Mục Thần Ký

Chương 2377: Ngoảnh đầu nhìn một mái nhà tranh (3)

Chương 2377: Ngoảnh đầu nhìn một mái nhà tranh (3)Chương 2377: Ngoảnh đầu nhìn một mái nhà tranh (3)
Tân Mục bất tri bất giác lấy Kiếp Kiếm của mình ra, dùng Kiếp Kiếm làm rìu, sau đó chậm rãi thi triển thân thông và đại đạo Thái Dịch được thể hiện trên phiến lá cây kia.
Thương Quân đang đứng bên cạnh để trị thương, chỉ thấy chiêu thức Kiếp Kiếm trong tay Tân Mục tuy đơn giản, nhưng uy lực lại càng ngày càng mạnh. Tần Mục dùng kiếm làm rìu, trông hệt như một người khổng lồ khai thiên tích địa, sức mạnh ẩn chứa trong mỗi một nhát rìu gần như có thể bổ đôi Chung Cực Hư Không, chém Đại La Thiên thành hai nửa!
Một lúc lâu sau, hoa văn trên phiến lá non không tiếp tục biến hóa nữa. Nó nhanh chóng héo úa, hóa thành một phiến là rụng tàn lụi, sau đó hóa thành hư không. Tân Mục nhắm mắt lại, nín thở ngưng thân.
Thương Quân lẳng lặng đứng đợi một bên, chỉ thấy nhật nguyệt luân chuyển, sau khi luân hồi mười mấy lần, cuối cùng Tần Mục cũng mở mắt, thần quang trong mắt sáng như tuyết, nhưng tiếp đó lại chậm rãi thu về, biến mất.
Hắn lộ rõ vẻ chất phác, khí thế và khí tức hoàn toàn bị che giấu, trông hệt như một người bình thường, không mảy may nhìn ra điểm lạ thường nào.
Hắn bước đến trước cánh cửa gian nhà tranh, đứng vững, hai tay cầm kiếm, mà Kiếp Kiếm cũng đang chậm rãi di chuyển.
Bên trong Chung Cực Hư Không không hề có tiếng gió, không hề có bất cứ thứ gì, thế nhưng lúc này đây lại có tiếng gió vang vọng.
Cùng với việc thanh kiếm trong tay Tân Mục di chuyển, tiếng gió càng ngày càng rít, càng ngày càng vang, thế nhưng thanh kiếm trong tay Tân Mục lại càng ngày càng chậm, chậm đến mức khiến người ta sốt ruột.
Kiếp Kiếm vẫn di chuyển, không hề dừng lại, chẳng qua tốc độ di chuyển lại càng ngày càng chậm, tiếng gió cũng càng ngày càng vang. Chẳng mấy chốc, âm thanh vang vọng kia hóa thành một làn sóng âm thanh, hơn nữa nó cũng càng ngày càng lớn, phát ra từng đợt âm vang!
Ngay sau đó, âm vang kia nhanh chóng biến thành tiếng chuông. Âm thanh hoàng chung đại lữ liên miên không dứt, chấn động tới mức trong lỗ tai của Thương Quân cũng chỉ còn lại tiếng chuông!
Cuối cùng, Kiếp Kiếm trong tay Tần Mục cũng di chuyển đến phía trước cánh cửa của gian nhà tranh, tiếp xúc với cánh cửa ấy!
Đúng vào lúc này, nhật nguyệt dừng luân chuyển, từng cọng tranh liên tục tung bay, phát ra đạo quang chói mắt hệt như thủy triều, tuôn trào vào cánh cửa.
Phựt!
Bên trong cánh cửa vang lên âm thanh của thứ gì đó đứt đoạn, hệt như tiếng dây cung đang kéo căng đột ngột bị đứt!
Phựt phựt phựt!
Âm thanh liên tục truyền tới, hai cánh tay Tân Mục run rẩy dữ dội, gân xanh trên tay giật giật kịch liệt, cơ bắp cũng căng phồng lên khiến cánh tay hắn trông càng ngày càng thô toI
Kiếp Kiếm vẫn đang di chuyển chém vào cánh cửa, thế nhưng tốc độ bổ đôi cánh cửa ra lại càng ngày càng chậm.
Hai cánh tay Tân Mục run rẩy dữ dội, dường như Kiếp Kiếm càng ngày càng tru, càng ngày càng nặng, mà âm thanh đứt đoạn cũng phát ra ngày một lúc dồn dập hơn.
Diễm quang trên đỉnh đầu hắn bốc lên, sau lưng lập tức xuất hiện một gốc cây thế giới và một Đại Uyên Quy Khư. Cây thế giới càng ngày càng khỏe khoắn, còn Đại Uyên thì cắn nuốt tất cả!
Lĩnh vực Thần Tàng của hắn xuất hiện, ba mươi ba tòa Thiên Cung lơ lửng trên cao, năm mạch khoáng tọa lạc trong Tổ Đình. Bên trong mạch khoáng tỏa ra hào quang lóa mắt, đại đạo của Tiên Thiên Ngũ Thái cũng được thôi thúc đến cực hạn!
Bên trong Thiên Đình, nguyên thần của hắn đứng sừng sững trước Hỗn Độn Điện, điều động lực lượng của cả Thiên Đình!
Đó là nguyên thân Hồng Mông của hắn!
Nguyên thân Hồng Mông tăng cường sức mạnh cho nhục thân Hồng Mông, giúp thực lực của hắn được nâng cao đến cực hạn, nhục thân phát ra âm vang của đại đạo!
Hắn được bao phủ bởi một tầng tử khí Hồng Mông mênh mông vô tận, Hỗn Độn Điện phía sau cũng ngày càng hiện lên rõ ràng!
Đột nhiên, hổ khẩu giữa hai ngón tay hắn rách ra, làn da trên hai bắp tay cũng tự nổ tung. Cùng lúc đó, y phục của hắn cũng vang lên âm thanh "roẹt roẹt”, hai bắp đùi cũng trở nên vô cùng tráng kiện, làm rách hai ống quần, khó lòng mà che chắn được đôi chân của hắn!
Áo bào phần thân trên của Tân Mục cũng rách tung, gân guốc nổi lên, cơ bắp cuồn cuộn, xé rách y sam thành một đống vải rách tung bay.
Kiếp Kiếm vẫn tiếp tục bổ về phía trước, thế nhưng nó cũng càng ngày càng khó chịu nổi sức mạnh của hẳn, trên bề mặt dần trải rộng vết nứt! Vết nứt càng ngày càng lan rộng, càng ngày càng dày đặc!
Rắc...
Kiếp Kiếm đột nhiên nổ tung, hóa thành cát bụi!
Tân Mục hừ một tiếng, chuôi kiếm trong tay cũng vỡ nát, hòa vào máu tươi của hắn rồi hóa thành sương mù bay đi!
- Kiếm quả ta khó có thể chịu nổi sức mạnh của ta. Đợi sau khi luyện được một thanh kiếm tốt hơn, ta sẽ quay lại mở cánh cửa này!
Tần Mục quay người, y sam đã hoàn †oàn nát tươm, tung bay hệt như những con bươm bướm. Hắn thu nhỏ cơ bắp trên người lại, khôi phục như ban đầu, cất bước rời khỏi vùng Đại La Thiên nhỏ bé này.
- Thương Quân, chúng ta đil
Thương Quân bước vào cái bóng của hắn, nhắm mắt theo đuôi, cất bước rời đi theo hẳn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận