Mục Thần Ký

Chương 1967: Mỹ nhân tuổi xế chiều

Chương 1967: Mỹ nhân tuổi xế chiềuChương 1967: Mỹ nhân tuổi xế chiều
Vành mắt Tần Mục đỏ lên, nghẹn ngào hỏi:
- Đại ca nói phải, là tiểu đệ lỗ mãng. Vừa rồi tiểu đệ không làm đại ca bị thương chứ?
- Vẫn tốt, vẫn tốt. May mà Yêu đệ thu kiếm kịp thời.
Tường Thiên Phi lau những giọt nước mắt trên khóe mắt, thấm thía nói:
- Huynh đệ giao chiến thì cũng chẳng khác nào phụ thân đang dạy tử nữ của mình. Chúng ta là huynh đệ thân thiết khác phụ mẫu, vậy mà lại tương tàn ở trước mặt người ngoài, chẳng phải là muốn bị người ta cười chết hay sao? Chuyện này cũng trách ca ca, là ca ca không đúng, ca ca nhận lỗi với ngươi. - Là tiểu đệ không đúng!
Tân Mục lau nước mắt nói.
Tường Thiên Phi thở dài, nói:
- Không thể để cho người ngoài cười nhạo chúng ta nữa. Yêu đệ, ngươi nguôi giận, chúng ta cùng bình tĩnh lại.
Tân Mục nói đúng, hai người đều ngồi xuống, vẫn là một người ngồi ở mũi thuyền, một người ngồi ở đuôi thuyền.
Khóe mắt Tường Thiên Phi giật giật:
- Con thuyền này quá nhỏ, không thể thi triển được...
- Thuyền quá nhỏ.
Ở mũi thuyền, khóe mắt của Tân Mục cũng giật giật:
- Cùng lúc ta giết chết nàng thì cũng sẽ bị nàng giết chết. Xem ra vẫn phải đợi thêm, chờ nàng trở nên già hơn một chút. Hơn nữa, tu vi của ta càng ngày càng mạnh, mà nàng thì càng ngày càng yếu, ta sẽ ngày càng có nhiều cơ hội.
Ánh sáng trong mắt Tường Thiên Phi loé lên, nhớ lại tình hình xuất chiêu lúc trước của Tần Mục, thầm nghĩ:
- Việc hắn có thể tránh được sự xâm nhập của đại kiếp hủy diệt là dựa vào cây trong lĩnh vực của hắn sao? Nếu đã biết được nguyên nhân, vậy thì lập tức tìm kiếm cơ hội, giết chết hắn, cướp cây!
- Hai kẻ này thật không biết xấu hổ!
Trên đạo thụ, Hạo Thiên Tôn nói với bốn Thiên Tôn đi cùng:
- Sở dĩ Mục Thiên Tôn không già đi là vì cái cây kỳ lạ kia trong lĩnh vực của hắn, chư vị nghĩ sao?
- Rốt cuộc cái cây đó là thứ gì mà có thể ngăn cản sự xâm nhập của đại kiếp hủy diệt?
Lúc này, ánh mắt của chín Thiên Tôn đều loé lên, lần lượt nhìn về phía Tân Mục trên thuyên nhỏ, trong lòng mỗi người đều có suy đoán của riêng mình.
Bọn họ không hề biết rằng trên đời này có cây thế giới. Từ trước khi bọn họ xuất thế, Thái Dịch đã chặt cây thế giới, phóng hỏa đốt cháy, chỉ còn lại Đại Hắc Sơn.
Bọn họ đã vào thành Ngọc Kinh được ba năm, cho nên không hề hay biết chuyện bây giờ cây thế giới đã sống lại ngay trong Đại Hắc Sơn, cũng càng không biết cây thế giới vừa mới mọc ra đã bị Tân Mục chặt, cấy vào Linh Thai Thần Tàng của bản thân.
Hiện giờ trên thế gian có hai gốc cây thế giới, một gốc đang lớn lên ở Đại Hắc Sơn, một gốc đang lớn lên trong Thân Tàng của Tần Mục.
Sau khi tiến vào thành Ngọc Kinh Tổ Đình, bọn họ thu hoạch được rất nhiều thứ, nhưng cũng bỏ lỡ không ít thứ. Trên thuyền nhỏ, Tường Thiên Phi và Tân Mục đề phòng lẫn nhau. Hai người, một người thì dựa vào tu vi thâm hậu, một người thì dựa vào bảo kiếm sắc bén và trình độ Kiếm Đạo cao thâm. Ở nơi nhỏ như vậy, ra tay chỉ có kết cục là đồng quy vu tận.
Tường Thiên Phi nhìn chằm chằm vào Tần Mục, thử dùng thần thức tưởng tượng, chữa trị nhục thân và Thiên Cung Thiên Đình bị lão hóa, nhưng hiệu quả rất ít.
Cho dù là thần thức của nàng cũng đang bị hủy diệt, huống chi là dùng thần thức tưởng tượng?
Nhục thân của Tân Mục vẫn duy trì sinh cơ hệt như lúc ban đầu, nguyên thần không hề suy yếu, đại đạo cũng không hề có xu hướng tan rã.
Không chỉ như thế, theo thời gian trôi qua, tu vi của hắn còn tăng lên với tốc độ có thể nhìn thấy được, điều này khiến Tường Thiên Phi càng thêm lo lắng.
Thỉnh thoảng Tân Mục cho cây thế giới trong Linh Thai Thần Tàng của bản thân xuất hiện, hệt như một con khổng tước đực đang khoe đuôi của bản thân, không có việc gì cũng lấy ra khoe khoang một chút.
Tường Thiên Phi hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng biết Tân Mục đang câu cá, dùng cây thế giới dụ dỗ nàng tiếp tục đi theo Tần Mục, đi theo cho đến khi thân thể già đi không thể đánh lại Tân Mục.
Lúc đó, Tần Mục sẽ cháy nhà ra mặt chuột, giết chết nàng!
- Hắn không chỉ dụ dỗ ta, mà còn dụ dỗ các Thiên Tôn khác.
Trong lòng Tường Thiên Phi biết rõ Tân Mục có đầy rây dã tâm, muốn dùng cây thế giới của bản thân để câu mười Thiên Tôn bọn họ, mượn đại kiếp hủy diệt của vũ trụ thời tiền sử khiến cho bọn họ đều trở nên già yếu!
Đợi đến khi sức chiến đấu của bọn họ không bằng Tần Mục, Tân Mục lần lượt diệt trừ toàn bộ mười Thiên Tôn!
Hắn muốn hoàn thành một hành động vĩ đại không thể hoàn thành vào ngày thường!
Mười Thiên Tôn đều là kẻ thông minh, đương nhiên có thể nhìn ra được ý đồ hành động của Tần Mục, nhưng không ai chùn bước. Hạo Thiên Tôn không lui, Hiểu Thiên Tôn cũng không lui.
Sức hấp dẫn của cây thế giới rất lớn, nhưng sức hấp dẫn của thành Ngọc Kinh Tổ Đình càng lớn hơn. Lần này, có Tân Mục và Tường Thiên Phi dẫn đường là cơ hội duy nhất để bọn họ có thể tiến vào tòa thành cổ xưa này, khám phá những bí ẩn của Ngọc Kinh!
Bỏ lỡ cơ hội này là bỏ lỡ tương lai và tiền đồ của bản thân! Nếu Tân Mục hoặc Tường Thiên Phi đến nơi sâu nhất của thành Ngọc Kinh, nắm giữ huyền bí của thành Ngọc Kinh, tu thành cảnh giới Thiên Đình thật sự, vậy thì bọn họ sẽ không còn khả năng lật đổ ván cời
Bạn cần đăng nhập để bình luận