Mục Thần Ký

Chương 2036: Khoảnh khắc Lăng Thiên Tôn bị tập kích

Chương 2036: Khoảnh khắc Lăng Thiên Tôn bị tập kíchChương 2036: Khoảnh khắc Lăng Thiên Tôn bị tập kích
Hiểu Thiên Tôn cười với nàng, nói:
- Vậy nên ta mới phải chờ đợi thời cơ, chờ Khai Hoàng, Nguyệt Thiên Tôn và Lãng Uyển rời khỏi nơi này. Cuối cùng ta đã đợi được.
Hắn cười nói:
- Mục Thiên Tôn cho rằng ta gấp gáp hơn ai hết, nhưng hắn đã sai, người gấp gáp nhất không phải ta, ngược lại là hắn, là Thái Đế, là Hạo Nhi. Ta không hề có chút gấp gáp nào.
Nhục thân của những Tạo Vật Chủ kia nổ vang, tan rã trong lĩnh vực, tu vi của hắn ngày càng cao, pháp lực cũng ngày càng mạnh mã.
Cảnh giới Thiên Đình của hắn vốn sắp hoàn mỹ, thực lực tu vi rất khó mới lại tăng lên, nhưng hiện giờ, tu vi và thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, mỗi phút mỗi giây đều đang nhanh chóng tiến bộ!
- Ba gian nhà của Nguyệt Thiên Tôn cũng chỉ là bảo vật và thần thông thôi. Ngay cả Nguyệt Thiên Tôn cũng không chống đỡ nổi ta, huống chỉ là bảo vật thân thông mà nàng luyện chế? Các ngươi dựa dẫm ba gian nhà, coi trời bằng vung, gửi gắm hy vọng vào người khác, chẳng phải là tự tìm đường chết ư?
Bầu trời sao của Bỉ Ngạn Hư Không bắt đầu chôn vùi, sụp đổ, vật thật từ việc tưởng tượng trở lại thành thần thức như trước.
Những chư thiên và Tạo Vật Chủ †rong chư thiên cũng cùng nhau chôn vùi!
Trăm vạn năm qua, Tạo Vật Chủ dùng thần thức của mình sáng tạo ra mọi thứ ở nơi này, giờ phút này, tất cả đều quay về trạng thái ban đâu! Trạng thái Thái SơI
Cảnh tượng chôn vùi càng lúc càng nhanh, Bỉ Ngạn Hư Không càng ngày càng nhỏ, ba gian nhà Nguyệt Thiên Tôn lưu lại ở nơi xa cách bọn họ ngày càng gần.
Rất nhanh, xu thế chôn vùi lan đến gần Hiểu Thiên Tôn và Thủy Trung Nguyệt. Thủy Trung Nguyệt tuyệt vọng nhìn từng vị tộc trưởng, trưởng lão Tạo Vật Chủ hóa thành Tiên Thiên Nhất Khí và thần thức, biến thành chất dinh dưỡng cho Hiểu Thiên Tôn.
- Nên kết thúc rồi.
Hiểu Thiên Tôn giơ tay lên, nắm chặt Nguyên Thạch Thái Sơ, Thủy Trung Nguyệt "bùm" một tiếng nổ tung, hóa thành Tiên Thiên Nhất Khí.
Hắn xoay người đi về phía ba gian nhà, mỉm cười nói:
- Không thể để lão út và lão đại phải chờ quá lâu!
Trên không Dũng Giang, sương mù ngày càng dày đặc. Trong sương mù, thân thức của Thái Đế khống chế nhục thân Chu Tước chạy như bay. Trong cảnh mờ ảo, hắn lờ mờ nhìn thấy những bóng dáng đứng sừng sững trên mặt sông, phong cảnh hai bên bờ cũng đang nhanh chóng thay đổi.
Đồi núi gập ghềnh, thăng trầm cuộc sống.
Hắn đuổi về phía trước, nhìn thấy những bóng dáng kia chính là Tân Mục, hết bóng nọ đến hình kia, mỗi động tác đều không giống nhau.
Đợi đến khi hắn bay đến phía trước, lúc này mới phát hiện những Tần Mục này đều là ảo ảnh, giống như ảo ảnh lạc ấn trong dòng thời gian, lại giống như thời gian đang lội ngược dòng, trở lại lúc ban đầu.
Hắn quay đầu nhìn lại, cũng nhìn thấy một loạt ảo ảnh của bản thân, từ đằng xa trải ra phía trước, hơn nữa theo nhục thân Chu Tước tung bay, những ảo ảnh này vẫn đang không ngừng tăng thêm.
Tốc độ tung bay của Chu Tước tuy nhanh, nhưng phong cảnh hai bên bờ khiến Thái Đế có cảm giác giống như từ đầu tới cuối vẫn nguyên một chỗ, mặc hắn tung bay, có điều là xuyên đến quá khứ, trở lại thời kì lịch sử.
Thật ra thì từ đầu đến cuối hắn chưa từng chuyển động, đứng nguyên tại chỗ, chỉ có thời gian chuyển động ngược dòng lịch sử.
Ngay cả Thái Đế hiện giờ cũng không thể lý giải nổi loại thần thông này.
Tất cả Thiên Tôn hiện tại, bao gồm cả Hạo Thiên Tôn và Hiểu Thiên Tôn, chỉ sợ cũng không thể hiểu được thần thông Bất Dịch này.
- Nếu Lăng Thiên Tôn được hắn cứu, vậy thì mọi chuyện sẽ ra sao? Sau khi lần mò xuyên qua làn sương mù này không biết ngày tháng, hắn vẫn mãi không thể đuổi kịp Tân Mục, mà chỉ có thể nhìn thấy hình bóng lay động phía trước, chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ bóng dáng Tần Mục, có điều mỗi khi hắn đuổi theo thì lại phát hiện đó chỉ là ảo ảnh mà Tần Mục lưu tại trong lịch sử.
Hắn trực tiếp xuyên qua từng ảo ảnh giống như xuyên qua sương mù.
Đột nhiên, sương mù dày đặc phía trước dần dần mỏng hơn, dòng nước Thiên Hà dưới chân bọn họ vẫn luôn ngược dòng từ khi đi vào sương mù dày đặc đến giờ lại không ngược dòng nữa.
Cuối cùng, nước Thiên Hà chảy về hướng đông tây chuyển sang hướng tây đông. Lúc này, sương mù dày đặc xung quanh đã tan hết, Thái Đế từ xa nhìn lại, chỉ thấy phía trước là một vùng Thiên Đình được thần quang bao phủ xuất hiện. Hắn giật mình, có chút khó tin nhìn Thiên Đình với thân quang ngút trời xuất hiện.
Thiên Đình Thượng Hoàng!
Hay nói cách khác là Thiên Đình Nam Thượng Hoàng!
Đáng lẽ Thiên Đình Thượng Hoàng này đã biến mất từ rất lâu, thế nhưng cứ như vậy xuất hiện trước mắt hắn!
- Chẳng lẽ ta đã trở lại thời đại Thượng Hoàng?
Trong lòng hắn vô cùng chấn động.
Hắn thu ánh mắt lại gần thì nhìn thấy Tần Mục đang đi trên mặt sông, rảo bước về phía Thiên Đình Thượng Hoàng.
Cùng lúc đó, Thái Đế nhìn thấy Lăng Thiên Tôn đang đứng trước Nam Thiên Môn của Thiên Đình Thượng Hoàng, hình ảnh này khiến hắn có cảm giác vừa quen thuộc lại vừa lạ lãm. Chu Tước lắc đầu, lấy lại bình tĩnh.
Thái Đế thông qua hai mắt của nhục thân Chu Tước nhìn thấy Thiên Đế của Thiên Đình Nam Thượng Hoàng. Đó là một vị Thiên Đế của Nhân Tộc, cũng là Thiên Đế Nhân Tộc đời cuối cùng của thời đại Thượng Hoàng. Hắn đang đứng dưới Nam Thiên Môn, sau lưng Lăng Thiên Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận