Mục Thần Ký

Chương 2769: Đánh vào thành Ngọc Kinh (2)

Chương 2769: Đánh vào thành Ngọc Kinh (2)Chương 2769: Đánh vào thành Ngọc Kinh (2)
Tân Mục bật cười ha hả, đứng dậy, nói:
- Nếu đã như vậy, vậy thì phải xem hư thực thế nào thôi.
Công tử Lăng Tiêu đứng lên khỏi Lăng Tiêu Bảo Điện, nói:
- Được thôi, vậy thì xem hư thực thế nào.
Công tử Tử Tiêu cũng đứng dậy, nói:
- Tiễn sư đệ.
Tân Mục vội vàng nói:
- Hai vị sư huynh xin dừng bước.
Hai vị công tử đưa tiễn, Tân Mục quay đầu nhìn lại, chỉ thấy năm mươi sáu điện chủ và một vạn tám ngàn người thành đạo của Di La Cung xếp hàng chỉnh tề, đứng sau hai vị công tử, cùng đưa tiễn hẳn.
Tân Mục bước tới cổng thành Ngọc Kinh, quay người lại, mỉm cười rồi nói:
- Chư vị xin dừng bước.
- Vậy thì không tiễn.
Công tử Tử Tiêu nói.
Tân Mục phất tay, nói lời từ biệt:
- Không cần tiễn nữa, quay về đi.
Nói xong, hắn trở lại Kim Thuyền Độ Thế.
Bên trên Kim Thuyền, mọi người đang định hỏi han, Tân Mục sa sâm mặt mày, miệng nói đạo ngữ, trong đạo ngữ ẩn chứa đại đạo ảo diệu, đạo âm chấn động qua lại trong Tổ Đình:
- Di La Cung, vùng đất thối nát, đám người của thành Ngọc Kinh, những kẻ sâu mọt, hủy hoại kỷ nguyên thứ mười sáu, thao túng chúng sinh, coi tính mạng của sinh như một món đồ chơi, biết bao thương sinh chết trong tai ương, tội ác của Di La Cung, nhiều vô số kể! Máu trên tay đám người của thành Ngọc Kinh, Thiên Hà cũng khó rửa sạch!
- Mà nay thành Ngọc Kinh Di La Cung giáng xuống, gây họa cho kỷ nguyên thứ mười bảy, vì lê dân vì bách tính, bọn ta đây là người thành đạo của kỷ nguyên thứ mười bảy, quyết liều mạng giết chết bọn chúng!
Hắn vừa dứt lời, đạo âm trong trời đất vang vọng không dứt, đại đạo bên trong Tổ Đình gần như sôi sục. Bốn vách tường, mặt đất và địa hình núi sông của Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình không ngừng thay đổi, ầm ầm chấn động. Tần Mục dùng ba tỉ năm rưỡi để luyện bảo vật, mà hiện giờ uy lực của Hỗn Nguyên Đỉnh được thôi thúc đến cực hạn, sức mạnh của đại đạo trùng trùng điệp điệp đè xuống thành Ngọc Kinh!
Đại đạo có thể nhìn thấy bằng mắt thường của Hỗn Nguyên Đỉnh hóa thành vô số vâng hào quang, hình thành nên biển hào quang do đạo quang tạo thành. Sóng lớn cuộn trào, ập thẳng về phía thành Ngọc Kinhl
Đạo âm mênh mông vang vọng, vô số đạo văn đạo liên trong vâng hào quang giao thoa đen xen với nhau, lộng lẫy rực rỡ, trông hệt như mộng cảnh, thế nhưng thứ đẹp đẽ này lại mang theo một làn sóng dao động khủng bố có thể hủy diệt tất cả, cho dù là người thành đạo, cho dù là điện chủ, khi đối mặt với uy năng của bảo vật hung hãn này cũng chỉ cảm thấy đạo quả đạo tâm đang không ngừng run rẩy!
Tần Mục đứng ở mũi thuyền, cơ thể lóe lên, mọc ra ba đầu sáu tay. Sáu cánh tay giang rộng, Hỗn Độn Thạch bên trong biển Hỗn Độn hóa thành Lục Đạo Thiên Luân ầm ầm chuyển động, nghiền ép về phía thành Ngọc Kinh! Cùng lúc đó, biển Hỗn Độn sôi trào, cũng đè xuống thành Ngọc Kinh.
Lúc này đây, uy năng của Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình, đạo uy của Lục Đạo Thiên Luân và trọng lượng của biển Hỗn Độn đều đang đổ dồn lên thành Ngọc Kinh!
Bên trên Kim Thuyền Độ Thế, đám người Khai Hoàng và Lam Ngự Điền nghe thấy đạo âm như thủy triều dâng trào, khiến hào quang của Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình nhấn chìm bọn họ. Vâng hào quang mênh kia không hề uy hiếp đến bọn họ, thời điểm lướt qua Đại La Thiên của bọn họ, đại đạo ẩn chứa bên trong Đại La Thiên bị kích thích, tăng cường cho uy lực của Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình!
Cùng lúc đó, bên trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình, một cây thương bay ra, "phập” một tiếng cắm vào giữa trung tâm thành Ngọc Kinh Tổ Đình!
Vùi Trong thoáng chốc, cây thương kia càng ngày càng cao, càng ngày càng to, trông như thể một cây cột khổng lồ chông đỡ cả thiên địa càn khôn. Trên bầu trời vang lên hai tiếng "âm ầm, mũi thương đâm vào trong biển Hỗn Độn, trông như thể một cây định hải thân châm, chống biển Hỗn Độn lên!
Cây thương kia bị uốn cong, phía xung quanh là vô số phù văn Hồng Mông tuôn ra, sau đó phát sáng, điên cuồng quay tròn quanh cây thương kia, thế nhưng cũng bởi vậy mà biển Hỗn Độn không thể tiếp tục hạ xuống!
Công tử Tử Tiêu phất tay áo, cây đàn không người tự gảy, bay về phía bầu trời. Tiếng đàn hóa thành ngàn vạn Đại La Thiên, ngăn cản Lục Đạo Thiên Luân, khiến cho uy năng của Lục Đạo Thiên Luân không cách nào giáng xuống thành Ngọc Kinh.
Ầm! Uy năng của Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình công kích tới từ bốn phương tám hướng, thủy triều ánh sáng đánh lên thành Ngọc Kinh. Quả thật đó là một thứ uy năng có thể hủy thiên diệt địa, song thành Ngọc Kinh Tổ Đình vẫn đứng sừng sững lù lù bất động dưới đòn công kích kia!
Bên trong thành, cánh rừng đạo thụ rậm rạp như bị gió lốc thổi qua, khiến cành lá múa may theo gió, nhưng lại không hề tổn hại đến đạo thụ một chút nào!
Con ngươi Tần Mục co rút lại. Tòa thành Ngọc Kinh này chịu đựng đại kiếp hủy diệt và đại kiếp sáng sinh của vũ trụ, khi chưa hoàn toàn giáng xuống thì còn có thể công phá, thế nhưng sau khi hoàn toàn giáng xuống thì lại bên chắc không gì phá nổi!
Vù...
Lục Đạo Thiên Luân bay lên không trung, mà Tân Mục cũng phi thân lên, chân đạp hư không đi về phía thành Ngọc Kinh. Lục Đạo Thiên Luân quay quanh hắn ở trung tâm, sáu chiếc bánh xe khổng lồ được cấu tạo bằng Hỗn Độn Thạch âm ầm chuyển động xung quanh hắn, kích thước càng ngày càng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận