Mục Thần Ký

Chương 2204: Đệ tử Đạo Môn (2)

Chương 2204: Đệ tử Đạo Môn (2)Chương 2204: Đệ tử Đạo Môn (2)
- Sở dĩ quốc sư liệt kê ra xem Diên Khang có bao nhiêu đốc tạo xưởng, mỗi đốc tạo xưởng có thể sản xuất những gì, thật ra là nói rõ ích lợi của mình ở trước mặt đám thổ phỉ. Nếu như chỉ có một thổ phỉ thì cũng thôi đi, nhưng bên trong Thiên Đình lại có nhiều tên thổ phỉ như Hạo, Hỏa, Hư, Tổ, Thái Sơ, Thái Cực. Bọn họ sẽ phân chia lợi ích từ Diên Khang, còn phân chia như thế nào thì cần thời gian để cho hai bên bọn họ đánh cờ.
Tần Mục gật đầu, nói:
- Sau đó thì sao?
Ngọc Thần Tử cầm thư xin hàng trong tay, tiếp tục nói:
- Bọn họ thảo luận phân chia như thế nào, nhưng chưa chắc quốc sư đã chịu cho. Tuy rằng quốc sư đã đầu hàng, nhưng sau khi đầu hàng, quốc sư cũng lại chính là một trong mười Thiên Tôn của Thiên Đình, cũng muốn một phần lợi ích. Mà trong khi đó cũng cân để lại một phân lợi ích cho Diên Khang. Diên Khang tiếp tục sống sót mới càng có thể mang lại nhiều lợi ích tới cho Thiên Đình, bởi vậy Thiên Đình sẽ không mở miệng ăn xong lau sạch Diên Khang, vậy thì chắc chắn sẽ có cảnh tượng thảo luận, không ngừng cãi vã.
Tân Mục gật đầu, nói:
- Sau đó thì sao?
- Sứ giả Thiên Đình đến Diên Khang rất tốn thời gian, trở về báo cáo lại cho mấy vị Thiên Tôn lại tốn thêm thời gian. Sứ giả Diên Khang đi tới Thiên Đình, hiệp thương tại Thiên Đình lại tốn một khoảng thời gian, sứ giả Diên Khang trở lại Diên Khang báo. cáo với quốc sư cũng lại cần thời gian.
Ngọc Thần Tử nói:
- Qua qua lại lại sẽ càng kéo dài thời gian. Nếu sứ giả mà quốc sư chọn lựa mặt dày mày dạn, mặt dày tâm đen thì thời gian trì hoãn sẽ càng kéo dài. Đây là nguyên nhân quốc sư chọn ta tới Thiên Đình. Hơn nữa, quốc sư còn có thể cho một vị Thiên Tôn nào đó nhiều lợi ích hơn, khiến các vị Thiên Tôn vì chút lợi ích này mà hai bên cãi vã lẫn nhau. Đợi đến khi thương thảo ra kết quả thì cũng là chuyện của hai, ba năm sau.
Tân Mục nở nụ cười.
Đại Phạn Thiên Vương Phật nghiêng người nói với Đạo Tổ:
- Bản lĩnh đệ tử Đạo Môn của ngươi không tồi đâu.
Đạo Tổ không khỏi đắc ý, cười nói:
- Đạo Môn bọn ta tinh thông tính toán. Ngọc Thần Tử tiếp thu thuật số vi mô, tham ngộ ra thuật số hỗn độn trong biến pháp Diên Khang, rất cao minh. Thuật số hỗn độn của hắn giỏi về tính toán mơ hồ. Ngọc Thần Tử đổi lời, khom người nói:
- Ta cũng có thể nhìn thấu Mạnh Vân Quy - Thiên Sư thứ hai của Thiên Đình, kính xin quốc sư chỉ cho ta đường sống.
Tân Mục trầm ngâm nói:
- Mạnh Vân Quy là Nhân tộc...
Ngọc Thần Tử nói:
- Tình nghĩa cùng tộc chưa chắc đã có thể khiến hắn động lòng. Quốc sư đổi một con đường khác đi.
Tân Mục nói:
- Mạnh Vân Quy tham tiền...
Ngọc Thần Tử lắc đầu nói:
- Đây là đạo ngụy trang của hắn. Chỉ vì bản thân hắn là Nhân tộc, mưu trí quá cao khiến hắn phải cẩn thận chặt chẽ, cố ý lộ ra rằng mình tham tiền để tránh bị người khác làm hại. Quốc sư lại đổi một con đường khác đi. Tân Mục nói:
- Bạch Ngọc Quỳnh, Thiên Sư thứ ba cũng là Nhân tộc, đồng thời cũng là chuyển thế thân của Nam Đế. Sau khi đến Thiên Đình, ngươi đi gặp nàng trước. Bạch Ngọc Quỳnh hiểu rất rõ về Mạnh Vân Quy, nàng có thể nói cho ngươi biết điểm yếu của Mạnh Vân Quy.
Ngọc Thần Tử nói:
- Quốc sư, vậy ta nên làm như thế nào mới có thể khiến Bạch Ngọc Quỳnh động lòng?
Tần Mục vận chuyển pháp lực, dùng đại đạo Luân Hồi luyện ra một miếng ngọc bội, nói:
- Ngươi cầm miếng ngọc bội này đến gặp nàng. Chuyện nàng nợ ta, nên trả rồi. Ngươi nói với nàng, nếu Mạnh Vân Quy không ngậm miệng, Nhân tộc sẽ bị diệt tộc. Ngọc Thân Tử không nhận lấy ngọc bội:
- Sao quốc sư dám khẳng định lòng Bạch Ngọc Quỳnh hướng về Nhân tộc?
- Nàng đã chuyển sinh một trăm chín mươi bảy kiếp, nhưng chưa hề chuyển sinh làm chủng tộc khác.
Hai mắt Tần Mục lóe sáng:
- Một trăm chín mươi bảy kiếp đều là Nhân tộc.
Ngọc Thần Tử nhận lấy ngọc bội Luân Hồi, khom người nói:
- Ngọc mỗ nhất định không phụ phó thác của quốc sư!
Dứt lời, hắn đứng dậy rời đi.
Tần Mục đưa mắt nhìn hắn đi xa, cảm khái nói:
- Nhân tộc có kỳ tài như vậy thật sự là chuyện may mắn. Hắn xử lý xong việc này, đột nhiên nhìn trái nhìn phải, hỏi:
- Lang Hiên Thân Hoàng đã chất, phân thân của hắn ở Diên Khang là ai? Hoàng đế có phái người đi giết hắn hay không?
Lúc này, Linh Dục Tú từ bên ngoài đi vào, nói:
- Trâm đã phái Ngọc Kinh Vương Tiên Nhân đi tới Thương Lãng tự tay giết chết chuyển thế thân Dư Thương Khất của Lang Hiên. Không bao lâu sau sẽ có tin tức truyền đến!
- Xin bệ hạ lập tức báo tin cho Vương Mộc Nhiên đừng giết phân thân của Lang Hiên, để hắn cho Dư Thương Khất một con đường sống, ép hắn đến Nam Thiên, để hẳn đi gặp Hỏa Thiên Tôn!
Tân Mục khom người nói:
- Xin bệ hạ hạ chỉ. Đám người không hiểu ý hắn, Linh Dục Tú nhìn hắn, sau một lúc lâu, nói:
- Dụng ý của việc ép phân thân của Lang Hiên vào Nam Thiên của quốc sư là gì? Là cho Hỏa Thiên Tôn cơ hội thăng quan tiến chức ư?
- Lang Hiên tới Nam Thiên không hề cho Hỏa Thiên Tôn cơ hội thăng quan tiến chức.
Tân Mục nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận