Mục Thần Ký

Chương 2014: Lừa được thiên hạ (2)

Chương 2014: Lừa được thiên hạ (2)Chương 2014: Lừa được thiên hạ (2)
Tân Mục không nhanh không chậm nói:
- Âm dương khác biệt, thái cực thay đổi. Các ngươi khác với Đế Hậu và Nguyên Mẫu. Đế Hậu và Nguyên Mẫu sinh ra để chết, đối nghịch không thể tương thích, mà âm dương kết hợp sinh ra vạn vật, các ngươi đừng lo lắng.
Trong lòng Cổ Thần Thái Dương vui vẻ, lui về phía sau.
Thần Nữ Thái Tố tiến lên, cười nói:
- Đạo huynh, đây là lần thứ hai chúng †a gặp mặt. Lần trước là tiểu muội không đúng, lần này tiểu muội một là nhận tội, hai là cũng muốn thỉnh giáo đạo huynh. Dám hỏi đạo huynh, ta phải làm thế nào mới thành đạo? Tân Mục không đáp.
Thần Nữ Thái Tố lại hỏi một câu, Tân Mục nói:
- Ngươi không thành đạo được.
Thần Nữ Thái Tố lạnh lùng hừ một tiếng:
- Tại sao ta không thể thành đạo?
- Căn cơ của ngươi quá cạn.
Tân Mục không nhanh không chậm nói:
- Năm đó ngươi bị Cung Vân đào ra sớm. Cung Vân coi ngươi như đồ cưới đưa đến Cư Dư Thị, sau đó Thái Đế phong ấn ngươi. Thái Đế bại vong, ngươi lại rơi vào tay Cổ Thần Huyền Vũ được sinh ra từ Cư Dư Thị hiến tế, luyện chế thành bảo vật, hóa thành Lưu Ly Thanh Thiên Tràng. Sau này, ngươi lại ngươi lại rơi vào tay Mục Thiên Tôn, trải qua kiếp nạn hủy diệt vũ trụ thứ mười sáu mà không thể không xuất thế trước. Căn cơ này thật sự quá cạn. Sau khi xuất thế, ngươi không gặp được trượng phu tốt, chọn người mà không hiểu, có trí tuệ mà không trí tuệ, có kiên nhẫn mà không kiên nhẫn, có quyền mưu không quyền mưu, có con mắt mà không con mắt, sớm muộn gì ngươi cũng gặp họa.
Thần Nữ Thái Tố hỗn loạn, quay đầu nhìn về phía Hạo Thiên Tôn.
- Hơn nữa tính mạng của ngươi còn khó bảo toàn, còn nói đến thành đạo?
Tần Mục dứt khoát nói.
Thần Nữ Thái Tố quay đầu, cười nhạo nói:
- Đạo huynh, ngươi cảm thấy ta phải làm thế nào mới có thể tránh được tử kiếp, bước lên con đường thành đạo?
Tân Mục nói:
- Người phá căn cơ của ngươi cũng là người tạo thành căn cơ của ngươi. Nếu ngươi muốn thành đạo, vậy thì chỉ có thể đi tìm hắn, may ra còn có cơ duyên.
Thần Nữ Thái Tố có chút đăm chiêu, lui xuống.
Hạo Thiên Tôn cười ha ha, tiến đến, hơi hạ thấp người, cất cao giọng nói:
- Thái Dịch đạo huynh, ta đến không phải là thăm hỏi đạo huynh, mà là đi cùng cô cô. Nhưng nghe được đạo huynh nói Vậy, ta cũng có việc muốn hỏi đạo huynh. Chẳng biết có được không?
Hắn không đợi Tân Mục trả lời, nói thẳng:
- Đạo huynh biết Ngọc Kinh Tổ Đình không? Ngọc Kinh Tổ Đình chính là nơi người thành đạo của mười sáu vũ trụ tiền sử tu luyện, bọn họ chuẩn bị giáng xuống, đạo huynh cho rằng chúng ta nên ngăn cản bọn họ, hay là nên thuận theo bọn họ?
Tân Mục nói: - Hạo Thiên Tôn, sau khi trở thành Thiên Đế, ngươi có hy vọng trên đầu ngươi có một Thái Thượng Hoàng không?
Ánh mắt Hạo Thiên Tôn lóe lên.
Tân Mục tiếp tục nói:
- Khi người thành đạo tiền sử giáng xuống, sau khi ngươi làm Thiên Đế, trên đỉnh đầu không phải một một Thái Thượng Hoàng, mà là mấy ngàn Thái Thượng Hoàng.
Hạo Thiên Tôn cười nói:
- Lời của đạo huynh thấm sâu vào lòng ta, xin thụ giáo. Ý của đạo huynh là, ta có thể trở thành Thiên Đế?
Hiểu Thiên Tôn mỉm cười.
Hạo Thiên Tôn tiếp tục nói:
- Trừ khi trong lòng đạo huynh cho rằng Mục Thiên Tôn và đám người Tân Thiên Tôn không thể thành công? Tân Mục nói:
- Tân Thiên Tôn không đủ chí tiến thủ, khó có thể thành công. Mục Thiên Tôn không đủ lòng dạ, khó có thể thành công. Ở tương lai ta thấy, ngươi là Hạo Thiên Đế. Ta có một lời muốn khuyên, bệ hạ nên quan tâm thế nhân, tu nhân đạo, ít giết chóc, vậy thì phúc trạch liên miên, vô cùng vô tận.
Hạo Thiên Tôn cười ha ha, mãn nguyện, khom người nói:
- Đa tạ lời may mắn của đạo huynh! Lời khuyên của ngươi, trầm... ta nhỡ kỹ!
Lang Hiên Thần Hoàng tiến lên, lộ ra vẻ mong đợi, nói:
- Xin hỏi Thái Dịch đạo huynh, ta có thể thành đạo không?
Tân Mục không đáp.
Lang Hiên Thân Hoàng hỏi lại, chỉ nghe thấy tiếng ngáy vang lên trong kim điện. Lang Hiên Thần Hoàng có chút không cam lòng, đang định tiếp tục hỏi, Giang Vân Gian tiến lên, nói:
- Không thể thành đạo, sư phụ ta sẽ mặc kệ. Được rồi, được rồi, các người lui xuống đi.
Sắc mặt Lang Hiên Thần Hoàng đỏ bừng, tức giận nói:
- Ta không thể thành đạo? Đúng là trò cười! Thái Dịch nói cũng chưa chắc đã chuẩn...
Giang Vân Gian cười nói:
- Sư phụ ta không nói gì. Không thể thành đạo, nói với ngươi có tác dụng gì?
Lang Hiên Thần Hoàng giận dữ, nhưng không dám thể hiện ra, cũng không dám hỗn xược, đành phải lui xuống.
Đám người Hiểu Thiên Tôn, Hạo Thiên Tôn khom người lui ra, tuy Tổ Thần Vương và Hư Thiên Tôn cũng muốn hỏi mình có thể thành đạo hay không, nhưng giờ phút này chỉ có thể thâm nghĩ nói một tiếng đáng tiếc.
Mọi người đi ra ngoài, không bao lâu, đột nhiên kim quang chói mắt tản ra, các Thiên Tôn quay đầu nhìn, chỉ thấy kim điện biến mất.
- Đúng là thân thánh!
Tổ Thần Vương không nhịn được tán thưởng nói.
Hắn lại nghĩ tới việc mình không kịp hỏi Thái Dịch một chuyện, trong lòng âm thầm ảo não:
- Đều tại tên Lang Hiên, không có duyên thành đạo, làm hại ta cũng không có cơ hội hỏi!
Cổ Thần Thái Dương thấy khó hiểu:
- Tòa đại điện này giống như đã thấy ở đâu đó...
Giang Vân Gian đưa bọn họ ra ngoài, nói:
- Hiện tại bên ngoài là đại kiếp nạn hủy diệt của vũ trụ thứ mười sáu, không dễ đi, nếu không sẽ hóa thành kiếp bụi. Ý của sư phụ ta là, các ngươi có thể ở lại đây một thời gian, đợi trời sáng rồi đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận