Mục Thần Ký

Chương 2533: Đoạt đại thế, trận chiến đầu tiên! (4)

Chương 2533: Đoạt đại thế, trận chiến đầu tiên! (4)Chương 2533: Đoạt đại thế, trận chiến đầu tiên! (4)
Thời điểm hai người tách nhau ra, cánh tay trái của Đế Dịch Nguyệt lìa ra, bị Hoàng Thiên Tỷ chặt đứt.
Cùng lúc đó, một vùng Tổ Đình mênh mông rộng rớn hiện ra sau lưng Đế Dịch Nguyệt, bốn Thiên Môn trái phải dựng lên, Dao Trì Dao Đài đạo vận cuồn cuộn, Trảm Thần Đài bừng bừng sát khí, Thiên Hải không một gợn sóng như mặt gương, Cửu Ngục Đài hun hút như vực sâu!
Bên trong Tổ Đình của nàng xuất hiện ảo ảnh của bốn mạch khoáng, chỉ có duy nhất mạch khoáng Thái Dịch là chưa xuất hiện. Hào quang bốn loại đại đạo trong bốn mạch kháng dần dân bay lên, tụ họp với hào quang đến từ nguyên thần của Đế Dịch Nguyệt, lao ngược cùng với thân thể của nàng. Trong nháy mắt, nàng phá vỡ Tiểu Thiên Đình của Hoàng Thiên Tỷ, xuyên qua Lăng Tiêu Bảo Điện của hắn!
Bên trong Lăng Tiêu Bảo Điện, nguyên thân của Hoàng Thiên Tỷ nổ tung, hóa thành cát bụi.
Thi thể của Hoàng Thiên Tỷ rơi xuống đất, nhanh chóng bị loạn quân nhấn chìm.
Đế Dịch Nguyệt không hề nhặt cánh tay trái đã đứt lìa của mình lên, mà chỉ cầm máu rồi lao về phía trước, giết vào trận địch.
Tới khi đột phá được vòng vây của đại quân Đông Thiên Vương, nàng chỉ thấy phía trước là đại quân các lộ của Thiên Đình đang hung mãnh lao tới.
- Trận chiến này nhất định phải xông vào đại doanh Thiên Đình, đặt quan tài của Mục Thiên Tôn ở trong đó!
Đế Dịch Nguyệt dùng cánh tay còn lại câm kiếm, nguyên thân bay lơ lửng giữa bốn mạch khoáng, nhìn đại quân các lộ đang vọt tới của Thiên Đình:
- Chỉ khi cây thế giới đứng vững trong đại doanh Thiên Đình, Vô Ưu Hương mới được coi là mũi đao phá tan nhuệ khí của Thiên Đình!
Ầm!
Một lộ đại quân khác lại lao tới, nhấn chìm nàng.
Bóng dáng của Đế Dịch Nguyệt hệt như một con thuyền nhỏ dập dềnh thoắt ẩn thoắt hiện giữa cơn sóng to gió lớn của biển cả, thế nhưng từ đầu đến cuối lại chẳng hề bị sóng dữ nuốt chửng.
Ầm!
Một lộ đại quân khác lại lao tới, nối tiếp theo đó là ba lộ đại quân. Phía trên cây thế giới, Văn Thiên Các hạ lệnh một tiếng, đám người Yên Vân Hề, Đế Thích Thiên và Thiên Sư võ đấu đồng loạt lao lên, chi viện cho Đế Dịch Nguyệt. Bọn họ lội ngược dòng cơn thủy triều máu tươi, tiến lên phía trước, xung quanh là thi thể đang tung bay của vô số địch nhân.
- Tế Bắc Thiên Môn!
Một tiếng hét lớn vang lên từ trận doanh địch.
Bắc Thiên Môn dựng thẳng, gió lạnh rít gào, thổi khắp thế giới, đóng băng mọi thứ.
Lã Tránh và mấy người khác đang khiêng quan tài không khỏi rùng mình một cái, trên gương mặt đóng đầy băng tuyết. Thiên Môn này chính là thánh địa Bắc Thiên Môn của Tổ Đình, bị Thiên Đình chuyển đi, tạo thành thần binh trấn áp tất cả, chống lại cây thế giới, ý đồ dùng Bắc Thiên Môn để nghiền nát Thần Tàng của Tân Mục, ngăn cản bước tiến của Vô Ưu Hương.
Cùng lúc này, những tướng sĩ đánh tới gốc cây thế giới của Thiên Đình cũng điên cuồng leo lên trên, tấn công tới từng phiến lá của cây thế giới.
Mà đám người Lã Tránh và Ngưu Tam Đa đang khiêng quan tài còn phải đối mặt nguy hiểm hơn cả. Lã Tránh dùng phần lưng cõng quan tài táng đạo, hai tay điên cuồng chém giết. Ngưu Tam Đa dùng vai khiêng quan tài táng đạo, hai tay cũng rảnh rang để chiến đấu. Bọn họ chỉ thấy khắp xung quanh đâu đâu cũng là kẻ địch, đâu đâu cũng là thần binh lợi khí đang đánh tới, giết cũng không thể giết hết, cản cũng không thể cản được, không biết trận chiến này đến bao giờ mới kết thúc.
Đột nhiên, trong đại quân Thiên Đình xung quanh Bắc Thiên Môn, vô số Thần Ma liên tục ngã xuống mà không hề có bất cứ dấu hiệu nào, khiến trụ sử Thiên Đình tay cầm Thông Thiên Trụ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hắn như thể cảm nhận được gì đó, sắc mặt tái mét, hét lớn: - Kẻ địch đánh lén! Bọn chúng đến từ U Đô, xâm chiếm Thần Tàng Sinh Tử của chúng ta! Cẩn thận kẻ địch ám sát nguyên thân!
Thiên Cung của hắn bỗng chốc bay lên, thế nhưng một thanh Đế Khuyết Thần Đao lập tức chém ngang qua Lăng Tiêu Điện của hắn, giết chết nguyên thần của hắn!
Thiên Vương Minh Đô Điền Thục rung Đế Khuyết Thần Đao, đao quang lóe lên ánh sáng chói mắt. Cùng với đao quang chấn động, bia đá của Sinh Tử Giả Giới xuất hiện, Diêm Vương Phong Đô dẫn theo đại quân quỷ thần đánh vào Thần Tàng Sinh Tử của Thần Ma các lộ quân Thiên Đình từ U Đô.
Điền Thục với cơ thể càng ngày càng cao lớn, hai chân tách ra, đứng trên hai đỉnh núi của Bắc Thiên Môn, cao giọng nói:
- Tiến lên...
Đám người Lã Tránh, Ngưu Tam Đa, phu thê Hồng Côn và Hắc Hổ Thần ra sức khiêng quan tài tiến lên phía trước, xung quanh là vô số tướng sĩ Thiên Đình vọt tới, thi chất thành núi máu chảy thành sông.
Trên đường đi, vô số trận chiến nổ ra, tướng sĩ Vô Ưu Hương tử thương nhiều không đếm xuể. Cuối cùng, bọn họ cũng đánh tới phía trước đại doanh Thiên Đình. Đối diện, vô số thần thông và thần binh trút xuống, tướng sĩ Vô Ưu Hương nỗ lực ngăn cản, không ngừng có người bị giết, ngã xuống khỏi cây thế giới.
Bức tường thành của đại doanh Thiên Đình vô cùng kiên cố. Lã Tránh hét lên:
- Ta khiêng quan tài, lão Ngưu, ngươi đi phá tường thành!
Ngưu Tam Đa lao về phía trước, rống lên mấy tiếng liên tiếp, nhục thân càng ngày càng bành trướng, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, hai nắm đấm đánh vào cổng thành, khiến cổng thành và tường thành rung chuyển ầm ầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận