫu có thể nói là tương đương với việc một vị Thiên Tôn đang giảng giải những am hiểu tâm đắc của bản thân cho dược sư, đương nhiên là vô cùng đặc sắc, là chuyện hiếm lắm mới gặp!
Dược sư không ngừng hỏi, nói ra những nghỉ ngờ trong lòng mình, Tân Mục giải đáp từng cái một cho hắn.
Qua một hồi lâu, dược sư hiểu rõ được Thiên Cung Kiếm, sau đó hắn để Tân Mục tỉ mỉ miêu tả lại đạo văn của Thiên Cung Kiếm và cơ cấu của Thiên Cung cho hẳn nghe, mà Tân Mục cũng cẩn thận giảng giải lại.
Dược sư trầm ngâm một hồi lâu rồi lại vùi đầu luyện chế linh đan. Khi linh đan chuẩn bị được luyện thành thì hắn lại mang một ít nguyên dịch Thái Tố cho vào lò đan.
Đợi đến khi lò luyện đan mở ra, một viên linh đan từ bên trong bay ra ngoài. Bàn tay dược sư nhẹ nhàng xoay, linh đan rơi vào ngay lòng bàn tay của hắn.
Đầu ngón tay dược sư vuốt ve linh đan, đột nhiên một âm thanh của kiếm xuất hiện, từ trong linh đan rộ lên hàng vạn hàng ngàn kiếm quang. Kiếm quang ở xung quanh hắn biến thành một tòa Thiên Cung Kiếm, bao lấy toàn bộ chiếc thuyền!
Sau đó dược lực lập tức thu lại, nhưng Thiên Cung Kiếm lại không rút về bên trong linh đan.
Tân Mục thấy cảnh tượng này, trong lòng sinh ra một cảm giác kỳ lạ, hành lễ đệ tử hỏi:
- Dược sự gia gia, vì sao y đạo lại có biểu hiện như thế? Y đạo là gì vậy?
Dược sư thu viên linh đan lại, vui vẻ nói:
- Cũng phải sau khi đến Tổ Đình, ta mới hiểu được Thiên Cung Y Đạo. Trước đó, ta nhận được nguyên dịch Thái Tố này của người, cuối cùng cũng đã hiểu rõ về y đạo. Người câm nói rằng, nhân đạo, không tổn hại mà cung phụng có thừa, Thiên Đạo, tổn hại có dư mà không bù lại được. Những lời này có đạo lý của hắn, nhưng y đạo thì không giống.
Ánh mắt của hắn càng ngày càng sáng lên, nói:
- Y đạo, cũng là nhân đạo, tổn hại có dư mà không bù lại được. Con người ta đều có sinh lão bệnh tử. Nhưng nếu người không thể sinh, y đạo có thể trợ sinh; người già đi, y đạo có thể làm chậm quá trình già đi; người bị bệnh, y đạo có thể chữa bệnh; người sắp chết, y đạo cũng sẽ chết theo; người bị thương thì trị thương, người đau ốm thì trị đau ốm. Sinh lão bệnh tử là tự nhiên, cho dù con người muốn nghịch thiên thì cũng phải dựa vào các quy luật tự nhiên để tìm đường đi. Mục Nhi, đấy là y đạo.
Hắn bày Thiên Cung Y Đạo của mình ra, cười nói:
- Tu vi của ta không đủ, ta dùng y đạo để chữa trị, dùng linh đan diệu dược để tăng tu vi cảnh giới của mình. Ta không rành kiếm thuật, không rõ kiếm pháp, không hiểu kiếm đạo, vì thế đã dùng y đạo để luyện đan dược của Thiên Cung Kiếm, như vậy thì khi dùng linh đan sẽ có thể tạm thời sở hữu một tòa Thiên Cung Kiếm, thực lực tăng mạnh.
- Thứ gọi là nhất pháp thông thì bách pháp thông, nhất đạo thành là bách đạo thành, y đạo cũng thế. Mục Nhi, cho dù thực lực tu vi của ngươi mạnh hơn ta rất nhiều, cho dù là người thông minh tài trí hơn ta rất nhiều, nhưng có hai thứ mà ta sẽ luôn hơn ngươi.
Hắn giơ hai ngón tay lên:
- Đầu tiên là tướng mạo. Thứ hai là y đạo. Y đạo của ngươi chỉ ở mức nhập môn mà thôi, cần tiếp tục tu hành!
Tân Mục khom người nói:
- Dược sư gia gia nói điều thứ hai ta rất đồng ý, thế nhưng điều thứ nhất thì ta không tán thành lắm.
Hai người cười ha ha.
- Như vậy thì bây giờ dược sư gia gia đã chắc chắn bao nhiêu phần sẽ chữa khỏi cho Nguyệt Thiên Tôn rồi?
Tân Mục lại hỏi.
- Ba phần. Dược sư lại giơ thêm một ngón tay, thản nhiên nói:
- Ta không hiểu đại đạo của Thiên Tôn, cũng không có đạo hạnh Thiên Tôn. Ví dụ như ngươi có thể thấy được đạo thương của Nguyệt Thiên Tôn thì ta nắm chắc mười phần ngay! Tuy là ta ra tay chữa trị cho Nguyệt Thiên Tôn, nhưng mấu chốt lại nằm ở nhãn lực của ngươi!
'Tân Mục nhướng mày.
Thuyền tốc độ cao đã đến phía ngoài Tổ Đình, lái vào trong cầu Linh Năng Đối Thiên.
Không bao lâu sau, thuyền tốc độ cao đã đến Diên Khang, đi ngang qua Nguyên Giới, đi đến Đạo Môn bên cạnh rừng đào.
Thuyền tốc độ cao cần mấy ngày mới có thể chạy đến đó, Tần Mục lại tiếp tục dốc sức bồi dưỡng truyền thụ những công pháp Đế Tọa khác cho dược sư. Mặc dù dược sư không thể học được, nhưng lại có thể ghi lại các phù văn và kết cấu phù văn đạo văn của công pháp Đế Tọa, dùng các các linh dược gom được để tạo thành linh đan trong đạo văn, dùng đạo văn để luyện Thiên Cung.
Hắn tiếp tục luyện chế thêm mấy viên linh đan nữa, lúc này, thuyền tốc độ cao cũng đã đến bên cạnh Đạo Môn.
Tân Mục dừng thuyền tốc độ cao lại, hai người nhảy xuống từ trên thuyền Tần Mục phất tay, thu hồi thuyền tốc độ cao lại, đặt ở trong đại lục Tần Tự.
Dược sư chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, khom lưng lạy với rừng đào rồi nói:
- Dược sư nhàn tản nơi Diên Khang cùng đi với Mục Thiên Tôn tới thăm chủ nhân rừng đào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận