Mục Thần Ký

Chương 1528: Kẻ đầu sỏ

Chương 1528: Kẻ đầu sỏChương 1528: Kẻ đầu sỏ
Bốn phương tám hướng khắp vùng trời trên biển Hỗn Độn bùng nổ chấn động vô cùng khủng bố, nhưng khi thổi đến biển Hỗn Độn, gặp phải cây gậy chống dựng thẳng trên biển của Thái Dịch, mọi thứ lại ngay tức khắc trở nên gió êm sóng lặng, yên tĩnh lạ thường.
Mà trên bầu trời, vô số gốc rễ của Địa Mẫu Nguyên Quân đứt đoạn, giáng xuống từ trên trời, rơi lộp bộp vào biển Hỗn Độn, không bao lâu sau thì bị biển Hỗn Độn đồng hóa, biến thành từng đợt từng đợt khí Hỗn Độn trong biển.
Ánh mắt Hư Sinh Hoa dừng lại trên cây gậy của Thái Dịch, lộ ra vẻ kinh ngạc:
- Cây gậy này, hình như còn lợi hại hơn cả Nguyên Mộc ấy chứ, nó làm bằng gỗ gì vậy? Thái Dịch chú ý ánh mắt của hắn, cười nói:
- Gỗ này, trong nhà Mục Thiên Tôn có rất nhiều, nhưng đều bị ta đốt sạch rồi. Ngươi đừng nói cho hắn biết chỗ ta còn một cây, nếu không hắn lại tới cướp của ta.
Trong lòng Hứa Sinh Hoa có chút mù mờ:
- Trong nhà Tần giáo chủ có rất nhiều? Hắn trở nên giàu có như vậy từ khi nào thế? Rõ ràng tên này nghèo kiết xác không một xu dính túi, thấy đồ tốt nhà ai cũng muốn cướp. Lần này chắc hẳn là lại cướp đoạt của cải của người khác rồi...
Ông lão Thái Dịch cười nói:
- Các ngươi mau nhìn xem, lại có đạo hữu muốn ra tay gây chuyện rồi! Nhưng mà kẻ chủ mưu còn đang trên đường đến.
Lúc này, Tần Mục còn đang trên đường đi thuyền đến. Hắn đi nhanh như chớp, trong lòng âm thầm oán trách mình trốn quá cao, không nên trốn ở Hư Không thứ hai mươi chín.
Tay phải của Hiểu Thiên Tôn đấm cho cơ thể Địa Mẫu chìm xuống, lúc sắp rơi vào biển Hỗn Độn, đột nhiên tế đàn chia năm xẻ bảy, vô số rễ cây co rút lại, chui vào trong lòng đất biến mất không thấy đâu.
Bởi vì Địa Mẫu Nguyên Quân chỉ còn lại một linh hồn, vả lại còn bị Tân Mục tước đi tu vi mà phải chịu thiệt thòi, cho nên không thể không tránh đi công kích.
Mà tại vùng trời trên cánh tay phải bị gãy của Hiểu Thiên Tôn, trận chiến giữa Liên Hoa và Tứ Phương Đỉnh vẫn còn tiếp tục. Hai món bảo vật Thiên Tôn đều tự phát ra uy năng khủng bố, cố gắng áp đảo đối phương, thu lấy tay phải của Hiểu Thiên Tôn cộng thêm cả Nguyên Thạch Thái Sơ trong tay.
Đột nhiên, trên bâu trời một ánh sáng đỏ đột ngột xuất hiện. Ánh sáng như một cây cột tràn vào từ chỗ thủng do phong ấn Tổ Đình bị phá vỡ, hóa thành một chưởng ấn, ầm ầm đóng trên Liên Hoa và Tứ Phương Đỉnh, đè hai bảo vật này rơi xuống với tốc độ rất nhanh, hạ xuống biển Hỗn Độn!
- Thiên Công!
Tất cả Thiên Tôn và Thái Đế đang chém giết trên trời đều giật mình, đồng loạt xuất một đòn chặn đứng một chưởng tung ra từ Huyền Đô của Thiên Công.
Đúng vào lúc này, ma khí U Đô đột nhiên phun ra, trong phút chốc tràn ngập biển Hỗn Độn. Trong ma khí, một Thổ Bá chậm rãi bay lên, mắt dọc giữa mi tâm dựng thẳng, mở to, cố định tay phải Hiểu Thiên Tôn đang rơi xuống. Cây roi vút một tiếng vung ra, quấn lấy tay phải này của Thiên Tôn, kéo nó về phía biển cả tạo ra từ ma khí U Đô. - Thiên Công, Thổ Bá, các ngươi cũng khó mà chịu nổi cô đơn, quyết tâm nhúng tay vào thế sự sao?
Hiểu Thiên Tôn đẩy lùi Nghiên Thiên Phi, giáng xuống từ trên trời, cười lạnh nói:
- Nhưng phong ấn vẫn còn, các ngươi không thể nào đến đây bằng chân thân, cho nên không phải đối thủ của ta. Nếu chân thân cả ngươi đến đây thì nhất định sẽ bị đại đạo trói buộc, khi đó là giờ chết của các ngươi. Còn không mau lui xuống?
Hắn ôm hận xông tới, thậm chí sử dụng thủ đoạn âm thầm khiến Nghiên Thiên Phi không thể không lui, có thể thấy được thực lực hắn mạnh mẽ tới mức nào. Nhưng trên đường hẳn lao đến giết Thổ Bá, đột nhiên Thái Đế nghiêng người lao tới, trong lòng Hiểu Thiên Tôn kinh ngạc, hai người va chạm trong không trung, rồi tự tách ra.
Thái Đế cười lạnh, bỏ qua hắn đi thẳng tới Thổ Bá bên dưới:
- Bản lĩnh của con nuôi cũng không tệ đâu.
Hiểu Thiên Tôn cười lạnh, cũng đi thẳng đến chỗ Thổ Bá:
- Vợ ngươi, ta ngủ rồi.
Thái Đế tức sùi bọt mép, vừa đuổi theo Thổ Bá, vừa đánh nhau với hắn. Vì Thổ Bá không đến bằng chân thân, thế nên chỉ có thể vừa cố hết sức thu lại roi Minh Hà, vừa cố gắng quay lại U Đô.
Ầm...
Biển cả tạo nên từ ma khí U Đô rung chuyển dữ dội, Thái Đế và Hiểu Thiên Tôn lao xuống làm nổ tung biển ma khí. Khí thế đồi dào của hai cường giả cấp đại Thiên Tôn chấn động tới mức khiến biển ma khí bị phân tách, lộ ra biển Hỗn Độn ở phía dưới.
Dưới biển Hỗn Độn, đám người Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền nhìn về phía trước, chỉ có thể nhìn thấy đôi chân cường tráng của Thân Ma vĩ đại giống như trụ chọc trời.
Bọn họ giẫm lên trên mặt biển Hỗn Độn, áp lực của bọn họ không hề ép vào biển Hỗn Độn, mà ép trên cây gậy của ông lão Thái Dịch.
Hư Sinh Hoa nhìn về phía cây gậy, chỉ thấy cây trụ bị ép đến hơi cong.
- Đạo huynh, người nói cây gậy này đến từ nhà của Mục Thiên Tôn?
Hư Sinh Hoa hỏi:
- Trong nhà Mục Thiên Tôn có nhiều loại gỗ này lắm sao?
Ông lão Thái Dịch cười tửm tỉm nói:
- Đầy khắp núi đồi, nếu Hư đạo hữu muốn thì hỏi Mục Thiên Tôn vài ngọn núi, Mục Thiên Tôn rất hào phóng, nhất định sẽ không từ chối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận