Mục Thần Ký

Chương 2259: Quà tặng của Tỉnh Ngạn (2)

Chương 2259: Quà tặng của Tỉnh Ngạn (2)Chương 2259: Quà tặng của Tỉnh Ngạn (2)
Nhưng mà ngươi chẳng những không tiêu diệt Diên Khang, hoàn thiện đạo tâm của ngươi, lại còn thành thân lúc tỉnh thần suy sụp, khiến cho bản thân đội thêm một gông xiềng!
Khóe miệng Tân Mục giật giật, không nói gì.
Đột nhiên Hạo Thiên Để cảm thấy tỉnh thần sảng khoái không thể diễn tả được, đạo tâm thông suốt, tâm ma trấn áp ở trong đạo tâm không cánh mà bay, ôn hòa cười nói:
- Nhưng ngươi là Mục Thiên Tôn, ngươi không thể tiêu diệt Diên Khang. Trầm là Thiên Đế, ngươi còn sống một ngày, trầm cũng không thể tiêu diệt Diên Khang để giúp ngươi hoàn thiện được đạo tâm. Xin lỗi, ta lại tự xưng trầm rồi. Hắn cười nói:
- Mục Thiên Tôn, nhìn thấy ngươi của bây giờ, ta vừa đau lòng, vừa vui mừng. Đau lòng vì tinh thần của ngươi suy sụp, vui mừng vì ta đánh bại được ngươi.
Tân Mục khàn khàn giọng, giãy giụa nói:
- Không phải là ngươi đánh bại ta, mà là Tam công tử và Tứ công tử của Di La Cung đánh bại ta!
Hạo Thiên Đế cười nói:
- Mượn sức, vốn dĩ cũng là một loại thực lực! Không phải Thái Sơ phụ thân ta cũng muốn mượn sức của Di La Cung sao? Hắn muốn, nhưng hắn không mượn được, mà ta mượn được, đây là thực lực của ta! Ngươi đã thua rồi, đừng có lên mặt khoe khoang.
Tân Mục há to miệng, đột nhiên thất vọng thở dài. Hạo Thiên Đế cười nói:
- Ngươi yên tâm mà làm địa chủ đi, nơi này rất tốt, phong cảnh đẹp, không rời Diên Khang, lại có giai nhân làm bạn.
Hắn đột nhiên xoay người, chỉ nhìn thấy Linh Dục Tú cất bước đi tới, trên mặt lộ vẻ hơi căng thẳng.
Hạo Thiên Đế mỉm cười, lập tức cảm nhận được thân thể của Tân Mục kéo căng, hiển nhiên là đang vô cùng căng thẳng.
- Ngươi thật sự thua rồi.
Hạo Thiên Đế buồn bã nói:
- Ngươi thua ở chỗ ngươi không nên đặt tình cảm lên trên tất cả. Trẫm rất muốn làm gì đó để giúp ngươi phấn chấn lên, để trẫm đánh bại ngươi thêm một lần nữa.
Hắn vô tình tỏa ra sát ý, sát ý này cũng không phải là nhằm vào Tân Mục, mà là nhằm vào Linh Dục Tú.
Nhưng lúc này, bên cạnh hắn, đạo tâm của Tần Mục giống như cây cổ thụ gặp xuân, giống như thoát khỏi tâng tâng trói buộc, ý chí chiến đấu ngày càng sâu, càng ngày càng mạnh hơn.
Hạo Thiên Đế mỉm cười, Thiên Cung của hai vùng Đại Thiên Đình phía sau đầu hắn kết hợp lại với nhau, biến thành hai mặt Thiên Luân Vạn Đạo sừng sững.
Trong cơ thể Tân Mục vang lên tiếng nổ đùng đùng, đạo tâm phẳng lặng đang nhanh chóng khôi phục lại như xưa!
Đột nhiên Hạo Thiên Đế xoay người tung một chưởng, nghênh tiếp bàn tay của Tần Mục. Hai tay của hai người chạm vào. nhau, Thiên Hà dậy sóng, sóng lớn xé trời, vô cùng kinh người!
Bầu trời thay đổi khôn lường, quét sạch tất cả, trời quang mây tạnh xanh biếc như được gội rửa!
Khóe miệng Tần Mục chảy máu, thân hình chợt lóe lên bảo vệ ở trước cơ thể của Linh Dục Tú.
Hạo Thiên Đế chắp hai tay sau lưng đi về phía hai người, khẽ gật đầu:
- Đệ muội. Ngươi từng phái người đi giết Hỏa Thiên Tôn chuyển thế, người đó là thiếu niên, mang theo một cái rương, chiếm lấy cơ thể của thiếu niên Ngự Thiên Tôn. Người này là ai?
Linh Dục Tú không dám thất lễ, khom người nói:
- Người đó là một Thần Ma tên là Tinh Ngạn. Hắn cực kỳ mạnh, nhưng tính tình cổ quái.
Hạo Thiên Đế lướt qua hai người, nói:
- Ta đang tìm hắn. Làm phiền đệ muội nói với Diên Phong Đế, người trầm muốn tìm chính là hắn, kêu hắn đưa người này đưa đến Thiên Đình, trẫm muốn phong thưởng cho hắn.
Linh Dục Tú hơi giật mình. Hạo Thiên Đế cười nói:
- Mục Thiên Tôn, Diên Khang của ngươi vẫn còn trong tay trẫm. Chỉ cần ngươi thành thật, trẫm sẽ không động đến Diên Khang.
Tân Mục hừ một tiếng, phun một ngụm máu tươi, đạo tâm vừa khôi phục đã ảm đạm xuống, tầng tầng tự phong ấn.
Hạo Thiên Đế cười lớn, thân hình biến mất.
Linh Dục Tú vội vàng kiểm tra vết thương của Tân Mục, Tân Mục xua tay nói:
- Ta không sao. Hắn có thể làm tổn thương ta, nhưng không giết chết ta được. Chẳng qua hắn chỉ đánh ta một chưởng, cố gắng làm ta bị thương . Hắn vẫn không yên tâm giống như trước, định khiến ta bị thương không có cách nào chữa trị được. Những vết thương thế này, ta sẽ nhanh chóng luyện hóa thôi. Linh Dục Tú không yên tâm, lo lắng nói:
- Liệu việc ngươi đánh thức đạo tâm rồi động thủ với hắn có khơi dậy sự nghỉ ngờ hoài nghi trong hắn hay không?
Tân Mục thôi thúc công pháp, luyện hóa đạo thương, lắc đầu nói:
- Chính vì như vậy hắn mới không nghi ngờ. Chẳng qua ta hơi lo lắng...
Ánh mắt của hắn lóe lên, nhìn về hướng Hạo Thiên Đế rời đi:
- Hắn tự nhận đánh bại ta, hơn nữa tâm ma trong đạo tâm hắn cũng đã không cánh mà bay, chỉ sợ Đạo Cảnh của hẳn đã tiến cảnh. Hắn hiện tại mạnh hơn trước kia nhiều.
Linh Dục Tú nhíu lông mày lại.
Tân Mục hỏi:
- Chuyện về Tinh Ngạn là sao? Linh Dục kể lại chuyện bản thân từng cử Tinh Ngạn giết chuyển thế thân của Hỏa Thiên Tôn ra, nói:
- Sau khi trở về, Tinh tiên sinh bế quan không ra ngoài, luôn ẩn mình trên Trích Tỉnh Phong, ta cũng không biết có chuyện gì xảy ra.
- Người muốn giết Hỏa Thiên Tôn nhất là Hạo Thiên Tôn, chắc chắn chuyển thế thân của Hạo Thiên Tôn đã từng gặp Tinh Ngạn, hơn nữa còn chết trong tay hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận