Mục Thần Ký

Chương 2703: Thiên Đô quy vị (3)

Chương 2703: Thiên Đô quy vị (3)Chương 2703: Thiên Đô quy vị (3)
Tân Mục nhìn thấu tế đàn khai thiên của bọn họ, dùng trận pháp tương tự để dung hợp với trận pháp tế đàn khai thiên, chiếm lấy mắt trận, cũng chính là vùng đất khai thiên nằm chính giữa tế đàn.
Thời điểm pháp lực được điều động, cơ thể của hắn hơi trùng xuống, làm động tác rút kiếm, mà dường như pháp lực của đám người khai thiên kia cũng bị hắn điều động, tăng cường cho sức mạnh của bản thân hắn.
Đạo Cảnh thứ ba mươi tư trọng thiên, Thiên Đô Khai Thiên Thiên!
Giờ phút này, uy lực Thiên Đô Khai Thiên Thiên của hắn được nâng cao đến mức trước nay chưa từng có, không chỉ đơn thuần dừng lại ở việc gấp trăm lần so. với chiêu trước đây! Nhát kiếm này của hẳn chuẩn bị sẵn sàng. Hắn khống chế ba mươi lăm người khai thiên, đồng thời ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thái Dịch đang nhấc rìu bước tới.
Tân Mục nhân cơ hội khống chế ba mươi lăm người khai thiên, bởi lẽ người hắn đang đề phòng lại chẳng phải là ai khác, mà chính là Thái Dịch.
- Đạo huynht
Tần Mục thấp giọng nói, trong giọng điệu ẩn chứa chút uy hiếp:
- Đừng lại gần nữa! Dừng bước!
Thái Dịch tỏ vẻ khó hiểu, hỏi:
- Đạo hữu, ngươi có ý gì đây?
Tân Mục hừ một tiếng, uy lực của Thiên Đô Khai Thiên Thiên có thể tuôn ra bất cứ lúc nào, hóa thành một đòn đánh thay trời đổi đất độc nhất vô nhị, thế nhưng đối với người mà hắn tôn kính nhất trước mắt mà nói, chiêu thức này mãi không thể đánh ra được.
- Quả nhiên Thất công tử là nhân vật khó đối phó nhất trên đời này.
Người mặt cười kia đột nhiên quay đầu lại, khuôn mặt tươi cười hướng về phía Tân Mục đứng ở giữa tế đàn, nụ cười trên gương mặt khiến người ta sởn tóc gáy:
- Cũng chẳng trách Lăng tôn sùng ngươi đến như vậy, cho rằng ngươi tài hoa hơn người.
Tần Mục sửng sốt, lập tức cảm nhận được hai trận pháp tế đàn khai thiên trùng lặp lên nhau không còn nhất quán!
Hắn quan sát cảnh tượng Thiên Đô khai thiên, tham ngộ ra chiêu đại thần thông này, thế nhưng chắc chắn lý giải về tế đàn khai thiên của hắn không bằng đám người khai thiên đích thân tham gia vào quá trình khai thiên tích địa này! Người mặt cười kia là người đầu tiên thoát khỏi chiêu thức thần kỳ này của hẳn, tiếp đó là người thứ hai, rồi đến người thứ bai
Tân Mục toát mồ hôi lạnh đầy đầu, đang định thôi thúc Thiên Đô Khai Thiên Thiên, Thái Dịch đột nhiên sải bước tới, giây tiếp theo đã xuất hiện trên tế đàn, thân hình cao lớn va vào người Tần Mục, khiến Tần Mục bay ngược về phía sau.
Thái Dịch nâng rìu lên, sau đó bổ xuống. Tần Mục vung kiếm đỡ lấy, lùi về phía sau càng nhanh hơn, song chiêu này của Thái Dịch lại không có bao nhiêu uy lực, dường như chỉ muốn đuổi hắn đi mà thôi.
Tân Mục lập tức dừng lại, chỉ thấy Thái Dịch đứng giữa đám người khai thiên. Ba mươi lăm người khai thiên kia đồng loạt cúi người, trăm miệng một lời nói:
- Trên dưới thành Thiên Đô, cung nghênh chủ nhân Thiên Đô quy vị! Thái Dịch nhìn ba mươi lăm người khai thiên xung quanh một vòng, một lúc lâu sau mới nói:
- Chư vị đạo hữu, biệt lai vô dạng?
- Biệt lai vô dạng!
Ba mươi lăm người khai thiên kia vui mừng khôn xiết, trăm miệng một lời nói:
- Mời chủ nhân Thiên Đô theo bọn ta tới vùng phế tích, quay về chân thân!
Thái Dịch đưa mắt nhìn Tân Mục ở phía xa, sau đó cụp mắt, trầm giọng nói:
- Được, quay về chân thân!
Tần Mục nhíu mày.
Ba mươi lăm người khai thiên kia đột nhiên thôi thúc trận pháp tế đàn khai thiên, xé rách bầu trời, cùng Thái Dịch rời khỏi lồng giam Tổ Đình, biến mất không còn tung tích.
Tân Mục sa sâm mặt mày, thôi thúc pháp lực, kéo Quy Khư bị ba mươi lăm người khai thiên kia đánh bay ra ngoài bầu trời tới, sau đó điều động sức mạnh Quy Khư để bố trí lại tầng tầng lớp lớp phong ấn một lần nữa.
Đám người Khai Hoàng Tân Nghiệp và Thương Quân chạy tới, còn chưa kịp hỏi han gì thì Tân Mục đã trầm giọng nói:
- Thái Dịch và đám người khai thiên kia tới khu vực phế thải, tìm kiếm chân thân của chủ nhân Thiên Đô.
Thái Thủy hỏi:
- Nếu như trở thành chủ nhân Thiên Đô, hắn còn có thể giữ được hình thái của Thái Dịch không?
Tần Mục lắc đầu.
Hắn không biết đáp án cho câu hỏi này. Có lẽ Lăng Thiên Tôn đã động tay động chân với Thái Dịch, khiến hắn không còn là chủ nhân Thiên Đô, hơn nữa chủ nhân Di La Cung còn đưa hắn quay về kỷ nguyên thứ tư, giúp hắn tận mắt chứng kiến hành vi của chủ nhân Thiên Đô và đám người khai thiên kia.
Tâm tính của Thái Dịch hiện giờ hoàn toàn khác với tâm tính của chủ nhân Thiên Đô.
Thế nhưng sau khi hợp nhất với chủ nhân Thiên Đô, Thái Dịch còn có thể giữ được tâm tính của mình hay không thì rất khó nói.
- Vì sao Thái Dịch lại đi theo bọn họ?
Thương Quân không hiểu nổi, cho dù là Thái Dịch hay là người bại liệt trong rừng bia đá kia, hắn đều rất tôn trọng, thế nhưng hắn cảm thấy đây là hai người hoàn toàn khác nhau, Thái Dịch không nhất thiết phải trở thành một người khác.
- Đám người khai thiên kia quá nguy hại, nếu như ra tay, Thái Dịch cũng không nằm chắc phần thẳng, cũng không tự tin có thể giữ chân bọn họ ở lại Tổ Đình.
Tân Mục nhìn quanh, nói:
- Ta cần phải tới khu vực phế thải một chuyến, các ngươi ở lại trấn thủ nơi này.
Lúc ta và Thái Dịch không có mặt, các ngươi cần phải cẩn thận thành Ngọc Kinh và cây thế giới đánh lén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận