Mục Thần Ký

Chương 1453: Yếu ớt liên thủ

Chương 1453: Yếu ớt liên thủChương 1453: Yếu ớt liên thủ
Nhưng hẳn vẫn kiềm chế, mượn sức mạnh của Thái Tố khôi phục cho bản thân là rất nguy hiểm, nhưng không mượn sức mạnh của Thái Tố thì còn bết bát hơn, thậm chí sẽ phải chết không biết chừng.
- Mục Thiên Tôn.
Giọng nói của nữ nhân kia vang lên, dễ nghe êm tai, tựa như thần khúc huyền diệu nhất.
Tân Mục dừng bước, nhìn người đứng sau lưng Hạo Thiên Tôn.
Thần Nữ cũng không rảnh rỗi, đứng ở nơi đó, xung quanh như mộng cảnh, các loại đạo quang màu sắc lưu động, đạo quang nhẹ nhàng lan ra, phạm vi bao phủ càng ngày càng rộng.
Tân Mục lui lại, cười nói:
- Thái Tố, Thái Tố đạo huynh đừng quên, không có ta thì ngươi không đã không được sinh ra. Giữa chúng ta không hề có thù oán, mà trên thực tế ta còn coi như có ơn với ngươi. Nếu ta không giải thoát ngươi ra khỏi Lưu Ly Thanh Thiên Tràng thì đến giờ ngươi vẫn còn là một món bảo vật trong Thanh Thiên Tràng, bị người ta điều khiển!
Đạo quang đột nhiên bao trùm lên Tần Mục, soạt một cái khép lại. Mắt Tân Mục giận giật, trước khi đạo quang khép lại thoát ra khỏi U Đô Thái Hư, chạy tới vùng đất Thái Hư, cười nói:
- Thái Tố đạo huynh, hôm nay nể mặt ngươi, ta bỏ qua cho Hạo Thiên Tôn một mạng. Hạo huynh, mạng của ngươi ta để lại cho ngươi đấy, hôm khác quay lại lấy sau.
Hắn xuất hiện ở vùng đất Thái Hư, lập tức kinh hãi phát hiện ra đạo quang vẫn đang bao quanh mình.
Tân Mục sởn gai ốc, đạo quang là đại đạo Thái Tố biến thành, kỳ diệu không gì sánh được. Trong nháy mắt hắn còn đang kinh hãi đã hiển hóa thành một món thần vật, úp lên đỉnh đầu hẳn.
Đó là một quả chuông lớn. Hồi đó Tân Mục thăm dò Thái Tố Thần Noãn, ý thức lẻn vào trong trứng, chỉ thấy được hồng hoang mênh mông, khí hồng hoang hóa thành một quả chuông lớn, giống quả chuông này như đúc.
Trên vách chuông có chim muông sâu cá, nhật nguyệt tinh thần, ngân hà tinh đấu, thiên địa vạn tượng, ẩn chứa uy năng hầu như khai thiên lập địa.
Tóc gáy Tân Mục dựng cả lên, không thèm phân trần mà lấy Thái Thủy Chi Noãn ra, cất giọng nói đạo ngữ Thái Thủy tối nghĩa khó hiểu:
- Thái Thủy đạo huynh, ta mặc kệ ngươi với Thái Tố có mưu đồ gì, chỉ cần ngươi giúp ta tránh được kiếp nạn này, ta sẽ toàn tâm toàn ý sưu tâm Thân Thạch Thái Thủy, Nguyên Thạch Thái Thủy, đoạt lại mạch khoáng Thái Thủy, giúp ngươi xuất thế.
- Sao ngươi không nói sớm?
Trong Thái Thủy Chi Noãn vẳng ra một tiếng cười dài, chuông thân của Thái Tố trên đỉnh đầu Tần Mục bạo phát uy năng. Uy năng hủy thiêt diệt địa đánh thẳng tới, nơi tiếng chuông đi qua không gian không còn tồn tại, tất cả hóa thành bột mịn.
Trên Thái Thủy Chi Noãn, vô số phù văn đại đạo nổi lên như có vô số Cổ Thần và chúng sinh đồng thanh tụng niệm một cái tên, quang mang to lớn đón lấy tiếng chuông, nâng tiếng chuông lên, khiến nó không thể hạ xuống.
Trong đầu Tân Mục lập tức vang lên giọng nói của vị Cổ Thần bên trong Thái Thủy Chi Noãn: - Nàng đã sinh ra rồi, ta còn chưa xuất thế, không phải đối thủ của nàng. Ta không ngăn nàng được bao lâu đâu, chúng ta chạy mau.
Tân Mục đen mặt lại, hắn vốn cho là Thái Thủy Chi Noãn có thể chống đỡ được công kích của Thái Tố cho nên mới hứa tìm mạch khoáng Thái Thủy về giúp hắn xuất thế.
Không ngờ tên Thái Thủy này có tiếng mà không có miếng, nhìn được không dùng được.
Hai tay hắn giơ cao, nâng Thái Thủy Chi Noãn lao đi như bão táp.
Chuông thần Thái Tố phá vỡ đạo quang của Thái Thủy Chi Noãn, lập tức hóa thành một cái đỉnh lớn, dưới chân đỉnh có địa khí dày đặc, mờ mịt nhấp nhô. Đỉnh lớn xoay tròn, Tân Mục đang chạy trốn chỉ thấy trời đất đều bị đảo lộn, bóp méo.
Mặc dù hắn đang chạy như điên nhưng cũng không ngừng rơi vào trong đỉnh.
- Thái Thủy!
Tân Mục hét to một tiếng, mặt ngoài Thái Thủy Chi Noãn hiện ra đạo văn phức tạp hơn, chuyển động ngược hướng, trong trứng truyền ra đạo ngữ tối nghĩa huyền diệu:
- Âm dương giao hợp, hợp lại làm một, từ đó sinh hình, hữu hình vô chất.
Đỉnh Thần Thái Tố bóp méo thiên địa thời không, bị đại đạo trong Thái Thủy Chi Noãn tràn ra xung kích, thiên địa thời không ngừng đảo lộn.
Tân Mục lập tức nhân cơ hội trốn ra ngoài.
- Thái Thủy đạo huynh!
Giọng Thái Tố xa xa truyền đến:
- Ngươi và ta từng hẹn nhau cùng mưu toan đại sự, chẳng lẽ ngươi định lật lọng hay sao?
Tân Mục giơ cao Thái Thủy Chi Noãn chạy trối chết, một giọng nói tối nghĩa vang lên từ trong Thái Thủy Chi Noãn, cười ha hả nói:
- Thái Tố đạo huynh, ngươi xuất thế trước ta, ngươi không hoàn mỹ. Ta hiểu suy nghĩ của ngươi, để hạn chế ta, ngươi ắt phải đập vỡ trứng của ta, để ta xuất thế sớm. Liên minh trước đây là chúng ta dùng để đối phó Thái Sơ, giờ không còn cần thiết nữa, ta muốn liên thủ với hắn.
- Ngươi liên thủ với hắn là đối địch với tai
Thái Tố không nén nổi giận dữ.
Hai người không nói thêm nữa.
Thái Tố tự biết khả năng của Thái Thủy, mình khó mà bắt được Tần Mục. Cho nên không truy sát nữa.
Tân Mục giơ Thái Thủy Chi Noãn không ngừng chạy trốn, trốn xa mấy vạn dặm, lại thấy Vô Ưu Hương và đại quân Thần Ma của Tạo Vật Chủ lao vào đại doanh Thiên Đình. Thân Ma hai bên chém giết ác liệt, khắp nơi đều không an toàn.
Tân Mục chạy suốt một đường, chiến trường này đúng là bao la, khắp nơi đều có Thần Ma chinh chiến sát phạt, khiến hắn không có thời gian dừng chân.
Qua một lúc lâu, cuối cùng Tân Mục cũng dừng lại, buông Thái Thủy Chỉ Noãn ra, lòng bàn tay đặt lên trên Thần Noãn, thở phì phò. Ma Thần ở xung quanh khá ít, chỉ có một ít đào binh từ chiến trường chạy đến đây, gặp phải đào binh phe đối địch, lại ra tay chém giết lần nữa.
- Buông tay ra! Ngươi đang đè lên đầu †a đóI
Giọng nói trong trứng vang lên.
Tân Mục vội vàng thu tay về, tiếp tục thở dốc. Thái Thủy trong trứng nói:
- Mục Thiên Tôn, liên thủ với ngươi là ta chịu thiệt đấy. Vì ngươi mà ta đắc tội với Thái Tố, giờ nàng đã xuất thế rồi, ta không phải đối thủ của nàng, ngươi cũng không phải đối thủ của Hạo Thiên Tôn, hai chúng ta đều rất yếu. Ta thiệt thòi thế này, chỉ bằng ngươi bồi thường cho ta đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận