Mục Thần Ký

Chương 2428: Nhân Hoàng xuất chỉnh

Chương 2428: Nhân Hoàng xuất chỉnhChương 2428: Nhân Hoàng xuất chỉnh
Sau khi đến Thú Giới không bao lâu, thái tử U Minh thi triển thần thông, Long Kỳ Lân giáng lâm từ Thú Giới, sau đó lấy gương báu Cố Thị ra, nói:
- Chiếc gương này là do giáo chủ dùng đại đạo Luân Hồi luyện thành, nhạc mẫu ta không biết đại đạo Luân Hồi, ta tránh được một kiếp. Có chiếc gương này, Bạch nhạc mẫu có thể được cứu rồi.
Hắn cầm gương báu Cố Thị đến trước mặt Chu Tước do Bạch Ngọc Quỳnh hóa thành. Chu Tước kia nhìn về phía gương báu, một lát sau, hai tròng mắt Chu Tước chảy ra hai hàng hỏa lệ.
Trong gương không chỉ có cả đời Bạch Ngọc Quỳnh, mà còn có Thước Phỉ Nhân trong kiếp trước rất lâu về trước của nàng. - Gương báu Cố Thị này nên gọi là gương báu Cố Thế, gương báu Cố Sự mới đúng!
Khi nhìn thấy điều này, Long Kỳ Lân không ngừng thầm khen ngợi. Hắn đã từng học qua đại đạo Luân Hồi từ chỗ Tần Mục, nhưng đó là chuyện của trước kia.
Khi đó đại đạo Luân Hồi của Tân Mục vẫn đang trong giai đoạn hoàn thiện.
Nhưng vào năm ấy, đại đạo Luân Hồi của Tần Mục đã vượt qua đại đạo Luân Hồi do Âm Thiên Tử khai sáng.
Có điều những thứ Tần Mục học được rất phức tạp, hơn nữa mỗi thứ đều học rất bài bản, tỉnh lực của hắn dồi dào, có thể gây dựng thành tựu ở mọi lĩnh vực, còn Long Kỳ Lân không có cách nào làm được.
Vì vậy, những thành tựu trong đại đạo Luân Hồi của Long Kỳ Lân không cao. Thế nhưng, đối với thần thông đại đạo Luân Hồi của Tần Mục, hắn vẫn có thể miễn cưỡng xem và hiểu được.
Chỉ thấy trong gương báu Cố Thị, thời gian của Bạch Ngọc Quỳnh quay vòng từng kiếp, ký ức của nàng tách rời với Nam Đế. Trong gương báu, bản thân Bạch Ngọc Quỳnh như trải qua từng kiếp, thêm một đời trắc trở.
Câu chuyện một kiếp này lại một lần nữa đi qua, tìm lại tâm nguyện ban đầu của nàng, cũng để đánh thức ký ức, tách nàng ra khỏi Nam Đế.
Chỉ có Tân Mục hiểu và đồng cảm với Bạch Ngọc Quỳnh, cho nên mới làm tất cả những việc này vì nàng.
Nhưng mà Tần Mục không hề tước đi thần hồn Chu Tước của nàng, mà thông qua luân hồi làm ký ức gần hai trăm kiếp sâu sắc hơn.
Đặc biệt là ở kiếp Thước Phỉ Nhân này. Đây là kiếp thứ nhất, Bạch Ngọc Quỳnh vẫn chưa nhớ ra ký ức trong kiếp này, nhưng trong gương báu Cố Thị, ký ức kiếp này của nàng đã thức tỉnh.
Ký ức trong kiếp này là điểm tiếp nối ký ức của nàng và Nam Đế, không có điểm kết nối ký ức này, nàng càng không biết mối quan hệ giữa nàng và Nam Đế.
Có ký ức của kiếp này rồi, nàng càng hiểu nhân quả trong đó hơn.
Làm thế nào để đưa ra lựa chọn, có nên quên đi tất cả các ký ức liên quan đến Nam Đế, hoặc trở thành Nam Đế, điều này thì phải xem sự lựa chọn của chính nàng.
Chu Tước mà Bạch Ngọc Quỳnh hóa thành ngồi trước gương báu Cố Thị, có lẽ trong ánh mắt rực lửa của nàng đã nhớ ra bản thân là ai mà vui mừng.
- Ta là Bạch Ngọc Quỳnh...
Chu Tước lắng lặng nhìn gương báu, thì thâm:
- Bạch Ngọc Quỳnh của Nhân tộc! Nhân tộc...
Lòng nàng đã có lựa chọn, trong tấm gương nàng đang luân hồi từng kiếp, ký ức về Thước Phỉ Nhân và Bạch Ngọc Quỳnh ngày càng rõ ràng, nhưng ký ức về Nam Đế thì đần đần mơ hồ.
Cuối cùng, ký ức tràn vào trong tâm trí của Chu Tước như thủy triều dâng lên, đôi cánh của Chu Tước dang ra, biến đổi tư thế trong đạo hỏa, nàng trở về hình dáng của Bạch Ngọc Quỳnh.
- Tán nhân, Bạch Ngọc Quỳnh đã sống dậy rồi sao?
Thái tử U Minh hỏi.
Long Kỳ Lân có chút lưỡng lự, chậm rãi nói:
- Tình trạng hiện giờ của nàng khá giống với tình trạng của giáo chủ và Tiểu Thổ Bá. Thật ra giáo chủ và Tiểu Thổ Bá là cùng một người, nhưng lại nắm giữ ý thức độc lập. Một người là Nhân tộc, một người là Thần Ma, hai người họ có ký ức tương đồng nhau, mãi cho đến Diên Khang Kiếp mới xem như hoàn toàn tách biệt, trở thành hai người.
Khi đó, tình trạng của Tân Mục rất phức tạp, nhưng cho dù thần tử Quy Khư Tân Phượng Thanh hay giáo chủ Thiên Thánh Tần Mục thì thật ra đều là cùng một người. Tân Mục khoét mắt vứt bỏ linh hồn, lúc đó mới tính là độc lập.
Tình trạng của Bạch Ngọc Quỳnh lúc này ổn hơn Tần Mục nhiều. Khi đó, Tân Mục chỉ còn lại thân xác và ý thức, không có hồn phách, có thể hồn bay phách tán bất cứ lúc nào.
Còn bạch Ngọc Quỳnh ngoài có thân hồn của Nam Đế ra thì còn có thần hồn do Âm Thiên Tử "đắp nặn" cho nàng. Trong đạo hỏa, Bạch Ngọc Quỳnh mở mắt ra, nhưng gương báu Cố Thị trước mặt nàng đã nóng chảy, tan thành mây khói, không để lại dấu vết nào.
Nàng đã sống lại, chẳng qua không còn sống trong thân xác của người phàm nữa, mà là Bán Thần.
Nàng cùng lúc có được ý thức của Nhân tộc và thân thể của Chu Tước.
Long Kỳ Lân bước đến, nói:
- Tiểu tế xin bái kiến nhạc mẫu đại nhân!
Bạch Ngọc Quỳnh nhìn hắn, đột nhiên phì cười, nói:
- Ta còn chưa xuất giá mà đã có hiền tế của nữ nhị, thật kỳ lạ.
Nhưng trong tâm trí nàng có ký ức về Yên Nhi. Trước khi trở thành Thước Phỉ Nhân, nàng vẫn còn là Nam Đế Chu Tước, đã có một mối tình ngắn ngủi với Đông Đế Thanh Long, sau đó đã đưa Yên Nhi đến chỗ của Nguyệt Thiên Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận